Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 129: Hình Thức Kinh Doanh Ban Đầu 4

Chương 129: Hình Thức Kinh Doanh Ban Đầu 4
Chương 129: Hình Thức Kinh Doanh Ban Đầu 4
Chân Minh Châu đi rồi quay lại, nhưng người Cốc gia vẫn còn đang trong trạng thái mê mang.Chân Minh Châu: "Tôi mang cho mọi người một ít thức ăn, tôi không kịp nấu cơm, đây là phần cơm vừa rồi tôi ăn còn dư lại, nếu mọi người ghét bỏ..."Vương thị vội nói: "Không chê, không chê, tôi cảm ơn cô còn không kịp."Trên đường đến đây bọn họ còn chưa được ăn qua cơm, làm sao lại có thể ghét bỏ? Thật sự cảm ơn còn không kịp.Mấy đứa bé đã bắt đầu nuốt nước miếng, đôi mắt đều dính lên mâm cơm.Chân Minh Châu: "Vậy mọi người từ từ ăn.""Cha bọn nhỏ, đây là thịt đầu heo.""Ui, cái này là canh trứng." Vương thị vui mừng khôn xiết, bọn họ đã bao lâu không được ăn một bữa tử tế như vậy, không nghĩ đến ở trên núi lại có thể ăn ngon. Xem như là bồi bổ cơ thể, nếu không cứ tiếp tục như vậy nhất định bọn họ sẽ sụp đổ."Mẹ, con muốn ăn..."Vương thị lập tức nói: "Được, được, chúng ta ăn ngay."Cô ấy phân cơm cho ba đứa nhỏ và chồng mình, một nhà năm người ít nhiều đều có, sau đó lại nói: "Ăn thêm chút thịt."Cốc Chi Tề có vài lời muốn nói, chỉ là khi nhìn dáng vẻ vui mừng khôn xiết của vợ mình, khoé miệng ngập ngừng một chút rồi quyết định im lặng.Hắn biết vợ mình đau lòng mấy đứa nhỏ, đến việc thử xem thức ăn có độc hay không...Đến đây, Cốc Chi Tề liền quyết định tuỳ vào ý trời.Nếu là hắc điếm bọn họ cũng sẽ chấp nhận.Chỉ là nơi này không giống bình thường, nhưng Cốc Chi Tề lại không cảm thấy đây là hắc điếm, ngược lại cảm thấy nơi này rất thần kỳ. Hiện giờ hắn cảm thấy kinh ngạc hơn, còn cảm giác đề phòng đã dần phai nhạt đi."Ăn ngon! Món thịt này thật ngon!" Lan ca nhi nhỏ tuổi nhất, không có đủ định lực, vừa ăn thịt vào miệng liền vui vẻ kêu lên."Canh cũng rất ngon." Hai bé gái sinh đôi cùng lên tiếng khen ngợi."Trong canh này có trứng gà, làm sao có thể không ngon được?"Chân Minh Châu chuẩn bị khá nhiều canh rong biển và thịt đầu heo, nhưng cơm lại không còn nhiều. Vì ban đầu chỉ có hai người cô và Túc Ninh ăn nên không nấu quá nhiều cơm. Một nhà năm người bọn họ mỗi người có thể phân được nửa chén cơm là tốt rồi.Sau khi ăn một ít cơm, một người đàn ông như Cốc Chi Tề lại ăn thêm một chút màn thầu.Đây là bữa cơm hiếm hoi mà một nhà năm người bọn họ ăn no đến bụng tròn xoe.Vương thị nói: "Cha bọn nhỏ, ta cảm thấy nhờ trước kia thường xuyên đi dâng hương ở miếu nên được báo đáp."Cốc Chi Tề cười: "Sao nàng không nói là nàng thường xuyên tiếp tế nhóm ăn mày ở cửa chợ nên mới được báo đáp?"Vương thị hơi đỏ mặt, nói: "Đó chỉ là việc nhỏ."Cốc Chi Tề cầm tay vợ mình, nói: "Bây giờ đến đâu hay đến đó; ta nghĩ tạm thời chúng ta nghỉ ngơi thật tốt, về sau lại nói tiếp."Vương thị gật đầu, nói: "Ta hiểu."Nếu nơi này không thần bí như vậy, bọn họ sẽ cảm thấy đây là hắc điếm. Nhưng ở đây khắp nơi đều rất thần kỳ, nên bọn họ không cảm thấy như vậy. Tuy nhiên bọn họ lại không thể nói rõ được cảm giác của mình."Mẹ, con ăn no rồi." Lan ca nhi nhìn nhà vệ sinh, do dự một chút rồi nói: "Mẹ, con muốn tắm."Đừng nói là cậu bé, hai chị gái cũng đã sớm suy nghĩ đến việc này. Một đường bôn ba, đến mặt bọn họ còn chưa từng rửa, nên cơ hội được tắm là rất hiếm. Nếu lần này không tắm rửa, thì không biết lần tắm rửa tiếp theo là đến khi nào.Hai bé cũng trông mong nhìn Vương thị, các bé đã mười mấy tuổi - là độ tuổi không lớn cũng không nhỏ, không thể làm nũng như con nít nhưng cũng không trầm ổn như những cô gái đã lớn, nên trong lòng có hơi mâu thuẫn.Vì thế khi nghe em trai mở lời, cặp song sinh nữ cũng nhanh chóng nhìn về phía mẹ mình.Vương thị do dự: "Chúng ta..."Cốc Chi Tề: "Để bọn nhỏ tắm rửa đi, xem như thư giãn."Được."Trước tiên, Vương thị dẫn con trai đi tắm. Vừa rồi bà chủ đã hướng dẫn cách sử dụng những đồ vật này như thế nào. Vì thế, sau khi đóng cửa phòng tắm Vương thị liền thử nghiệm một chút. Quả nhiên nước nóng hổi, cô ấy giúp con trái tháo tóc xuống. Ở đây không có bồ kết, nhưng có một thứ gọi là "dầu gội." Tuy rằng không biết hiệu quả như thế nào, nhưng vừa nghe liền biết được dùng để làm gì.Cô ấy nghiêm túc giúp con trai tắm rửa sạch sẽ.Cậu bé đứng dưới vòi sen, chẳng mấy chốc từ một chú lợn dơ bẩn biến thành một đứa bé đáng yêu.Vương thị dùng khăn tắm bọc cậu bé lại, sau đó lại hỏi: "Đại tỷ nhi và nhị tỷ nhi vẫn muốn tắm cùng nhau hay là tách ra?"Hai bé gái làm gì cũng muốn cùng nhau, nên lập tức nói: "Chúng con muốn tắm cùng nhau."Vương thị: "Cũng được. Cha bọn nhỏ, chàng chăm sóc Lan ca nhi một chút, ta đến chỉ đại tỷ nhi và nhị tỷ nhi cách sử dụng đồ vật trong nhà tắm.""Mẹ, chúng con đã biết."Vương thị: "Dù đã biết thì mẹ cũng sẽ nói lại một lần."Cả nhà bọn họ đều đã tắm rửa xong xuôi, còn nghe theo Chân Minh Châu sử dụng máy sấy làm khô tóc, hiện tại đang nằm trên giường; cảm thấy toàn thân sảng khoái, nhẹ nhõm hẳn đi.Cả nhà bọn họ lên đường ngày đêm không nghỉ, lại phải khắp nơi đề phòng người khác, vả lại chỉ chọn đường núi mà đi nên rất mệt mỏi; mấy đứa bé cũng cắn răng đi theo, đến cả đứa bé nhỏ nhất là Lan ca nhi trên chân đều nổi bọt nước, có thể thấy được đường đi rất gian nan.Bây giờ cuối cùng cũng có thể thoải mái ngủ một giấc, vừa dính gối liền ngủ ngay. Năm người ngủ trên một chiếc giường thật ra có hơi chật. Thế nhưng dù biết nơi này không phải hắc điếm thì bọn họ cũng không dám tách khỏi mấy đứa nhỏ, nếu ba đứa con có chuyện gì thì chính là muốn mệnh của bọn họ.Cũng may người đàn ông như Cốc Chi Tề không phải quá cao, cũng chỉ khoảng 1m75 nên nằm ngang cũng không thành vấn đề. Vì thế cả nhà đều nằm ngang mà ngủ.Cốc Chi Tề ôm con trai, còn Vương thị ôm con gái.Lan ca nhi nằm sát bên trong, tiếp đến là Cốc Chi Tề, sau đó là Vương thị và cuối cùng là hai cô con gái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận