Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 1202: Chưa từng giết

Chương 1202: Chưa từng giết
Các đại đội khác chỉ có mười mấy người, bọn họ đã hơn bốn chục rồi.
Đây là muốn làm gì?
Rận nhiều rồi không sợ cắn nữa hay là làm sao?
Trương Hồng Binh không muốn Kim Quang Minh gây mâu thuẫn không giải quyết được, dù sao thì các đại đội khác không giàu có bằng đại đội Tiên Phong, ở đây có rau có thịt có vườn cây ăn quả có công xưởng, còn giàu hơn đại đội ở ngoại ô huyện lị. Bọn họ ở đây, cho dù điểm công tác có ít đi chăng nữa, nhưng trái cây và rau phải chia cho họ một ít sau khi thu hoạch.
Trước khi tới đây, anh đã thăm dò rất kỹ, đại đội Tiên Phong này không tầm thường, rất là lợi hại.
Vì vậy, không thể gây sự với các cán bộ của đội họ.
Anh ta kéo Kim Quang Minh, cười nói với Chu Thành Chí: “Đội trưởng Chu hiểu lầm rồi, chúng tôi không có ý đó, nhập gia tùy tục, nhập gia tùy tục ha.”
Chu Thành Chí cũng không có cố chấp khi thấy anh ta như vậy, ông cũng không thừa nhận bản thân thật sự muốn đám học sinh này tán ra làm loạn, nếu làm ầm ĩ lên thì ông đưa thẳng bọn họ đến công xã, đến lúc đó muốn đi đâu thì đi.
Nuôi nghiên cứu viên thì không sao, người ta là phần tử trí thức.
Tiếc là thanh niên tri thức đã nhận ra sự thật và không gây rối nữa, ngược lại còn thành thật nghe theo lời dặn dò của ông.
Thấy bọn họ thật thà, Chu Thành Chí cũng chẳng muốn nhằm vào bọn họ nữa, đành phải chiếu cố bọn họ nhiều hơn, ai bảo nhìn mấy đứa trẻ mười mấy tuổi không đi học bị đưa về quê, ông cũng thấy khó chịu trong lòng.
Lúc này đang bận thu hoạch vụ thu, Chu Thành Chí lại điều chỉnh lại các loại công việc, phân bổ công việc nhẹ nhàng cho thanh niên tri thức và phụ nữ, đương nhiên điểm công tác cũng tương ứng ít hơn.
Bởi vì quá bận rộn cộng với thái độ cứng rắn của Chu Thành Chí nên trông có vẻ hơi đáng sợ, trong khoảng thời gian này, thanh niên tri thức đều rất trung thực, mọi người đều bình yên vô sự.
Thu hoạch xong cao lương, tiếp theo chúng ta có thể thoải mái hơn chút, thu hoạch một ít kê và đậu, nghỉ ngơi vài ngày, rồi thu hoạch bắp, đậu phộng và khoai lang.
Đậu phộng và khoai lang được thu hoạch bằng máy cày, nhưng bắp phải thu hoạch thủ công vì cây quá cao.
Hiện tại vẫn chưa chế tạo thử máy cắt cao lương và bắp, nhưng Chu Minh Dũ và xưởng chế tạo máy móc vẫn đang cố gắng.
Những thanh niên tri thức chưa từng làm việc nông, chỉ cần đừng có lên mặt nạt người nữa thì các xã viên sẽ rất điềm đạm với họ, cũng thông cảm họ không hiểu gì, kiên nhẫn dạy họ.
Một số thanh niên tri thức nhận ra rằng nếu họ muốn ở lại và sống tốt thì chỉ có thể dựa vào những cán bộ và xã viên này, vì vậy hầu hết mọi người cũng bắt đầu dần thay đổi thái độ.
Tất nhiên, cũng có những người u mê không tỉnh ngộ, hoặc những người luôn cố gắng đạt được lợi ích bằng những con đường không chính đáng.
Nhiều thanh niên tri thức của các đại đội khác tặng quà cho các bí thư đại đội, đại đội trưởng, bí thư đội và kế toán, hy vọng được phân bổ công việc nhẹ nhàng nhưng lấy điểm công tác cao, có thể được chia nhiều hơn khi phân chia thứ gì đó.
Nhưng sau đó có xã viên trách móc, sau khi các thanh niên tri thức này đến đã phá vỡ bầu không khí.
Ban đầu mọi người đều chấm điểm, làm như thế ai cũng phục, nhưng hiện tại có người tặng quà để chọn việc nhẹ nhàng và lấy điểm công tác cao nên họ không vui. Họ không có tiền và phiếu lương thực như thanh niên tri thức, cũng không có những thứ mòn quà hiếm trong thành phố do thanh niên tri thức mang đến, họ không có bộ não linh hoạt như thanh niên tri thức, thậm chí có người còn cho rằng tặng quà là không vẻ vang, không mở miệng được.
Tình huống này cũng đã xảy ra trong đại đội Tiên Phong, thanh niên tri thức nhanh nhẹn sẽ động não muốn công việc khác, chẳng hạn như làm giáo viên tiểu học, hoặc đi cho gà ăn, kế toán xưởng làm giấy, người tính điểm trong lò gạch…
Tiếc là họ nhận ra quà cáp không có mà tặng.
Trương Căn Phát muốn nhận, nhưng đang tiếc ông ta không quyết định được.
Đội trưởng của đội ba đội bốn cũng muốn nhận, tiếc là chỉ có thể sắp xếp công việc của đội mình, những đội khác thì không quản được, cho dù là công việc trong đội, nếu không sắp xếp hợp lý thì các xã viên sẽ đến đại đội kiện cáo, vẫn là vô ích.
Đi tìm Chu Thành Chí, Chu Minh Duyệt và những người khác, thôi bỏ đi, tặng quà cho họ họ còn chê cắn người, làm xấu danh tiếng của họ. Đối với họ mà nói, chút quà này không thể so sánh với danh tiếng tốt trước giờ trong đại đội của họ, dù sao đại đội bọn họ cũng không nghèo, cuối năm còn có thể chia tiền, tất nhiên sẽ không vì một ít tiền mà làm hại danh tiếng của mình.
Vì vậy, nếu có người tặng thì họ sẽ từ chối thẳng thừng, nếu vẫn còn tặng thì sẽ đe dọa sẽ thông báo cho toàn đại đội và đăng báo Z của họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận