Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 865: Bị cù và được chọn (2)

Chương 865: Bị cù và được chọn (2)
Chương 865: Bị cù và được chọn (2)
Ngụy Sinh Kim vừa nghe đến cáo trạng thì gấp gáp, quát: “Đã nói là tập diễn, em khóc lóc om sòm cái gì chứ!”
Tống Xuân Lệ hừm một tiếng nói: “Ngươi đừng có mồm mép bịp người, nếu ngươi chọc giận bà đây đi lên xã cáo trạng, cho nhà ngươi đi làm ruộng!”
“Thật không thể nói lý!” Ngụy Sinh Kim vô cùng tức giận.
Có người hét lên: “Ngụy Sinh Kim, vẫn còn tập luyện hay không thế, hay lắm đấy.”
Tống Xuân Lệ vừa múa vừa mắng to mồm: “Những kẻ vong ân bội nghĩa, vô lương tâm kia, thằng đàn ông của bà đến đây làm thầy giáo cho các ngươi, cho nên các ngươi mới bày mưu tính kế, lấy một con hồ ly tinh câu dẫn thằng đàn ông của bà đây hả!”
Thiền Điệp Cầm hét lên: “Con hồ ly tinh này không phải người làng chúng tôi, nó liên quan gì đến chúng tôi chứ, nếu chị không thích, không bằng lòng thì cũng câu dẫn lại cho thỏa đi, chị xem đi, ở đây nhiều như thế, chị chọn được ai thì câu dẫn người đấy.”
“Phỉ phỉ phỉ!” Tống Xuân Lệ tức giận nhảy dựng lên: “Ngươi nghĩ bọn ta không biết xấu hổ như các ngươi sao!”
Vương Ngọc Cần và chị em dâu của cô ấy là Tống Thục Anh đi tới, chị ấy bĩu môi, mỉa mai nói: “Một kẻ gây rối, đi theo thật mất mặt, nhanh về nhà đi.”
Tống Thục Anh là con dâu của Chu Minh Đảng, tính tình chị ấy bạo ngược và ngay thẳng. Lần trước Khám Yến Nhi đến tìm, chị ấy đi luyện thép, sau đó Khám Yến Nhi mang khẩu phần ăn đến giúp đỡ, chị ấy cũng không nói gì.
Nhưng mà chị ấy sớm không thể quen được với Khám Yến Nhi. Và sau khi nghe cô ấy cùng Lý Quế Vân, Chu Minh Quân ba ngươi thì thầm, mưu mô, tính toán Chu Minh Lâm người ta, thì cảm thấy nên miễn cưỡng đáp ứng, vì ái ngại cho mẹ chồng không tiện nói gì.
Lúc này, nhìn thấy Khám Yến Nhi thực sự lôi kéo, cù cưa cù nhằng với người đàn ông khác trên phố. Thậm chí còn bị vợ nhà người ta bắt tận tay day tận mặt, mắng mỏ hồ ly tinh, chị ta không thể nhịn được nữa.
Tống Thục Anh bước hai ba bước xông vào, chỉ vào Khám Yên Nhi vừa mới đứng dậy mắng: “Cô nói, cô luôn xì xầm, muốn gả cho người anh em Minh Lâm. Nếu cô muốn gả vào cửa nhà đó thì cô phải biểu hiện, cư xử cho tốt vào. Cứ phải làm những trò lố lăng, không đúng đắn này làm gì. Cô không biết xấu hổ với khuôn mặt ngượng ngùng này ư.”
Khám Yến Nhi bị cào trầy xước, vừa đau, vừa uất ức, vừa mất mặt, còn sợ bị hủy dung rồi ấy chứ. Lúc này cô ấy đang tìm Chu Minh Lâm để chống đỡ cho cô ấy. Ở đâu cũng không nhìn thấy Chu Minh Lâm, lại bị Tống Thục Anh chặn lại và mắng mỏ.
“Cô...cô...”
“Dì hai của chúng tôi dám cho cô bước vào nhà mới là lạ đấy, cô chết tâm đi đừng có mơ tưởng đến chuyện ấy nữa.” Tống Thục Anh chống nạnh, “Nếu cưới một kẻ phá rối như cô, gia tộc đừng nghĩ đến chuyện sống yên ổn qua ngày, cứ hai ba ngày một lần bị người ta đánh đến cửa, lại tưởng rằng nhà lão Chu gia chúng tôi đang thu thập đồng nát chăng!”
Khi chị ấy quát to, mắng xối xả, trực tiếp lên mặt Khám Yên Nhi và chửi Khám Yến Nhi cho đến khi mặt cô ấy không còn một giọt máu, cũng không còn sức lực để chống trả.
Chị ấy thật ra không giỏi mắng người hay cãi nhau. Nhớ lại những chiêu trò của mẹ và chị dâu. Lời đến miệng rồi mà không thể nói ra được, hoàn toàn bị Tống Thục Anh mắng té tát đến hộc máu.
Phía bên Tống Xuân Lệ, ban đầu nghe tin người đàn ông của cô ta bị một con hồ ly tinh câu dẫn, nên tức tốc lao đến bắt gian. Làm sao cô ta biết được Tống Thục Anh còn giỏi mắng hơn cô ta thế chứ, cô ta ngược lại không nói được gì nữa.
Bị làm ầm ĩ lên như thé, Khám Yến Nhi xấu hổ, không còn mặt mũi nào ở lại đại đội tiên phong, nhưng cô ấy lại không cam tâm, cô ấy muốn tìm Chu Minh Lâm để giải thích.
Buổi tối, Khám Yến Nhi nhờ Chu Minh Quân bảo Chu Minh Lâm ra hẹn gặp ở ngã tư đầu thôn phía nam. Vừa gặp, cô ấy đã uất ức bật khóc, “Anh... anh là có ý gì hả?”
Chu Minh Lâm là một người đầu óc không linh hoạt, không lanh lợi, suy nghĩ cứng nhắc. Lúc trước anh ta đã hạ quyết tâm sẽ đấu tranh với mẹ của mình để được cưới Khám Yến Nhi đến cùng. Giờ đây Khám Yến Nhi với Ngụy Sinh Kim trên đường diễn một vở kịch lớn như vậy, toàn thôn xem náo nhiệt thế kia. Nếu anh ta lại cố chấp, nhất quyết kết hôn với Khám Yến Nhi. Há chẳng phải sẽ khiến cả làng quay lại mà cười nhạo nhà mình ư?
Anh ta không sợ nhưng mẹ anh ta là người coi trọng thể diện, mặt mũi, làm sao có thể làm trò cười cho thiên hạ chứ?
Nếu anh ta bây giờ vẫn muốn cưới Khám Yến Nhi, cha anh ta không đánh chết anh ta, thì mẹ anh ta cũng nhanh chóng đuổi anh ta ra khỏi nhà, cũng không bao giờ nhận đứa con trai bất hiếu này nữa.
Huống hồ, những người trong thôn làng đang bàn tán sôi nổi, nhiệt tình đồn thổi những tin đồn. Mà Chu Thành Liêm và Chu Bồi Cơ không ngừng châm ngòi thổi lửa bên tai anh ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận