Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 1201: Không chiều nữa 5

Chương 1201: Không chiều nữa 5
Bọn họ định xây một dãy nhà, có nhà rộng nhà hẹp, nhà rộng thì nam bắc có hai chiếc giường đất, ít nhất mười người có thể ngủ chung. Sau này nếu có người kết hôn thì có thể dọn ra ở phòng đơn, phòng đơn là dùng gạch xi măng ngăn phòng lớn, một phòng lớn có thể ngăn thành hai phòng đơn.
Người bình thường cũng không biết họ ở bao lâu, nhưng bên đã trên nói nếu đã xây nhà thì chắc chắc là rất lâu, ít nhất phải năm năm để chuẩn bị.
Chu Minh Dũ và Mạc Như biết rõ tình hình, nên bảo đại đội Tiên Phong chuẩn bị nhiều hơn. Anh đã báo cho Chu Thành Chí, lấy cớ mình và Mạc Như âm thầm thăm dò chính sách từ thành phố, thanh niên tri thức về nông thôn ít nhất phải kéo dài mười năm. Anh còn nhắc nhở Chu Thành Chí, sau khi thanh niên tri thức kết hôn với thanh niên tri thức có thể mang con cái đến thành phố. Nếu thanh niên tri thức kết hôn với xã viên thì sau này muốn quay về thành phố nhất định phải ly hôn, không được mang con theo, nên tốt nhất là không để cho thanh niên tri thức kết hôn với các xã viên, để tránh đến lúc đó vợ con li tán.
Chu Thành Chí hoàn toàn không coi trọng: “Mấy cái đứa thanh niên tri thức õng ẹo, còn muốn cưới chân đất chúng ta sao? Cháu có bằng lòng lấy họ không?”
Nếu Hồng Lí Tử sẵn sàng cưới thì đảm bảo những thiếu nữ kia sẽ đồng ý kết hôn.
Chu Minh Dũ: Đội trưởng cũng lớn tuổi rồi, sao lại nghịch như thế. Thanh niên tri thức không kết hôn với kẻ chân lấm tay bùn, nhưng không ngăn nổi có nam thanh niên tri thức lấy cô gái nông thôn làm bảo mẫu miễn phí.
Chu Thành Chí nghe nói lại có một đám thanh niên tri thức đến, lồng ngực bức bối, ông nghĩ rằng rất có thể phải đi gặp Chu Công Đức rồi, đêm qua còn nằm mơ thấy ông ta nói những lời như “Ngày tháng tốt đẹp của ông kết thúc rồi”.
Nhìn thấy tin tức, mới sáng sớm ông đã rút điếu thuốc cho đỡ sợ, rồi đi tìm Chu Thành Nhân, chuyện tốt chuyên xấu, ông đều đi gọi Chu Thành Nhân. Rồi lại hút điếu thuốc của Chu Thành Nhân, hai ông cụ thầm thì với nhau, Chu Thành Chí cảm thấy đã thoải mái hơn rồi, chắp hai tay sau lưng đi dạo đến đại đội xem các thanh niên tri thức mới đến.
Ba nam ba nữ, hai người ngang ngược, một người ăn bám yếu đuối, ba thiếu nữ đều õng ẹo không chịu nổi khổ cực.
Vậy nên...
Đây là đưa đến ba người chỉ biết ăn không biết làm việc ư?
Có tin là bọn họ đói meo không?
Chu Thành Chí bây giờ rất khó chịu với họ, nhìn thấy họ cũng không còn vui vẻ hòa nhã như trước, để tránh người ta cho rằng mình chỉ là kẻ chân lấm tay bùn dễ bắt nạt.
Khi gặp những người này, ông cũng xụ mặt, không cười nhiều, cứng rắn dặn dò vài câu “Đến đây thì cứ yên tâm sống ở đây, cùng các xã viên nỗ lực kiếm điểm công tác, kiếm bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, đại đội chúng tôi không nuôi những kẻ làm biếng. Còn nữa, đừng có nghĩ rằng mình là người có văn hóa, đến đại đội này khoa tay múa chân làm cán bộ, đại đội chúng tôi không thiếu người có văn hóa, ai có ý nghĩ đó thì cút đi càng sớm càng tốt.”
Ông khách hề khách sáo, không chỉ Lâm Thiệu Vũ và ba bạn học nữ, ngay cả Trương Hồng Binh và Kim Quang Minh cũng hoảng sợ không dám nói gì.
Chu Thành Chí dẫn bọn họ đến điểm thanh niên tri thức, sắp xếp chỗ cho bọn họ theo danh sách.
Kim Quang Minh thấy mười người ở chung một phòng, lập tức không vui: “Đội trưởng Chu, đông người quá.”
Chu Thành Chí liếc mắt nhìn anh ta: “Cậu muốn ở phòng đơn sao?”
Kim Quang Minh: “Cho dù có phòng đơn cũng cho tôi phòng đôi, tôi ở cùng Trương Hồng Binh.”
Chu Thành Chí không khách sáo nói: “Muốn ở phòng đơn thì đi chuyển gạch ngói.”
Kim Quang Minh vừa nghe nói chỉ là đội trưởng sản xuất mà thôi, lại dám nói với mình như thế, lập tức phản bác: “Đừng tưởng tôi không biết, bên trên trợ cấp và xây nhà cho thanh niên trí thức, ông không đưa tiền cho chúng tôi mà lấy nó đi. Không xây nhà cho chúng tôi, có phải ông tham ô rồi không?”
Không ngờ anh ta lại dám chụp mũ tham nhũng cho ông.
Chu Thành Chí không nhịn được nữa, ngay cả khi phong trào xã hội giáo dục cũng điều tra rất tỉ mỉ, không ai nói ông tham nhũng một xu.
Chẳng qua là ông chi sắp xếp cho vợ và Chu Thành Nhân một công việc thích hợp hơn mà thôi, đó cũng là người khác kiếm được, nói là ông tham ô tiền tài vật chất ư?
Mẹ nó.
Hiện tại Chu Thành Chí nổi nóng rồi, không muốn kìm nén nữa, ông đối đầu với thanh niên tri thức một lần, không sợ lần hai.
Có người trong đám thanh niên tri thức kia muốn giành quyền của ông, ông đã trừng phạt rất nặng, hiện tại Kim Quang Minh vừa mới đến, không hiểu tình hình, lại muốn giở lại trò này.
Chu Thành Chí nói thẳng: “Đại đội chúng tôi có quá nhiều thanh niên tri thức rồi, tiếp đãi các người, đợi mới tới này đến công xã xin đổi đại đội tham gia sản xuất, chúng tôi không sắp xếp được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận