Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 293: Tẩy não (5)

Chương 293: Tẩy não (5)
Mạc Như cười nói: “Chị dâu ba! Bác sĩ cũng nói rồi, kinh nguyệt và phụ nữ có liên quan chặt chẽ với nhau. Nếu không bảo vệ tốt thì bản thân sẽ mắc bệnh phụ khoa đấy. Huống hồ, nếu không có kinh nguyệt thì người phụ nữ sẽ không thể rụng trứng, không thể rụng trứng thì sẽ không sinh con đẻ cái được. Chị đừng quên, cho dù là đàn ông hay phụ nữ đều được sinh ra từ đó. Nếu đều là do phụ nữ sinh ra thì đàn ông làm sao cao quý bằng phụ nữ được? Hay nói cách khác, nếu chị cho rằng đàn ông rất cao quý, mà phụ nữ có thể sinh ra đàn ông thì chẳng phải phụ nữ càng cao quý hơn sao? Nếu không có phụ nữ thì lấy đâu ra đàn ông?”
Đinh Lan Anh vỗ tay, nói: “Nói hay lắm.”
Trương Cấu lĩu lưỡi, trong lòng hét lên cô nói không đúng, không đúng, nhưng chị ta không biết làm thế nào để phản bác lại, không tìm thấy lời thích hợp để nói. Chị ta cảm thấy Sỏa Ni vào thành phố một chuyến đã trở nên lợi hại hơn rồi.
Chẳng lẽ thành phố thực sự giỏi như thế sao?
Hay là trong thành phố có yêu tinh, biết ăn não người rồi sống trong đó?
Nghĩ như thế, chị ta không khỏi rùng mình.
Người đàn ông Sỏa Ni nhất định là bị yêu tinh thành phố ăn não rồi sống trong đó rồi.
Mạc Như đưa băng vệ sinh cho Trương Cấu: “Chị dâu ba! Có dùng hay không chị cũng cứ giữ lấy đi, đây là em mua cho chị, cũng là bác sĩ đã dặn dò như thế, sau này bác sĩ còn phải xuống nông thôn tuyên truyền và tự mình chỉ bảo cho mọi người, rồi còn kiểm tra phụ khoa định kỳ cho chúng ta nữa.”
Đinh Lan Anh vội hỏi kiểm tra phụ khoa là gì.
Mạc Như chỉ nói ngắn gọn đôi chút.
Trương Cấu vừa nghe thấy kiểm tra cho người khác giống như sinh con thì chị ta ái chà một tiếng, lấy tay che mặt run rẩy như sắp rơi xuống vực sâu.
Nhìn thấy bộ dạng sợ hãi và thẹn thùng của cô, Mạc Như còn hứng thú ác ý: “Hai chị không biết sao? Thực ra bác sĩ phụ khoa còn có đàn ông nữa, kiểm tra phụ khoa và đỡ đẻ đều là bác sĩ nam.”
Trương Cấu bị dọa ngất xỉu ngay trên giường đất.
Mạc Như cười khì khì, cô kéo Đinh Lan Anh ra ngoài để Trương Cấu bình tĩnh lại.
Đinh Lan Anh có chút sợ hãi: “Sỏa Ni! Không phải bác sĩ nam đúng không?”
Mạc Như nghiêm mặt nói: “Đương nhiên là không rồi, nhưng mười năm hai mươi năm nữa thì khó nói lắm.”
Đinh Lan Anh thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì không sao rồi.”
Lúc này, Trương Thúy Hoa gọi mọi người ăn sáng.
Có vài người đang bận rộn, những người đàn ông thì chưa về. Trương Thúy Hoa để phần lại, đến lúc đó mang đến đất phân phối, ăn xong thì đi làm luôn.
Phần của Chu Minh Dũ thì để trong nồi.
Ăn xong, Mạc Như đi bắt sâu bọ.
Trương Thúy Hoa nói: “Tự mình thử xem sao, nếu mệt thì ngày kế tiếp đi cũng được.”
Ruộng bông của đội hai bọn họ không có sâu bọ, còn đội ba và đội bốn thì bị sâu bọ gặm hết rồi, một mẫu ruộng có mười cân hai mươi cân bông là không tệ rồi.
Mạc Như cười nói: “Mẹ! Con làm được.”
Sau khi bắt xong sâu bọ, cô về nhà nghỉ ngơi một lúc, rồi đi dạo trong vườn rau, hái các loại trái như dưa chuột, cà chua… rồi đến các gia đình bắt sâu bọ, ngay cả nhà Chu Bồi Cơ cũng không bỏ qua.
Ăn xong hai quả cà chua, cô không kìm được lấy ra hộp màu bột nhìn tới nhìn lui. Tuy là màu thô, chất lượng thấp nhưng vẫn không rời ra được, cô không kìm được chỉ muốn mở ra sử dụng ngay.
Nhưng bên trong không có tặng bút vẽ, cô lại không nỡ mua bút vẽ, mà muốn vẽ phải tự mình làm ra bút mới được.
Cái này không làm khó được cô, dù sao cũng không phải là thi cử, tự mình vẽ cho vui, đến lúc đó bảo Chu thợ mộc làm cái bút vẽ dùng tạm là được rồi.
Sau đó, cô rửa tay vẽ chân dung Mao chủ tịch mà Cao Dư Phi đã đặt, trước hết phải luyện trong cuốn tập của mình, chủ yếu là phải nắm bắt chính xác đường nét, còn chi tiết thì không vấn đề gì.
Sau khi vẽ mấy lần cô cảm thấy rất hài lòng, cô bắt đầu gọt bút chì, cây bút chì Trung Hoa này có lẽ là Cao Dư Phi không nỡ dùng.
Mạc Như tìm thấy một con dao nhỏ từ trong cái tráp gỗ, đây là do Chu Minh Dũ lục lấy ra, Chu Bồi Cơ mài giúp, một đầu được gắn với chuôi gỗ được mài bóng loáng, lưỡi dao được mài rất sắc bén.
Gọt bút chì rất dễ dùng, chỉ một chốc đã gọt xong, cô lấy bút mài lên bảng đá của mình, mài thành đầu bút mình muốn rồi bắt đầu vẽ.
Chu Bồi Cơ còn giúp làm một cái bàn vẽ, thực ra là một ván gỗ, kích thước là do Chu Minh Dũ vẽ, còn Chu Bồi Cơ thì đánh bóng, vẫn chưa chính thức hoàn thành nhưng có vẫn còn hơn không.
Đầu tiên cô vẽ các đường viền và đường phụ một cách đơn giản, sau đó bổ sung nội dung chi tiết theo thói quen vẽ của riêng mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận