Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 1088: Cuộc vận động giáo dục xã hội chủ nghĩa (3)

Chương 1088: Cuộc vận động giáo dục xã hội chủ nghĩa (3)
Chu Minh Duyệt đã sớm được Chu Minh Dũ chỉ điểm, anh ta hỏi rằng: “Mọi người nếu như có ai không rõ ràng với sổ sách, có gì thắc mắc thì cứ đến hỏi, cái gì cũng dễ nói chuyện. Nếu như không có thắc mắc, sau này công xã mà có hỏi đến, thì cũng đừng đột nhiên nói là có gì thiệt thòi đó.”
Con người Chu Minh Tuyệt tương đối nghiêm túc để tâm, sổ sách mà anh ta từng tính thông thường mà nói thật sự là không có vấn đề gì.
Nhưng mà ba đội còn lại thì khó nói, đặc biệt là đội ba đội bốn, sổ sách ngày trước đều rất tệ hại.
Nhưng mà điều này thì không thuộc về quản lý của Chu Thành Chí, ông ta không thể không đưa bọn họ cùng làm sản xuất, nhưng mà công xã cũng không quy định là ông ta cần phải phụ quản lý tài chính.
Ông ta đâu có biết!
Nhưng mà mấy kế toán kia cũng không ngốc, nghe phong phanh cũng đến tìm Chu Minh Duyệt hỏi thăm, năn nỉ qua lại nhờ giúp đỡ.
Mọi người ở trong cùng một đại đội, ra vào đều gặp mặt, còn có người đi qua đi lại còn có mối quan hệ họ hàng, Chu Minh Duyệt đúng thật là không thể không quan tâm.
Không còn cách nào, các kế toán lại chìm đắm trong sổ sách bất kể ngày đêm.
Nói tính ra thu hoạch mùa thu năm nay mệt lạ thường, chủ yếu là ở trên lâu lâu xuống kiểm tra một chút, còn kêu cán bộ lâu lâu phải lên họp để báo cáo.
Tuy rằng cũng không làm lỡ thu hoạch mùa thu, nhưng mà cũng làm người ta mệt.
Chờ lúc thu hoạch mùa thu bước vào giai đoạn cuối, đột nhiên truyền đến nói có một lượng lớn cán bộ muốn về quê để nằm vùng.
Hơn nữa tất cả đều là cán bộ lớn!
Nói gì mà cán bộ trung ương, cán bộ đảng ủy tỉnh, cán bộ đảng ủy địa phương, các cán bộ của đảng ủy huyện cùng với quân đội, tất cả đều về quê để nằm vùng.
Đại đội Tiên Phong mang danh là đại đội số một của huyện Cao Tấn, đương nhiên là không bỏ lại được, đã sắp xếp vài tốp lãnh đạo xuống để kiểm tra rồi.
Hầu hết đều là cưỡi ngựa xem hoa đến đại đội đứng đầu huyện Cao Tấn đã tham quan lao động tiêu biểu;
Có người ở vài ngày để trải nghiệm cuộc sống, thưởng thức cảnh đẹp của đại đội tiên phong;
Còn có người nói muốn ở lại nằm vùng lâu dài.
Các cán bộ nằm vùng nói muốn ăn cùng ở cùng lao động cùng với các thành viên, còn nói là tìm hiểu sản xuất nông thôn thật tốt, sau này tiện lợi với công việc.
“Chính là bởi vì không hiểu rõ tình hình sản xuất nông nghiệp, trong thời gian bước tiến lớn mới đưa ra nhiều quyết định và phán đoán sai lầm như vậy, dẫn đến kinh tế của chúng ta trượt dốc. Bây giờ nhất định chúng tôi phải bù lại phần kiến thức về!”
Nhưng mà các lãnh đạo lớn về quê nằm vùng cũng không thực tế, dù gì bình thường bọn họ cũng không phải là rảnh rỗi không có việc gì làm, cũng có một đống công việc phải làm, về quê nằm vùng ba năm ngày gì đó, sẽ tích lũy một đống công việc trên bàn. Quay đi quay về, thì người của đại đội Tiên Phong nhìn cũng mệt, cán bộ công xã cũng sợ hãi theo.
Đặc biệt là nhà Mạc Như bởi vì có một căn phòng trống, được sắp xếp vài tốp cán bộ nằm vùng.
Cô cũng không ngại để người ta ăn ở, dù gì người ta còn đưa phiếu cơm.
Chỉ là đầu óc của những người đi học không thể nào so sánh với những thành viên mà chất phác dễ lừa như vậy, đầu óc bọn họ linh hoạt, hay hỏi! Hỏi này hỏi kia, việc lớn việc nhỏ, đều hỏi tới cùng, đặc biệt là việc Mạc Như nhặt bông gòn, bắt sâu, bắt châu chấu, bọn họ cực kỳ hiếu kỳ.
Thậm chí Mạc Như còn nghi ngờ, có phải bọn họ nhân cơ hội đến để tìm cô tham thính bí mật hay không.
Để tránh bọn họ quá hiếu k, rồi đưa ra những cách nói khác thường chính là yêu quái, gây phiền phức cho cô, Mạc Như cực kỳ rộng rãi thể hiện cho bạn họ lần này đến lần khác.
Mời bọn họ đi nhặt bông gòn cùng, dù gì bây giờ cô có thể thu hoạch cách một khoảng, chỉ cần đặt ngón tay lên bông gòn một cái, bông gòn đó ngay lập tức rơi vào tay, tốc độ cực kỳ nhanh.
Những cán bộ hiếu kỳ muốn lôi cả mắt ra, “Trời ơi, nhanh quá, nhanh quá! Tôi còn chưa nhìn rõ!” “Tốc độ tay của đồng chí Mạc Như nhanh quá!” “Phục rồi, phục rồi!”
Từng đám người thỏa mãn được lòng hiếu kỳ hài lòng rời khỏi, đại đội Tiên Phong cũng yên tĩnh được vài ngày.
Trong lúc mọi người tưởng rằng có thể hoàn toàn yên tĩnh rồi, đột nhiên phó bí thư Lưu của Đảng ủy huyện đích thân đưa người về quê tuần tra, có vài công xã sau khi tuần tra một vòng, cuối cùng ở lại đại đội Tiên Phong muốn nằm vùng.
Mạc Như và Chu Minh Dũ từng làm việc với lại bí thư Lưu ở huyện kế bên lúc đi phụ bắt sâu bọ, ấn tượng của hai người với bí thư Lưu này không tốt lắm. Bọn họ cảm thấy có thể là ông ta không thích bọn họ lắm, có hành vi ganh ghét, nhưng mà được bí thư Lữ hóa giải hết, cộng thêm rất ít làm việc chung, hai người cũng không xem là chuyện gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận