Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 359:
Chương 359:
Thật ra ở thời đại của ba Chân, những chuyện như đánh cược này, mười cuộc cá cược thì hết bảy tám cuộc đều thể hiện người nam có ý với người nữ, nên mới cố ý làm vậy. Nếu Vu Thanh Hàn không có ý đó thì đúng là quá kỳ lạ.Ba Chân yên lặng ngẩng đầu nhìn trời, nửa ngày sau mới lên tiếng: "Vậy con có thể đánh thắng cậu ra sao?"Chân Minh Châu: "Trước kia chắc chắn là không thể, nhưng hiện tại con vẫn luôn luyện tập, lão sư dạy con là quân nhân, ngày khác sẽ giới thiệu cho ba làm quen, là người anh dũng quả cảm. Chỉ là có đôi lúc con không theo kịp, nhưng dù con không có thời gian tìm cô ấy luyện tập cũng sẽ nhờ Túc Ninh và một người bạn khác chỉ điển một chút. Bọn họ đều rất cường hãn, nên con cảm thấy cơ hội chiến thắng là rất cao."Ba Chân: "..."Ông không ở nhà, cuộc sống của con gái muôn màu muôn vẻ đến vậy sao?Nghĩ như vậy ba Chân liền cảm thấy yên tâm không ít.Tâm tình ông thả lỏng nên cũng bắt đầu tò mò: "Túc Ninh và giáo sư Vu ai lợi hại hơn?"Chân Minh Châu: "Chuyện này còn phải hỏi sao? Đương nhiên là Túc Ninh, anh ấy có kinh nghiệm thực chiến phong phú, chiêu thức mạnh mẽ. Còn giáo sư Vu chủ yếu là tập võ phòng thân, tính chất không giống nhau, hơn nữa giáo sư Vu là bác sĩ. Do đó anh ấy vốn dĩ không cần công phu lợi hại để làm gì.""Cũng đúng. Nhưng vừa rồi ba vừa hỏi Túc Ninh, cậu ta nói mình không phải quân nhân.""Đúng là anh ấy không phải."Chân Minh Châu cũng không giải thích gì nhiều, chỉ mỉm cười. Ba Chân có chút kinh ngạc nhưng cũng không tiếp tục truy hỏi. Đơn vị này có khá nhiều bí mật. Tuy ba Chân không phải là người có kiến thức rộng rãi, nhưng cũng sẽ không dò hỏi đến cùng."Không còn sớm nữa, ba nên nghỉ ngơi sớm một chút."Ba Chân: "Được rồi."Tầm mắt ông dừng lại trên kệ sách: "Viên đá màu xanh này thoạt nhìn khá xinh đẹp."Chân Minh Châu: "... Ba, đó là màu xanh lục, viên đá này được gọi là đá ngọc lam."Ba Chân: "Màu xanh rất đậm, cái này nếu dùng làm đồ chặn giấy cũng khá tốt, con nhặt ở chỗ nào vậy, nhìn không hề thô chút nào."Chân Minh Châu: "... Ba à, trên tay ba là khối ngọc lam thiên nhiên, nước ngọc cực tốt, nếu hiện tại mạng ra ngoài bán cũng phải được sáu con số."Ba Chân: "Ngọa tào, khối đá này mà có giá trị lên đến 20,30 vạn?"Chân Minh Châu gật đầu.Ba Chân: "Ôi cha mẹ ơi, trời đất ơi."May mắn là ông không cầm lên, nếu không sợ là đã quăng mất."Con gái à, đồ vật quý thế này mà con lại để như vậy sao?"Chân Minh Châu nhướng mày: "Nếu không thì sao?""Đồ vật của đơn vị không thể đặt lung tung trong nhà, nếu chẳng may bị trộm mất hoặc con làm vỡ nó thì sao."Ba Chân nghiêm túc nói: "Nhà chúng ta nên mua một cái két sắt."Dừng một chút ông lại hỏi: "À, thứ này là của đơn vị con đúng không?"Chân Minh Châu: "Không phải, là của con."Ba Chân: "Ngọa tào."Chân Minh Châu cười: "Ba, ba chưa chịu đi ngủ à?"Hai mắt ba Chân dại ra, ngữ khí sâu kín: "Năm đó con thi đại học, khi bị chuyển sang ngành văn vật con tức đến mức khóc nhè, nhưng vì không muốn học lại nên vẫn khăn gói lên đường nhập học. Ba cảm con đi học cũng không mấy dụng tâm, sao hiện tại lại lợi hại đến vậy. Chuyên ngành này đúng là kiếm được nhiều tiền."Chân Minh Châu: "Được rồi được rồi, ba không muốn nghỉ ngơi nhưng con muốn nghỉ ngơi nha."Ba Chân: "Sao ba có thể ngủ được, nhà chúng ta phải mua một cái két sắt."Chân Minh Châu: "Được được, đều nghe lời ba, bây giờ chúng ta đi nghỉ ngơi."Cô đẩy ba mình đi nghỉ ngơi, lúc này mới mỉm cười lắc đầu, sau đó cũng đi ngủ.Không thể không nói đêm nay Chân Minh Châu ngủ rất ngon, nhưng ba Chân thì không. Cả đêm lão Chân đều cảm thấy thấp thỏm trong lòng. Có thể không thấp thỏm hay sao?Trong nhà tiện tay cầm một hòn đá lên đều đáng giá đến vậy, ông không khẩn trương mới là lạ. Lúc này, ông hoảng hốt, tâm trạng như trở lại lúc con gái trúng xổ số. Nhưng sau một lúc khẩn trương, ông liền lấy lại tinh thần, không phải vận khí của con gái ông lúc nào cũng tốt sao?Nếu cô đứng vị trí thứ hai thì không ai dám nhận vị trí thứ nhất.Suy nghĩ như vậy cũng không cảm thấy ngoài ý muốn?Ba Chân tự mình điều chỉnh tâm trạng, về phần Chân Minh Châu lại không chịu ảnh hưởng quá nhiều. Trước kia cô muốn giấu giếm, nhưng hiện tại đã mở lòng nên cô cũng không cần cảm thấy lo lắng gì thêm. Lần này ba Chân trở về cùng con gái nói chuyện, sau vài ngày ở nhà ông lại lên đường tiếp tục chuyến du lịch.Không phải vì ông gấp không chờ nổi muốn đi du lịch, mà vì ông sợ mình ở nhà sẽ ảnh hưởng đến công việc của con gái. Còn nếu ra khỏi nhà đi dạo thì... hàng xóm trong thôn cũng không còn một người, bên này đang vội vàng xây dựng căn cứ nên ông có đi ra ngoài cũng không ai tán gẫu. Ba Chân cảm thấy bản thân có chút dư thừa, ông là người phóng khoáng nên cũng không muốn ở lại đây tìm kiếm cảm giác tồn tại.Tốt hơn hết ông vẫn nên tự do bay lượn.Ba Chân nhanh chóng lên đường, trên đường đến sân bay vẫn là Chân Minh Châu lái xe.Ba Chân nhìn Túc Ninh vẫn đang im lặng, nói: "Tiểu Túc à, cháu nên học lái xe đi, làm gì có thanh niên trai tráng nào không biết lái xe? Cháu nghĩ xem, nếu vào thời khắc mấu chốt cháu lại không thể lái xe thì không phải rất phiền toái hay sao?"Ba Chân lại nói: "Tiểu Túc à, cháu cũng quá kiệm lời, như vậy sẽ rất khó hoà nhập với mọi người, đơn độc một mình sẽ rất buồn chán."Ba Chân tiếp tục nói: "Tiểu túc à, ngày thường làm phiền cháu chăm sóc Minh Châu nhà chú, Minh Châu nhà chú là một người khá đơn thuần, đôi khi rất dễ dàng dễ tin người, cháu ở homestay thì giúp đỡ trông chừng con bé..."Túc Ninh đồng ý từng đề nghị của ba Chân, ông gật đầu cảm thấy mỹ mãn. Nhưng ông lại nhìn Túc Ninh thêm một chút, cảm thấy Tiểu Túc này có điểm nào đó kỳ quái nhưng lại không thể nói rõ được.Thật ra, cũng không phải không thể nói rõ, ông cảm thấy tên tiểu tử này nhìn con gái ông bằng ánh mắt ướt át. Đừng nghĩ ông lớn tuổi thì không biết gì, có ai chưa từng trải qua một thời tuổi trẻ. Chỉ là đồng chí lão Chân sợ mình lại nhìn sai.Lúc trước ông đã thề son sắt nói rằng Vu Thanh Hàn phải lòng con gái mình, nhưng cuối cùng lại không phải.Vì vậy, mặc dù người làm ba như ông cảm thấy hẳn là Tiểu Túc thích con gái mình, nhưng lại không dám chắc chắn.Dù gì thì con gái của ông cũng quá ngay thẳng, Túc Ninh thoạt nhìn cũng là một người không thích nói chuyện, thậm chí còn không đi theo lấy lòng ông.Chính vì vậy, mặc dù nhìn Túc Ninh thêm vài lần ông càng thêm nghi hoặc, nhưng ba Chân cũng không dám khẳng định chuyện này. Người làm cha như ông phải chú ý quan sát người này hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận