Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 143: Tin Đồn Tình Cảm 3

Chương 143: Tin Đồn Tình Cảm 3
Chương 143: Tin Đồn Tình Cảm 3
Bản thân Chân Minh Châu không hề tin chuyện này, nhưng lại không thể ngăn được người khác tin tưởng.Hiện tại, Cửu hoàng tử nhất mực tin tưởng cô không chút nghi ngờ.Bên cạnh đó, vì lần ám sát này mà bọn họ cũng bắt được mấy con "cá" đang ẩn nấp bên cạnh Cửu hoàng tử, có thể xem như đạt được thắng lợi lớn.Tâm trạng của Trương Lực không tồi. Nhưng hắn cũng không ở lâu, lại ra roi thúc ngựa quay về Mãnh Hổ Lĩnh. Hắn phải nhanh chóng trở về bàn chuyện "mua bán."Hai nhóm người Lý gia và Trương Lực đều trông chờ vào sự xuất hiện của Chân Minh Châu.Chân Minh Châu: Hoàn toàn không biết gì cả.Chân Minh Châu càng không biết vì sự xuất hiện của cô đã gián tiếp thay đổi vận mệnh của nhiều người.Như vận mệnh của làng chài nhỏ, Lý gia câu, phủ Cửu hoàng tử hay càng nhiều người hơn.Bởi vì trời không mưa cũng không có tuyết rơi, nên mỗi buổi sáng của Chân Minh Châu đã khôi phục lại bình thường. Đúng thời gian thì đến Ủy ban thôn luyện võ, trở về cũng không có gì phải lo lắng. Nhưng vì trong nhà vẫn còn khách trọ, nên mỗi ngày cô đều đến xem Vương thị thêu thùa.Không thể không nói thoạt nhìn thêu thùa trông rất nhàm chán, nhưng Chân Minh Châu cũng hiểu được đây là một kỹ thuật hiếm có, nếu không Vương thị đã không sớm dạy dỗ hai cô con gái của mình. Nhưng đồng thời cô ấy cũng đau lòng hai bé gái, vì dù sao việc này sẽ gây ảnh hưởng đến đôi mắt.Hơn hai mươi năm, Chân Minh Châu đã mặc qua rất nhiều quần áo, nhưng đây là lần đầu tiên cô mặc cổ trang.Đúng vậy, Vương thị đã làm xong bộ quần áo đầu tiên, là kiểu dáng truyền thống được các tiểu thư nhà quý tộc ở triều đại này yêu thích nhất, chủ yếu mang phong cách đời Đường. Sau khi Chân Minh Châu mặc quần áo vào, Vương thị lại giúp cô chải một kiểu tóc, tóc được cột lên, búi thành hai búi rồi dùng vải lụa bao hai búi tóc lại. Thật ra, những thiếu nữ trạc tuổi Chân Minh Châu đều búi tóc sừng dê, nhưng vì tóc Chân Minh Châu không đủ độ dài và độ dày nên chỉ có thể chài kiểu tóc như bé gái.Hai mảnh dây lụa cột tóc màu đỏ rủ xuống, càng tăng thêm vài phần xinh đẹp, đáng yêu.Vương thị: "Cô chờ tôi một chút, không có trang sức nên trông rất đơn điệu."Cô ấy lấy trang sức của mình ra, tìm được một chiếc cài tóc bằng vàng nạm ngọc, cài lên cho Chân Minh Châu."Cô xem, như vậy có phải càng đẹp hơn không?"Chân Minh Châu nhìn mình trong gương, gật đầu thật mạnh.Người này vốn dĩ lớn lên đã xinh đẹp, sau khi trang điểm thì xinh đẹp kiêu sa như đóa phù dung.Chân Minh Châu thuận tay trang điểm nhẹ cho mình."Đẹp quá, chị đẹp như tiên nữ." Tiểu Hồng há hốc mồm nhìn Chân Minh Châu.Em gái Tiểu Hồng - Tiểu Tử đứng bên cạnh cũng gật đầu, hai đứa bé đều muốn mình lớn lên có thể xinh đẹp được như vậy thì hay biết mấy."Chị thật xinh đẹp!" Lan ca nhi cũng không ngừng nhảy nhót.Chân Minh Châu bật cười: "Nếu đẹp như vậy, thì chị sẽ mặc cả ngày."Chân Minh Châu được khen ngợi nên rất vui vẻ, trẻ con sẽ không nói dối. Nếu bọn nó khen cô đẹp thì khẳng định cô rất đẹp.Xinh đẹp thì cần phải chụp ảnh. Trong số ảnh chụp, Chân Minh Châu chọn ra một tấm ảnh đẹp nhất, vừa ngâm nha vừa đăng lên vòng bạn bè.Cô chống nạnh đắc ý nghĩ: Mình đẹp nhất.Ba Chân: Con gái ba là cô gái đẹp nhất trên đời này (Cha ruột là người đầu tiên bình luận, hơn nữa ánh mắt cũng rất tốt. )Triệu Xuân Mai: Rất xinh đẹp!Mẹ Lâm Nghiên mẹ: A, Minh Châu thật là xinh đẹp. Hôm nào đó đến nhà dì Lâm ăn cơm nhé.Lâm Nghiên: A a a, nhóc Minh Châu thật xinh đẹp, siêu xinh đẹp. Tớ cũng muốn, tớ cũng muốn một chiếc váy như vậy, thật sự là quá đẹp.Mẹ Lâm Nghiên: Lâm Nghiên, con nói chuyện với mẹ một chút.Quả Cam Lớn: Minh Châu a, bộ quần áo này hình như là được làm thủ công, là nơi nào may vậy, cầu giới thiệu!Người này là bạn học cùng lớp ở đại học của Chân Minh Châu, đương nhiên ánh mắt cũng không tồi, nhìn ra được bộ quần áo này không phải đồ tầm thường.Đương nhiên cũng có người không thích. Rõ ràng là nhìn thấy hình ảnh và bình luận trên vòng bạn bè, nhưng lại muốn thảo luận vấn đề ở một nhóm khác.Như là "bạn tốt" của Chân Minh Châu - Lương Thư Hàm, cũng là bạn học đại học của cô.Thư Hàm Baby: Haha, cũng không biết là may ở cửa hàng gà rừng nào, kiểu dáng có gì đó sai sai.ABC: Đúng vậy, Thư Hàm nói rất đúng.Người này là đứa chuyên liếm cẩu Lương Thư Hàm, là kiểu liếm cẩu đến cuối cùng không được gì.Susan: Đúng vậy, kiểu dáng này nên là tay áo rộng, rõ ràng bộ quần áo này có điểm không thích hợp.Người này cũng là bạn học của bọn họ và là chó săn của Lương Thư Hàm.Ba bọn họ kẻ tung người hứng, sau đó trên nhóm yên tĩnh trong giây lát. Nói thật, mọi người đều đã tốt nghiệp nên số lần nói chuyện trên nhóm ngày càng ít đi, nhưng lúc này lại có người nhảy ra thảo luận.Người qua đường Giáp: Thật ra cũng không thể nói như vậy. Tôi thấy tay nghề thật sự rất tốt, tay nghề thủ công tốt như vậy có thể thấy được không phải là đồ vật bình thường, cũng không phải là tuỳ tiện làm. Thật ra, cũng không bắt buộc một triều đại nào đó chỉ có một kiểu dáng trang phục nhất định, đến một chi tiết nhỏ cũng không thể thay đổi.Người qua đường Ất: Đúng vậy, hiện đại còn có nhiều kiểu dáng quần áo khác nhau, tôi cảm thấy bạn Giáp nói rất đúng, thật ra trên đời này không có gì là bất biến.Người qua đường Đinh: Kỳ thật nhóm người Lương Thư Hàm nói cũng có chút đạo lý, đúng là trang phục này có chút khác với kiểu dáng truyền thống.Tuy rằng người này nói vậy, nhưng không phải là hùa theo nhóm người Lương Thư Hàm, mà chỉ thuần tuý là thảo luận. Vì bọn họ cũng cảm thấy có chút hứng thú với bộ trang phục này.Dù vậy Lương Thư Hàm vẫn cười đắc ý, cảm thấy người này là đang nghiêng về phía cô ta.Thư Hàm Baby: Đại Trân Châu, sao cô lại không nói câu nào vậy? Là bị nói trúng tim đen nên không dám nói gì sao?Đại Trân Châu: Tôi không phải đang để lại sân khấu cho cô biểu diễn sao? Nếu không sao cô có thể nhảy nhót lung tung?Chỉ trong phút chốc sắc mặt Lương Thư Hàm đỏ bừng, cô ta thấp giọng hùng hổ mắng Chân Minh Châu: "Chân Minh Châu, cái đồ thiếu đạo đức."Cô ta hít sâu một hơi, đang muốn gõ chữ thì đột nhiên liền ngây ngẩn cả người.Bởi vì, trong diễn đàn có thêm một người đang nói chuyện.Điền: Chân Minh Châu, trang sức trên tóc em có chút thú vị đấy.Chỉ trong nháy mắt, diễn đàn của lớp liền an tĩnh.An tĩnh đến nỗi một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy. Cùng lúc đó, vô số nhóm nhỏ trong lớp bọn họ cũng trở nên sôi động."Chuyện gì xảy ra vậy? Ai thêm lão Điền vào trong nhóm của lớp thế.""Fuck, may mắn vừa rồi tôi không lên tiếng, thật đau đầu nha.""Không phải nói đây là nhóm riêng của lớp chúng ta sao? Làm sao lại thêm cả giáo sư vào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận