Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 1218: Xưa không bằng nay 2

Chương 1218: Xưa không bằng nay 2
Nếu không có giới hạn trọng lực thì Mạc Như cho rằng anh ta có thể nhảy lên trời.
Cuối cùng vẫn là Chu Minh Dũ và Khâu Vân cùng mấy người bạn giúp anh ta đỡ rượu, nếu không thì buổi tối nhất định sẽ không làm chú rể được.
“Minh Dũ, anh chờ đó, đợi con trai nhà tôi… Ồ, không, con trai nhỏ quá, đợi còn gái nhà tôi làm con dâu của anh.”
Rượu làm đầu óc lão suy giảm trí nhớ, cảm thấy Tiểu Bát hiện tại mới ba tuổi năm tuổi, anh ta cố gắng sinh một cô con gái mũm mĩm vào năm sau, vừa kịp bắt con rể.
Đám trẻ con đang ăn uống bên kia nhìn anh ta cười tủm tỉm, Thất Thất, Hòa Hòa và Lương Lương vốn đã hiểu chuyện, Tiểu Bát tuy không để ý những chuyện này nhưng cũng đã hiểu con dâu nghĩa là gì.
Thất Thất cười với cậu bé: “Tiểu Bát, nếu năm sau dì Trân sinh vợ cho em thì vợ em nhỏ hơn em mười tuổi, nếu năm sau sinh một anh vợ thì em phải đợi đến năm sau, ha ha.”
Tiểu Bát nhìn Khâu Hằng, lạnh lùng nói: “Sai rồi, nói không chừng sang năm sinh em trai đấy, đó sẽ là chồng tương lai của chị.”
Thất Thất giơ tay vặn lỗ tai Tiểu Bát: “Em to gan thật, dám nói linh tinh, cho dù có là em trai thì chị cũng lớn tuổi hơn nhiều đấy.”
Tiểu Bát cười he he.
Khâu Hằng vội can ngăn hai chị em: “Đừng cãi nhau nữa, đến nhà của anh đi.”
Chu Thất Thất: “Vẫn chưa chọc phá cô dâu chú rể đêm tân hôn mà, ba nuôi kết hôn mà không quậy động phòng thì lại nghĩ là coi thường ba nuôi, không viên mãn, chúng phải ra sức quậy phá mới được.”
Cô né nói một cách nghiêm túc, như thể đang ra lệnh chọc phá động phòng đêm tân hôn.
Khâu Hằng kéo tay cô bé: “Chúng ta đi thôi, anh mượn rất nhiều truyện tranh của bạn học.” Năm ngoái cậu ta về quê ở nhà Mạc Như gần một năm, hiện tại quan hệ với Thất Thất và Tiểu Bát rất tốt, tuy năm ngoái đã quay lại đi học nhưng nếu có thời gian vẫn dề quê ở.
Cậu ta nhìn Tiểu Bát: “Em trai đi thôi, anh còn xin rất nhiều đèn ba cực cho em đấy, chẳng phải em hay nói đến nó sao?”
Tiểu Bát nghe thấy, đèn ba cực còn thú vị hơn cả chọc phá động phòng nên đi theo cậu ta.
Sáng ngày hôm sau, Chu Minh Dũ cùng các xã viên xem lễ về, Mạc Như dẫn theo hai đứa trẻ đến ở thành phố vài ngày, đi dạo quanh huyện lị, tiếc là một số di tích đã bị phá hủy và không thể nhìn thấy gì.
Hôm nay, Khâu Lỗi mua mấy vé xem phim, một là ‘Địa lôi chiến’, phim còn lại là ‘Ba lần đánh Bạch Cốt Tinh’.
Địa lôi chiến, địa đạo chiến, ma tước chiến là các cách đánh du lịch điển hình. Lúc này đều được được đưa lên màn ảnh và nhận được sự yêu thích từ khán giả.
‘Tiểu binh Trương ca’ ‘Mã Lan Hoa’ ‘Ba lần đánh bạch Cốt Tinh’ là bap him bọn trẻ thích nhất.
Từ trong rạp phim bước ra, Chu Thất Thất nói với Mạc Như: “Mẹ, đoàn đội chúng ta khi nào mới có thể chiếu phim? Bảo ba đi mua máy móc.”
Giữa lúc bộ phim tạm dừng chiếu, Khâu Hằng dẫn hai người bọn họ ra phía sau chơi.
Người chiếu phim là ba của bạn học của cậu ta, bọn họ rất thân với nhau, người kia thấy ba đứa trẻ vừa đẹp trai vừa ngoan ngoãn nên cũng yên tâm để chúng chơi ở đó.
Sau đó thấy Tiểu Bát tò mò máy móc chiếu phim, người kia còn nói về những kỹ xảo chiếu phim và bộ phận tạo thành máy móc.
Thất Thất cũng thấy phim được phóng to chiếu lên màn hình trắng phía trước, đương nhiên là phải có điện rồi, thôn họ không có điện, nhưng đây không phải là vấn đề, ba cô bé từng nói có thể mua máy phát điện, sử dụng máy phát điện diesel để tạo ra điện là có thể chiếu phim rồi.
Mạc Như suy nghĩ nghiêm túc: “Không phải là bộ chỉ huy trung đoàn của chúng ta không mua, mà là không có chỗ mua. Hiện tại máy móc đều bị hạn chế, công xã cũng không có, bộ chỉ huy trung đoàn thì càng không.”
Hiện tại đừng nói là các đại đội, ngay cả công xã cũng có rất ít nơi chiếu phim, cơ bản đều là trên cấp huyện mới có rạp chiếu phim.
Lúc này chính sách vẫn chưa lỏng lẻo, chưa có đội chiếu phim trong huyện về nông thôn chiếu phim nên chắc là nông thôn những năm 1980, 1990 thôi.
Hơn nữa, hiện tại trung đoàn Tiên Phong đã có một studio chụp ảnh, vốn đã rất cao cấp và đáng ganh tị.
Trước đây trong huyện chỉ có các studio ảnh, những thanh niên trẻ cần chụp ảnh vì các lý do như tuyển dụng, nhập ngũ, đi học… đều phải lên huyện, mấy năm gần đây công xã mới có studio ảnh.
Còn trung đoàn Tiên Phong vẫn luôn giúp các xã viên gần đó chụp hình, chụp ảnh cá nhân, ảnh cưới, ảnh đầy tháng, ảnh gia đình… nhờ vào dụng cụ rửa ảnh mà Chu Minh Dũ đã nhờ người mua mấy năm trước, qua đó cũng đã làm hài lòng nhu cầu các xã viên đại đội gần đây, nâng cao đáng kể cảm giác hạnh phúc và phù phiếm của họ.
Thế nên có một số người không bao giờ chụp ảnh trong suốt cuộc đời của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận