Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 374:
Chương 374:
Hai người đề cập đến chuyện nhà liền nói không hết chuyện, đúng lúc Túc Ninh đi ra thấy bọn họ đang nói chuyện phiếm, liền không do dự đi đến phòng bếp pha bình trà trái cây, ngay sau đó mang ra cho bọn họ.Chân Minh Châu cười nói: "Cảm ơn anh."Túc Ninh: "Giữa tôi với cô cần gì phải nói cảm ơn. Là chuyện nên làm."Thời điểm có người khác ở đây quả nhiên bọn họ tự nhiên hơn không ít, Túc Ninh cũng ngồi xuống với bọn họ, ngược lại khiến Lý Quế Hoa có chút câu nệ.Chân Minh Châu mỉm cười: "Chị Lý, Túc Ninh là người tốt, chị không cần căng thẳng."Túc Ninh nhìn về phía Chân Minh Châu, Chân Minh Châu nhướng mày nhìn anh, Túc Ninh lập tức bật cười. Anh không biết bản thân đang nghĩ gì, chỉ là muốn cười."Tôi đi gọt hoa quả cho hai người."Chân Minh Châu: "Tôi muốn ăn sầu riêng."Túc Ninh: "Được."Vị này chính là một người yêu thích sầu riêng một cách cuồng nhiệt.Lý Quế Hoa nhìn Chân Minh Châu, lại nhìn sánh người đàn ông bên cạnh, nhưng cũng không dám suy đoán quan hệ của bọn họ.Lý Quế Hoa cố gắng suy nghĩ xem còn chuyện gì có thể nói, lại nghĩ đến dịch quán Uy Viễn tiêu cục, bèn cười nói: "Cô biết dịch quán bên kia đúng không?"Chân Minh Châu: "Biết, sao vậy?"Lý Quế Hoa: "Xem tôi này, tôi quên mất dịch quán bên kia có quen biết với cô."Cô ấy có chút ngượng ngùng.Chân Minh Châu: "Dịch quán có chuyện gì sao?"Lý Quế Hoa: "Ở dịch quán có một tiểu nha đầu tên Lâm Tú Tuệ, nương tôi coi trọng nàng ấy."Chân Minh Châu: "Ai?"Cô trợn to mắt.Lý Quế Hoa nói: "Không phải nương tôi phụ việc ở dịch quán sao? Bà ấy cảm thấy Lâm nha đầu và Nhị Dương nhà chúng tôi thoạt nhìn rất xứng đôi, định chờ thêm hai năm nữa tiểu cô nương lớn một chút sẽ nhờ người đến làm mai."Chân Minh Châu: "!!!"Cô khiếp sợ nhìn Lý Quế Hoa.Lý Quế Hoa bị Chân Minh Châu nhìn chằm chằm đến dựng cả lông tơ, nhỏ giọng nói: "Như... như thế nào? Bọn họ không xứng đôi sao?"Chân Minh Châu lập tức lắc đầu, nói: "Không có, rất xứng đôi, chỉ là tôi cảm thấy kinh ngạc mà thôi."Nghe được câu "rất xứng đôi", Lý Quế Hoa lập tức mỉm cười, trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm, miệng lẩm bẩm: "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi."Đến tiên nữ cũng nói hai người đó thật xứng đôi thì đúng là duyên trời tác hợp. Cô ấy hận không thể lập tức về nhà nói cho nương mình biết. Như vậy cũng có thể ngầm đánh tiếng với tiểu cô nương sớm một chút, để tránh bị người khác nhanh chân đến trước.Về phần vì sao không nói với gia chủ của tiểu cô nương... Bởi vì bọn họ đã sớm biết Lâm Tú Tuệ không phải bán mình, nàng ấy có hộ tịch riêng, tuy rằng không biết làm thế nào có thể làm được nhưng đây là chuyện tốt.Lý Quế Hoa vui mừng khôn xiết, Chân Minh Châu thì cảm thấy khiếp sợ.Cô nhớ rất rõ ràng trong gia phả nhà Lâm Nghiên, tổ tiên nhà bọn bọn họ là Lâm Tú Tuệ và Lý Nhị Dương.Chân Minh Châu cảm thấy chuyện này thật sự rất quỷ dị. Tổ tiên của bạn thân cô lại là người mà cô quen biết, nói thử xem có thần kỳ hay không.À không, nếu cẩn thận ngẫm lại thì mối quan hệ này có chút kinh khủng.Bất quá, Chân Minh Châu thích ứng rất nhanh, quả nhiên kiến thức nhiều liền trở nên bình tĩnh hơn.Chân Minh Châu cũng không có ý ngăn cản hay thúc đẩy, cô muốn chuyện này thuận theo tự nhiên.Lâm Tú Tuệ và Lý Nhị Dương, cả hai người cô đều quen biết.Lâm Tú Tuệ là người có năng lực, cần cù, tính cách kiên nghị quyết đoán, Chân Minh Châu cảm thấy với sự kiên cường và nỗ lực của bản thân, cô ấy đều có sống rất tốt dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Về phần Lý Nhị Dương, tuy Chân Minh Châu không chung đụng với hắn trong thời gian dài như Lâm Tú Tuệ, nhưng cũng đã gặp qua rất nhiều lần.Mặc dù Lý Nhị Dương tuổi vẫn còn nhỏ nhưng rất thông minh, hơn nữa còn là một người lanh lẹ và nhạy bén, nên Chân Minh Châu cũng không thể nói những lời không tốt về hắn.Sau khi cẩn thận suy nghĩ lại, cảm thấy kỳ thật bọn họ rất thích hợp với nhau.Lúc nhỏ gia cảnh Lâm Tú Tuệ không tốt, cũng không cảm nhận được sự ấm áp từ người thân trong gia đình; còn Lý Nhị Dương lại là người nhiệt tình phóng khoáng, trước kia mỗi lần cô nói chuyện với hắn đều cảm thấy rất thân thiết, hơn nữa hắn cũng là người rất đáng tin. Nếu Lâm Tú Tuệ và Lý Nhị Dương thật sự ở bên nhau, biết đâu cô ấy có thể cảm nhận được tình cảm gia đình ấm áp, xem như là bổ sung cho nhau.Chân Minh Châu: "Nương của chị rất tinh mắt."Lý Quế Hoa nghe vậy càng kích động, nói: "Đó là đương nhiên, nương tôi rất lợi hại, đừng nhìn bà ấy chỉ là nữ tử nhưng không hề thua kém nam nhân."Chân Minh Châu bật cười.Lý Quế Hoa: "Là thật đấy, mọi người đều nói tu ba đời mới tìm được một bà nương tốt. Nương tôi chính là người như vậy. Cô xem tôi là con gái đã gả ra ngoài, thật ra lúc dọn về thôn nhà mẹ đẻ có một số người nói tôi là trùng hút máu. Những lời này ít nhiều gì tôi cũng đã nghe qua vài lần, nhưng người trong thôn chúng tôi không ai nói, bởi vì nương tôi khi tán gẫu với mọi người dù vô tình hay cố ý đều khiến mọi người hiểu được tôi trở về không phải để chiếm tiện nghi.""Ca ca và tẩu tẩu của tôi cũng không nói gì, thật ra tôi cảm thấy ban đầu trong lòng mấy tẩu tử cũng không muốn, nhưng ca ca tôi là người hiểu chuyện nên sẽ khuyên nhủ tẩu tử vài câu. Hơn nữa, các tẩu tử cũng không phải là người khó ở chung nên cũng suy nghĩ thông suốt. Để được như vậy cũng nhờ nương tôi dạy dỗ các ca ca rất tốt, cũng rất biết chọn con dâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận