Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 335:
Chương 335:
Túc Ninh mang bữa sáng ra, đúng lúc nghe Vu Thanh Hàn nói với Chân Minh Châu: "Khi ra ngoài, chúng ta sẽ lấy thân phận là anh em."Chân Minh Châu: "Được."Túc Ninh nhìn về phía Vu Thanh Hàn, Vu Thanh Hàn nghi hoặc: "Như thế nào?"Túc Ninh: "Không có việc gì."Anh đem chiếc đĩa vốn dĩ muốn đưa cho Vu Thanh Hàn đặt trước mặt mình, sau đó lại đưa một cái đĩa khác cho Vu Thanh Hàn."Bữa sáng."Vu Thanh Hàn cũng không hề khách khí, lập tức ăn: "Ồ, hương vị không tồi."Anh ấy nhướng mày: "Tay nghề của cậu được đấy! Này? Vẻ mặt của cậu là sao vậy? Chính mình làm bữa sáng lại không muốn ăn."Khóe miệng Túc Ninh căng chặt, gương mặt vô cảm há to miệng nuốt xuống phần trứng rán.Nét mặt này không hề tốt chút nào.Vừa nhìn liền biết là không thích ăn.Vu Thanh Hàn: "Cậu thật kén ăn."Túc Ninh: "..."Túc Ninh liếc nhìn Vu Thanh Hàn, nỗi ưu thương của tôi anh vĩnh viễn không hiểu.Món trứng rán này có mặn chết người, anh không có biểu hiện gì đã tốt lắm rồi.Quả nhiên, nếu không thẳng tay thì người bị tổn thương chỉ có bản thân mình."Anh không có việc gì chứ?" Chân Minh Châu cũng nhìn ra sự "thống khổ" của Túc Ninh.Túc Ninh quả quyết: "Không! Có! Việc! Gì!"Chân Minh Châu nhún nhún vai, cúi đầu tiếp tục ăn."Vốn dĩ tôi không suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ muốn giúp đỡ những người trong núi một chút là được rồi. Không ngờ cấp trên lại sắp xếp như vậy, tôi cảm thấy chuyến đi lần này mang một ý nghĩa rất quan trọng."Vu Thanh Hàn bật cười, nói: "Đương nhiên là có ý nghĩa rất quan trọng, đây chính là bước đầu tiên đi từ hiện đại đến cổ đại."Vu Thanh Hàn cảm khái: "Nếu tôi cũng không bị ảnh hưởng gì như cô thì đã sớm xin phép cấp trên. Dĩ nhiên là tôi không có ý nói cô không tốt."Chân Minh Châu: "Tôi hiểu."Vu Thanh Hàn bật cười.Sở dĩ bọn họ xem trọng ý kiến của Chân Minh Châu đầu tiên là vì nhân tài là quan trọng nhất, thứ hai là vì Chân Minh Châu thật sự rất đặc biệt. Tuy cô không ra bên ngoài, nhưng cô vẫn luôn tới lui mở cửa, thường xuyên xuất hiện ở cửa, cả bên trong và bên ngoài cửa; thỉnh thoảng còn đặt một chiếc ghế nhỏ ở cửa, ngồi đó cảm nhận không khí trong lành ở cổ đại, có thể nói là cô là người tiếp xúc nhiều nhất với cổ đại.Tuy nhiên, trong bản báo cáo cô không hề đề cập đến việc bản thân bị ảnh hưởng.Thời gian Vu Thanh Hàn ở bên này không dài, nhưng mỗi lần mở cửa đều xuất hiện vấn đề, nhưng ngược lại Chân Minh Châu ở đây suốt nhưng hoàn toàn không gặp phải vấn đề gì cả.Đúng là không bị ảnh hưởng gì cả, chứng tỏ cô là một sự tồn tại vô cùng đặc biệt, nhưng vì sao lại như vậy thì không ai biết được.Tuy nhiên homestay Xuân Sơn là tổ trạch của Chân gia, nếu nói việc homestay có thể xuất hiện ở cổ đại không liên quan đến cô thì cũng chẳng ai tin.Chính vì vậy, mong muốn của bản thân Chân Minh Châu trở nên quan trọng nhất.Đôi khi có một số chuyện rất quỷ dị và phi lý, nhưng chúng ta cũng không thể hoàn toàn không tin."Anh nhìn tôi làm gì?" Chân Minh Châu sờ sờ khuôn mặt mình,"Trên mặt tôi có dính thứ gì sao?"Vu Thanh Hàn: "Không có."Sau đó anh suy nghĩ một chút, nói: "Tôi cảm thấy cô rất đẹp."Chân Minh Châu: "???"Cô nhướng mày "Ồ" lên một tiếng.Túc Ninh đã ăn sạch một đĩa trứng mặn lè, lúc này trong lòng lại cảm thấy hối hận vì sao vừa nãy không đưa phần trứng này cho Vu Thanh Hàn.Sao lại chỉ vì một câu "anh em" liền thay đổi chủ ý sau đó hố bản thân mình.Vu Thanh Hàn: "Cô quá đẹp, nếu chẳng may có người muốn giữ cô lại làm vợ thì phải làm sao bây giờ?""Tôi nghĩ cô nên ngụy trang một chút, ý tôi không phải mỹ nhân là không tốt, xinh đẹp đương nhiên có nhiều ưu thế, nhưng tôi cảm thấy trị an ở cổ đại không được tốt. Nếu cải trang một chút có thể tránh được một số phiền phức thì tại sao lại không làm. Cô nghĩ có đúng không?"Chân Minh Châu nghĩ lại cũng cảm thấy có lý, nói: "Cũng đúng, vậy tôi sẽ dùng phấn nền tối màu để da tối đi vài tông. Sau đó lại thay đổi thêm một vài chỗ nữa.""Như vậy cũng được."Túc Ninh: "..." À, thì ra Vu Thanh Hàn nói vậy là vì chuyến đi lần này.Túc Ninh cảm thấy trước đây mình rất bình tĩnh, không nói hai lời, hiện tại sao lại giống như tắc kè hoa.Anh bật cười lắc đầu, sau đó nói: "Vậy mấy ngày nay chúng ta sẽ làm công tác chuẩn bị, đúng không?"Vu Thanh Hàn: "Đúng vậy, cần phải chuẩn bị một chút."Công tác chuẩn bị của họ được thực hiện rất nhanh chóng, Chân Minh Châu phụ trách chuẩn bị các nhu yếu phẩm, còn những người khác phụ trách công tác liên quan đến an ninh.Cuối cùng Chân Minh Châu cũng đã gặp hai thành viên đặc biệt trong đội của mình, đó là Đại Hắc và Nhị Hắc. Đại Hắc và Nhị Hắc dựng thẳng hai lỗ tai, đang vẻ trông rất oai hùng, khi nhìn thấy Chân Minh Châu lại không hề hung dữ. Ngược lại là tiến đến bên cạnh cô để cô sờ sờ bọn nó.Chân Minh Châu: "!!!"Ngoan như vậy sao?Chú Ngưu cười: "Bọn nó chỉ ngoan ngoãn với cô thôi, đối với những người khác thì không như vậy."Chân Minh Châu: "Vì sao vậy?"Chú Ngưu: "Bởi vì ngay từ đầu bọn nó được huấn luyện là để phối hợp với công tác của cô."Bọn họ cung cấp rất nhiều đồ vật liên quan đến Chân Minh Châu, vì vậy bọn nó rất thân thiện với Chân Minh Châu, phảng phất như nhìn thấy người thân của mình.Chân Minh Châu nghĩ đến đây bèn cúi người nhẹ nhàng vuốt ve hai chú cảnh khuyển, dịu dàng nói: "Hai đứa thật tốt."Đừng thấy cô vẫn luôn làm việc độc lập mà nghĩ rằng cô chỉ có một mình, thật ra phía sau cô có biết bao nhiêu người làm công tác hậu cần, lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận