Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 67: Vũ khí sắc bén (6)

Chương 67: Vũ khí sắc bén (6)
Sau khi bắt sâu, cô nghe con ve trên cây kêu không ngừng, trong lòng lại có chút ngứa ngáy, con ve đặc biệt là ấu trùng nhộng ve có chứa rất nhiều protein, là một món ăn vô cùng dinh dưỡng và thơm ngon.
Ve sầu còn là một vị thuốc rất tốt, có tác dụng chữa các bệnh ngứa như nổi ban đào, mề đay, v.v vô cùng hiệu quả.
Bởi vì ô nhiễm và nhiều nguyên nhân khác, rất nhiều người sẽ bị các loại bệnh ngứa, nào là viêm da, bệnh mẩn ngứa, bệnh phong, nổi mề đay, v.v, không thể không có cảm giác, một khi bị ngứa thì quả thực chịu không nổi. Kiếp trước mẹ chồng cô bị bệnh mề đay, mỗi lần ngứa là gãi đến rát da, nhưng nhịn không được vẫn phải tiếp tục gãi, thật sự chịu không nổi nữa thì lấy ớt cay chà xát, thăm khám qua rất nhiều bác sĩ, uống qua các loại thuốc đều không có tác dụng.
Có một lần cô đi ra ngoài hóng gió, vô tình nghe được một người trong làng nói về bài thuốc cổ truyền, cô lập tức gọi điện cho Chu Dũ đi hốt một đống thuốc về cho mẹ chồng dùng. Ban đầu mẹ chồng còn không tin tưởng, kết quả là mới tắm ba ngày mà đã bớt ngứa, năm ngày sau là không còn ngứa nữa, đến sau này cũng không hề bị tái phát.
Đến nay cô vẫn còn nhớ rõ mười mấy vị thảo dược của bài thuốc đó, thật ra đều là loại thường thấy, nào là vỏ cây dâm bụt, xác ve sầu, địa phu tử, tần bì gai, thiên thảo, v.v, mấy thứ đó nơi này đều có, chỉ là người bình thường không biết hoặc là không biết đến dược hiệu của nó mà thôi.
Nghe tiếng ve kêu, cô lập tức muốn vịn vào thân cây thử xem có thể thu ve vào hay không, kết quả ve sầu không phải đậu ở chỗ cao quá mà là quá nhạy bén, cô chưa kịp tới gần thì nó đã bay đi, giống y như "Cào cào bông”, không cách nào bắt thành công.
Xử lý xong vườn rau cô mới cảm thấy không chạm tay lấy vật thật sự rất mệt, còn dùng tay thu đồ vật thì có thu nhiều bao nhiêu cũng không hề có cảm giác gì.
Cô hái một quả dưa chuột, ngồi xuống vừa ăn vừa nghỉ ngơi, vừa vuốt vuốt bụng vừa hát cho bạn nhỏ nghe một đoạn nhạc thiếu nhi, tiến hành quá trình thai giáo, cùng nó trò chuyện về một vài điều vui vẻ. Một lát sau, cảm giác đầu óc thoải mái hơn rất nhiều, suy nghĩ đến những chuyện vui vẻ dường như có thể giảm bớt mệt mỏi do dùng đầu óc quá.
Thấy sắc trời cũng không còn sớm, cô lập tức về nhà.
Về đến nhà, trước tiên lấy mấy con sâu kia ta cho gà ăn, chúng nó được ăn sâu thì mới thích đẻ trứng.
Nê Đản Nhi chơi cùng mấy đứa em ở trong sân, bởi vì được ăn thịt thỏ, hai ngày nay bọn nhóc đều không hề nháo khóc một chút nào, Cúc Hoa ngoan ngoãn ngồi trông coi Lan Tử Nhi, chơi cùng em và nhắc nhở em đi tiểu, Nê Đản Nhi thì nhìn chằm chằm Khả Lạp Nhi, cho nên cũng sạch sẽ.
Mạc Như khen bọn chúng một hồi, sau đó lấy quả táo đỏ kia bẻ thành hai nửa, cho Nê Đản Nhi và Cúc Hoa mỗi đứa một nửa, Lan Tử Nhi thấy có đồ ăn cũng dơ dơ bàn tay nhỏ ra đòi, “Thịt, thịt thịt!” Mạc Như liền xé đút cho nhóc con một chút xíu cơm của quả táo để nhóc cảm nhận được mùi vị.
Bữa cơm trưa, ngoại trừ bánh ngô hấp ra, tỏi giã tương nông gia trộn với đậu côve, Mạc Như còn làm thêm một chậu canh rau dền gai trứng gà, nhỏ thêm một giọt dầu phộng. Món canh trứng gà này là do Trương Thúy Hoa dặn dò cô làm, bà nói gặt lúa mì quá mệt mỏi cho nên bồi bổ cho mọi người chút dinh dưỡng. Cả gia đình, nếu muốn mỗi một người một quả trứng gà là không có khả năng, cho nên làm một nồi canh, đánh tan hai quả trứng gà, vừa thơm ngon lại còn dinh dưỡng.
Cô đang bận rộn, lại thấy có người đi từ cửa lớn vào, hô lên: “Anh Thành Nhân có ở nhà không.”
Lời còn chưa dứt, ông ta đã đến ngay cửa.
Mạc Như quay đầu lại nhìn, thấy người đến là đại đội trưởng Trương Căn Phát cho nên tức khắc giận sôi máu.
Mạc Sỏa Ni có chút mâu thuẫn cùng với Trương Căn Phát.

Cái tên Trương Căn Phát này chẳng những ham ăn biếng làm lại còn háo sắc, sau khi tuổi tác lớn thì ánh mắt càng đáng khinh, thích động tay động chân với người khác.
Nghe nói thời điểm chỉ trích chống lại nhà họ Trần, ông ta đã từng có ý đồ làm bẩn con dâu nhà người ta, tính tình cô con dâu kia mạnh mẽ, biết chính mình đấu không lại, hơn nữa cũng không muốn để ông ta đạt được mục đích cho nên nguyện ý nhảy sông tự vẫn. Nhưng Trương Căn Phát lại không chịu thừa nhận, ngược lại còn nói phần tử địa chủ xấu xa có ý đồ bôi nhọ nhân sĩ cách mạng, phản công ngược lại và ép buộc các chính phủ nhân dân phải chống lại gia đình địa chủ nhà họ Trần, thậm chí còn gây khó khăn hơn.
Sau đó ông ta lại có quan hệ không chính đáng với người phụ nữ chủ nhiệm do ông đề bạt, tuy rằng ông không thừa nhận, nhưng mà rất nhiều người trong thôn đều biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận