Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 754: Ngụy Sinh Kim

Chương 754: Ngụy Sinh Kim
Chương 754: Ngụy Sinh Kim
Chu Minh Dũ thiết kế tất nhiên là yêu cầu sự hoàn mỹ, anh thiết kết đường dẫn lửa, tường ngăn lửa, rãnh thoát nước, ngộ nhỡ sau này có thể trồng loại rau khác thì sao?
Đợi sau này có màng nhựa là có thể mua về phủ lều rồi.
Mạc Như đang dẫn Đinh Lan Anh và một vài phụ nữ trộn vật liệu, sau đó dùng cỏ mành cỏ làm bằng cỏ lúa mì gói thành một túi nấm như cái gối nhỏ.
Cô đã trộn các bào tử nấm đã chín vào đó, miễn là nấm được chăm sóc đúng cách thì có thể làm ra nấm, bởi vì có nhiều loại nên phải xử lý riêng.
Đúng lúc này, Trương Căn Phát đi đến: “Chu Minh Dũ, Mạc Sỏa Ni, bí thư có lời muốn hai người.”
Chu Minh Dũ đang trát bùn trên đỉnh chuồng, cười nói: “Bí thư, ông có gì thì cứ nói, không cần hắng giọng như thế.”
Trương Căn Phát hừm một tiếng: “Nếu các người đã là chiến sĩ thi đua tiên tiến thì có phải nên dốc sức phối hợp với lớp học xóa mù chữ của công xã không?” Thực ra là một mình ông ta làm, không có liên quan gì đến công xã, toàn bộ công xã cũng không có thông báo nào.
Mặc dù Mạc Như muốn đi từ lâu, nhưng cũng không thể dễ dàng để Trương Căn Phát được toại nguyện, cần phải đưa ra điều kiện.
Cô nói: “Bí thư, không phải chúng tôi không phối hợp, ông bảo lao động nam và nữ đến lớp học xóa mù chữ, có phải là hơi làm khó không? Ông xem mọi người đều đi làm, làm gì có thời gian?”
“Phải dành thời gian ra, cũng không bắt cô ban ngày đi học, tối đến có thời gian mà, đúng không?” Trương Căn Phát đã nhận định cô, chỉ cần cô đến lớp học xóa mù chữ, những người khác cũng dễ nói chuyện hơn.
Đây là tác dụng của nhân viên gương mẫu đi đầu.
Mạc Như tỏ ý còn phải chăm sóc con cái nên hơi khó khăn.
Trương Căn Phát giận dữ: “Cô làm sao thế hả, tính giác ngộ của chiến sĩ thi đua đây ư? Không nói đến việc lớp xóa mù chữ là vì tốt cho mọi người, đơn cử nói đây là nhiệm vụ của đại đội, cô nên là người đi đầu trong việc hoàn thành nó.”
Chu Minh Dũ từ trên mái nhà nói: “Bí thư, vậy chúng tôi có ích lợi gì?”
Trương Căn Phát sửng sốt, cần lợi ích ư? Đây là thái độ của chiến sĩ thi đua sao? Thế mà cũng cần đến lợi ích ư? Giác ngộ đâu cả rồi?
“Cậu muốn làm gì?”
Chu Minh Dũ rũ sạch bùn đất trên tay: “Bí thư, tôi giúp ông đưa ra một chủ ý thế này, nếu ông thấy ổn thì sau này có quyết định gì thì mở một cuộc họp cán bộ, mọi người cùng thảo luận, đừng tự mình nghĩ tự mình quyết.”
Trương Căn Phát:... Ngươi là gì chứ.
“Được, cậu nói thử xem.”
Chu Minh Dũ nói: “Bí thư, chi bằng mở lớp trước cho mọi người đến làm quen thầy giáo, sau đó nghĩ cách xin mở một trường tiểu học ở đại đội ta. Cấp đầu tiểu học cũng được. Như thế những đứa trẻ không thể đi kiếm công điểm ở thôn chúng ta cũng có thể đi học biết chữ.”
Mạc Như nói: “Đúng thế, đây là thành tựu chính trị thật sự, nó hiệu quả và dễ dàng hơn so với dạy chữ cho người lớn.”
Trương Căn Phát nghĩ một lúc: “Chuyện này... phải lên công xã xin, nhưng không phải dễ đâu.”
Mạc Như và Chu Minh Dũ biết sẽ có hy vọng: “Nếu bí thư bảo đảm sẽ mở một lớp học tiểu học ở thôn chúng ta thì chúng tôi sẽ đến lớp học xóa mù chữ.”
Cấp đầu tiểu học là từ năm lớp một đến lớp bốn, trong thôn cũng không có mấy đứa trẻ, có hai thầy giáo sơ bộ là đủ, sau khi tốt nghiệp cũng lớn rồi, có thể đi Phạm Mộc Tượng học tiểu học bậc cao.
Trương Căn Phát nghe thấy bọn họ mở miệng đi học lớp xóa mù chữ cũng đáp ứng chuyện lên công xã xin thành lập một lớp tiểu học.
“Vậy thì mở lớp trước, mời thầy đến, mọi người không được nuốt lời.”
Mạc Như nói: “Bí thư yên tâm, chúng tôi bảo đảm sẽ đi.”
Trương Căn Phát đột nhiên có một cảm giác không nói nên lời, thật không ngờ bản thân ngon ngọt nhiều ngày qua cũng không có một người đồng ý, tên ngốc này ngược lại là đứa muốn đi đến lớp học xóa mù chữ nhất.
Ông ta nói: “Phải phát động tốt việc xã viên cùng nhau đọc sách viết chữ, nâng cao tổng thể trình độ của đại đội chúng ta.”
Mạc Như cười: “Bí thư sắp xếp vị trí thầy giáo xong, chúng tôi tự nhiên sẽ đến lớp.”
Trương Căn Phát tốc độ không hề chậm, đầu tiên ông ta dọn một phòng ở đại đội làm phòng học cho lớp học xóa mù chữ, bên cạnh bệnh xá. Viết lên bảng gỗ bằng bút lông, treo lên các cửa để thể hiện sự khác biệt.
Ông ta còn treo bên hông cửa một tấm sắt và một cái đinh sắt, đều được nhặt từ xưởng sắt thép, dùng làm chuông báo cho lớp học, khi gõ vào đấy sẽ phát ra âm thanh leng keng.
Để công xã coi trọng mình, Trương Căn Phát còn đặc biệt lau chùi một bảng đen vuông hai thước, mang theo hai hộp phấn, một cái giẻ lau bảng đen, ngay cả thước dạy học và thước đánh học trò cũng đều chuẩn bị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận