Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 257:

Chương 257:
Chương 257:
Nói thì nói như vậy nhưng Chân Minh Châu không tin là anh đến thăm cô, trên cơ bản mỗi lần Vu Thanh Hàn đến đây đều có công việc. Anh đúng thật không phải một người nhàn rỗi.Vì thế cô bèn hỏi: “Có chuyện gì sao?”Vu Thanh Hàn: “Tôi không thể đơn thuần đến thăm cô hay sao?”Chân Minh Châu: “Tôi nghĩ là không có khả năng.”Vu Thanh Hàn: “Cô nói vậy chẳng khác nào nói tôi là người rất lạnh lùng.”Nhưng rất nhanh anh liền nói ra mục đích của mình: “Thật ra tôi định đến chỗ cô, sau đó đợi đến ngày mưa sẽ đến Túc triều một chuyến.”Chân Minh Châu: “Fuck!.”Cô vội hỏi: “Vì sao?”Sau đó lại nôn nóng hỏi tiếp: “Anh định làm gì? Vì sao lại muốn đến Túc triều a?”Vu Thanh Hàn: “Không phải khoảng thời gian trước cô nói với tôi rằng cô hoài nghi Lâm Tú Tuệ là tổ tiên của gia đình Lâm Nghiên hay sao. Tôi đã báo cáo việc này lên cấp trên, mọi người đều cảm thấy việc này thật khó tin. Vì Túc triều không tồn tại trong lịch sự, nên sau vài lần mở hợp, cấp trên quyết định sắp xếp tôi đến Túc triều điều tra tình huống cụ thể. Tôi muốn đến đó để xác định một số vấn đề cơ bản.”Chân Minh Châu: “Nhưng sau khi điều tra thì sẽ như thế nào?”Vu Thanh Hàn cười nói: “Trước kia thì khó nói, nhưng có lẽ sau khi điều tra sẽ thu hoạch được chút ít thông tin.”Chân Minh Châu nhíu mày, im lặng.Một lúc sau, cô mới lên tiếng: “Nếu anh đến Túc triều sẽ ảnh hưởng đến bản thân anh.”Vu Thanh Hàn: “Không sao cả, dù thế nào thì tôi cũng đã bị ảnh hưởng rồi. Không thể quan tâm nhiều chuyện như vậy, vả lại cũng không có ai thích hợp làm việc này hơn tôi.”Chân Minh Châu: “Anh đến khuân vác cũng không làm nổi...”Vu Thanh Hàn mỉm cười, nghiêm túc nói: “Tôi không yếu như vậy đâu, cô cứ yên tâm.”Chân Minh Châu: “Quên đi, khi nào anh đến thì chúng ta sẽ nói chuyện.”Vu Thanh Hàn: “Cô thật sự không cần lo lắng.”Chân Minh Châu cảm khái: “Không gặp phải một người lãnh đạo kỳ khôi là việc rất hiếm. Không phải tôi lo lắng anh xảy ra chuyện thì tôi phải đổi lãnh đạo khác sao.”“Cô không mong tôi được bình an sao?”Chân Minh Châu bật cười, cúp điện thoại, nghĩ ngợi một chút rồi đi ra ngoài.“Túc Ninh.”Túc Ninh: “Có việc gì sao?”Chân Minh Châu gật đầu, nói: “Anh hiểu rõ địa hình xung quanh khu vực này không?”Túc Ninh gật đầu.Hai mắt Chân Minh Châu sáng lên, nói: “Nếu vậy thì tốt quá.”“Nào, nào, anh miêu tả địa hình quanh đây giúp tôi với.”Túc Ninh: “Cô muốn ra ngoài sao?”Chân Minh Châu lắc đầu: “Không phải.”Nhưng ngay sau đó lại nói thêm: “Có thể giáo sư Vu sẽ đến đó một chuyến để tìm hiểu tình hình.”Không biết Túc Ninh có nghe hiểu những lời Chân Minh Châu nói hay không nhưng vẫn gật đầu, sau đó lên tiếng: “Những khu vực quanh đây tôi đều đã đi qua, để tôi vẽ ra cho cô.”Chân Minh Châu: “Thật quá tuyệt vời.”Túc Ninh cong môi, nở nụ cười, do dự một chút lại hỏi: “Bà chủ, nếu tôi muốn ở lại đây cô sẽ thu nhận tôi sao?”Chân Minh Châu: “Không phải bây giờ tôi cũng đang thu lưu anh sao?”Túc Ninh: “Ý tôi là vĩnh viễn ở lại đây.”Chân Minh Châu nhìn hắn với ánh mắt kinh ngạc, nói: “Vậy thì không được, anh dưỡng thương khỏe hẳn thì phải rời đi.”Cô nhẹ giọng hỏi: “Nếu tôi không để anh ở lại anh sẽ không vẽ bản đồ cho tôi sao?”Túc Ninh sửng sốt, lắc đầu nói: “Đây là hai chuyện khác nhau, đương nhiên tôi vẫn sẽ vẽ cho cô.”Hắn nghiêm túc nói: “Tôi có thể dùng đồ vật để trao đổi.”Chân Minh Châu: “Hả?”Túc Ninh: “Tôi muốn dùng vàng bạc châu báu để đổi một thân phận ở thế giới của cô.”Chân Minh Châu: “Fuck.”Xong đời rồi, hôm nay cô chửi tục hơi nhiều.Nhưng mọi chuyện đúng là quá kinh khủng.Hắn còn nói cái gì mà ở bên kia?Chân Minh Châu nhìn chằm chằm Túc Ninh, chầm chậm hỏi từng câu từng chữ: “Cái gì gọi là thế giới của chúng tôi.”Túc Ninh: “Tôi biết ở bên kia mọi người cũng chỉ là người bình thường, chẳng qua không biết vì lý do gì mà nơi này có thể xuất hiện ở hai nơi khác nhau.”Chân Minh Châu mím môi không nói chuyện.Túc Ninh: “Thời điểm tôi nằm viện, tuy mọi người rất cẩn thận nhưng tôi vẫn có thể nghe được một vài chuyện, chỉ là mọi người quá đề phòng nên tôi cũng không biết nhiều lắm. Thế nhưng, thời gian trước tôi đã xem một vài bộ phim hoạt hình nên liền hiểu ra. Đây gọi là xuyên qua, có đúng hay không? Mọi người đến từ một thế giới khác với chúng tôi, nhưng không biết vì sao căn nhà này có thể xuất hiện ở hai địa phương khác nhau.”Nếu không phải bí mật này bị Túc Ninh vạch trần thì Chân Minh Châu thật sự rất muốn vỗ tay hoan hô hắn.Thật ra trong những người từng đến homestay Xuân Sơn, Túc Ninh không phải là người thông minh nhất, dù gì vẫn còn một Bạch Viễn vô cùng thông minh nhạy bén. Nhưng Túc Ninh lại là người đầu tiên phát hiện manh mối. Đặc biệt, không phải hắn nghe người khác nói qua mà mà tự mình phân tích dựa trên những đề tài và phim hoạt hình đã từng xem qua.Chân Minh Châu: Phí công tôi không để mấy người biết quá nhiều chuyện, không dám để mấy người xem phim hiện đại, chỉ để mấy người xem phim hoạt hình và phim cổ trang.Không ngờ Túc Ninh vẫn có thể đoán ra được chuyện này, hơn nữa là gần như đoán đúng hoàn toàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận