Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 1173: Đả đảo

Chương 1173: Đả đảo
“Gì cơ?” Mạc Như giật mình: “Phó bí thư bị bắt rồi sao?”
Bác của phó bí thư là người đã sáng lập huyện ủy Cao Tân và cũng đã hy sinh để giải phóng huyện Cao Tiến…
Ai đã bắt ông ta, ai to gan như thế?
Trương Căn Phát thầm đắc ý, hừm, ông đây không nói hết cho cô biết: “Được rồi, tôi chỉ nói một tiếng thôi.”
Ông ta chắp hai tay sau lưng, bước đi và ngân nga bài hát “Các xã viên đều là hoa hướng dương”.
Nhìn bộ dạng đắc ý của ông ta, Mạc Như suýt nữa không nhịn được thả chó cắn ông ta, nhưng nể tình ông ta đến đưa thư nên cũng không so đo tính toán.
Cô ngoáy đầu nói với Chu Thất Thất: “Con gái, con đạp xe đến trạm hạt giống tìm ba, nói ba về đi với mẹ đến huyện có việc gấp.”
“Dạ.” Chu Thất Thất quay người, đẩy chiếc Vĩnh Cửu kiểu nữ bên ngoài cửa sổ ra ngoài, đây là giải thưởng Chu Minh Dũ và Mạc Như lãnh ở huyện trong năm nay.
Một lúc sau, Chu Minh Dũ và con gái đạp xe về, anh hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Mạc Như kể với anh chuyện phó bí thư bị bắt: “Chúng ta phải đến huyện nghe ngóng xem, rồi sau đó đến khu vực hỏi.”
Hiện tại thân phận chiến sĩ thi đua bần nông của hai người, tốt hơn một số cán bộ, bởi vì hai người là đại diện Hội liên hiệp bần trung nông lớp dưới của công xã Hồng Kỳ, là phe đoạt quyền.
Theo những gì Chu Minh Dũ đã phổ cập cho cô, chính quyền địa phương bị giành quyền, sau khi thành lập ủy ban cách mạng mới, chính quyền địa phương cấp huyện chính là kết hợp quân đội, đội tuyên truyền, hội liên hiệp bần trung nông lớp dưới quyết định mọi chuyện.
Trường học cũng là nơi đội tuyên truyền tổ thức thành lập ban chấp hành trường, phụ trách quản lý các công việc nhà trường.
Căn bản không liên quan gì đến học sinh.
Cả hai dặn dò bọn trẻ, bảo chúng đến nhà bà nội ăn cơm, cả hai đứa đều lớn cả rồi và rất hiểu chuyện, hiện tại cũng không dính như sam giống lúc nhỏ nữa.
Cả hai vội thay quân phục, đội mũ lĩnh và đeo băng tay đỏ, Chu Minh Dũ chở Mạc Như đi đến huyện.
Vừa vào thành phố, cả hai đã rất kinh ngạc.
Các đường phố hiện tại cũng đầy các tổ chức học sinh và công nhân, diễu hành với các khẩu hiệu, hô to những câu như “Ông đây là anh hùng, ông đây phản động khốn nạn, anh muốn cách mạng thì đi theo tôi, còn không muốn thì cút mẹ nó đi”, hát xong lại hét to “Nếu ai không làm cách mạng thì bị cách chức mẹ nó luôn, cút mẹ đi”.
Còn có người lấy hung khí đánh nhau khiến nhiều người bị thương, có vài người đuổi đánh người khác.
Họ mới lên huyện thăm hai gia đình vào tháng trước, huyện lị lúc đó còn rất yên tĩnh, tuy đã giành chính quyền nhưng vẫn có học sinh và công nhân ồn ào, nhưng không có chuyện xông vào sân cơ quan đập phá.
Sao chỉ có vài ngày đã thay đổi rồi?
Không muốn lãng phí thời gian, bọn họ đi thẳng đến sân người nhà trong cơ quan, bọn họ có chút lo lắng cho nhà họ Phó và nhà họ Khâu. Hai người họ là người nhà của cán bộ, không có tư cách tham gia tổ chức phái tạo phản, chỉ bị áp đảo mà thôi.
Dọc đường có vài công nhân cầm gậy chỉ vào bọn họ: “Đứng yên, các người là ai?”
Chu Minh Dũ chau mày, nói to “Hội liên hiệp bần trung nông lớp dưới của công xã Hồng Kỳ.”
Anh và Mạc Như là chiến sĩ thi đua bần nông, khi Hội liên hiệp bần trung nông lớp dưới vừa được thành lập đã kết nạp vào Ủy ban cách mạng, cả hai tích cực cố gắng làm đại diện Hội liên hiệp bần trung nông lớp dưới. Để tiện triển khai công việc và bảo vệ người nhà mình, lần này Chu Minh Dũ và Mạc Như không lặng lẽ trốn tránh mà xông lên trước, làm đại diện của hội liên hiệp bần trung nông lớp dưới.
Hiện tại Chu Minh Dũ là tổ trưởng Hội liên hiệp bần trung nông lớp dưới của công xã Hồng Kỳ, bên trên có chủ nhiệm hội và các cán bộ khác.
Kết hợp quân đội, đội tuyên truyền và nhân viên cơ quan chính quyền ở thành phố, công xã ở nông thôn không có quân đội và đội tuyên truyền, cơ bản đều do hội liên hiệp bần trung nông lớp dưới làm chủ, chính quyền công xã ban đầu bị bắt.
Tất nhiên, chỉ cần bất kể ai nắm quyền, vẫn cần nhân viên chăm chỉ làm việc, bất kể đội tuyên truyền hay là hội liên hiệp mật trung lớp dưới, họ cũng không thể quản lý toàn bộ công xã, các cán bộ ban đầu vẫn phải ra sức.
Chỉ là các cán bộ không còn chỉ tay năm ngón nữa, mà sẽ làm việc dưới áp lực của hội liên hiệp bần trung nông lớp dưới.
Bởi vì có đại đội Tiên Phong đóng giữ công xã Hồng Kỳ nên Liễu Hồng Kỳ, Tương Ngọc Đình và những người khác không chịu ấm ức nhiều, Tống Tử Kiệt ban đầu còn muốn xúi giục các phần tử tạo phản của đại đội kéo hai người họ xuống, rồi ông ấy lên làm chủ nhiệm hội liên hiệp bần trung nông lớp dưới.
Nhưng ông ấy bị nhóm bần nông đứng đầu đại đội Tiên Phong trấn áp, chủ nhiệm hội liên hiệp bần trung nông lớp dưới đã chọn Tương Ngọc Đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận