Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 1166: Về nông thôn (3)

Chương 1166: Về nông thôn (3)
Vì vậy, các học sinh lần lượt trải nghiệm tinh thần trường chinh, bắt đầu đi bộ vào Bắc Kinh, đi bộ xung quanh hàng loạt, thực sự muốn đi lại nhịp bước của trường chinh.
Chu Minh Dũ và Mạc Như đi từ đông sang tây, từ bắc xuống nam, cuối cùng quay về tỉnh lỵ vào cuối tháng chín.
Vừa bước ra khỏi nhà ga, họ đã giật mình bởi phong trào học sinh với thanh thế lẫy lừng, cuồng nhiệt hơn nhiều so với lúc đi.
Trên đường đi, họ tịch thu một lô vũ khí, bao gồm dao, súng, giáo, dao phay, gậy gộc, thậm chí cả súng và đạn dược, cũng không biết họ lấy ở đâu, có lẽ họ đã tấn công kho quân giới của giải phóng quân.
Họ trực tiếp đến viện nghiên cứu đại học tỉnh để tìm em trai mình trước.
Mạc Ưng Tập cuối cùng đã thở phào nhẹ nhõm khi thấy bọn họ quay về: “Chị, anh rể, sao hai anh chị ở thủ đô lâu thế?”
“Làm chút chuyện mà thôi.” Cả hai cùng cười, cũng may có tàu lửa, cho dù lúc này xe chạy chậm, nhưng từ nam đến cũng không chỉ có vài ngày.
Trong một tháng rưỡi qua, họ thực sự thu hoạch được rất nhiều.
Bọn họ chưa kịp hỏi về tình hình ở trường, Mạc Ưng Tập đã nóng lòng lấy ra mấy tờ báo: “Anh rể với chị xem đi, em thấy có mấy người giống anh chị quá.”
Hai người đưa mắt nhìn nhau, cùng xem qua tờ báo của Mạc Ưng Tập, ôi... chẳng cần nói, cả hai vừa nhìn đã biết đúng là hai người họ.
Mạc Như cười, giả bộ kinh ngạc: “Anh Út Năm, thật đấy, em cũng cảm thấy người lại nhìn nghiêng khá giống anh.”
Tấm này được chụp khi bọn họ đến lục đại cố đô, bởi vì lục đại cố đô và tỉnh lỵ vốn là quân khu, tuy đã tách ra mấy năm nhưng vẫn có tờ báo quân đội XX, vẫn là ở hai quân khu cùng nhau. Tấm hình này phản ánh phong trào sinh viên ở lục đại cố đô đã được đăng trên tờ nhật báo của tỉnh lỵ, một tấm khác là nhật báo Trường An, được mang về bởi những sinh viên đi bộ nối đuôi nhau.
Mạc Ưng Tập cũng rất kích động: “Thật hả, em vừa nhìn đã thấy rất giống chị với anh rể, nếu không biết hai người ở thủ đô thì em còn tưởng là hai người đó.”
Hai tờ báo cách nhau vài ngày, đúng hành trình của họ lúc đó.
Chu Minh Dũ cười nói: “Thoạt nhìn thì hơi giống, nhưng nhìn kỹ thì không giống, em xem, đâu có đẹp bằng chị của em.”
Cũng may là họ đều mặc quân phục màu xanh lá, hơn nữa bộ dạng cũng không hoàn toàn giống nhau, dù sao góc chụp và chất lượng chụp mới là vấn đề, cho dù chụp cùng một người nhưng thỉnh thoảng vẫn có sự khác biệt.
Huống gì bọn họ chụp chung trong đội ngũ học sinh, khuôn mặt vừa nhỏ vừa mờ, thực sự nhìn không rõ lắm.
Không tin ư?
Những người sau tám mươi nhìn vào chứng minh thư mười tám tuổi...

Sau khi quay về tỉnh lỵ, bọn họ phát hiện tỉnh lỵ bây giờ càng hỗn loạn, học sinh lần lượt thành lập mấy băng nhóm, học sinh đại học làm đại tướng, học sinh cấp hai làm thiếu tướng, ngay cả học sinh tiểu học không có đủ tư cách tham gia cũng trở thành lính nhỏ.
Lúc này, tổ công tác do ủy ban tỉnh cử đến trường đại học tỉnh lúc đầu giờ đã rút hết, các học sinh đã bước vào giai đoạn “Tự giải phóng chính mình”, “Tự tổ chức hoạt động cách mạng”. Phái đa số thành lập “Hồng X binh cấp tỉnh” thuộc nhà nước. Ngay sau đó, các phái thiểu số khác cũng làm theo, thành lập “Hồng X binh chủ nghĩa Mao cấp tỉnh”. Đây đều là những tổ chức tự phát, coi trời bằng vung, khẩu hiệu các kiểu như “đập phá” “đả đảo”.
Trường đại học tỉnh cũng đã thành lập nhiều phe phái tương đối ôn hòa khác, chẳng hạn như “31/8” “Đại học tỉnh mới” “Yếu võ xx binh”… nhưng lực lượng chính vẫn là hai phe đầu tiên.
Vào thời điểm này, viện nghiên cứu cuối cùng đã thành lập tổ chức của riêng họ có tên là “18/8”, họ là nhóm giáo viên và sinh viên đầu tiên đến Bắc Kinh để đối mặt với thánh, vì vậy họ đã nhanh chóng tập hợp một số lượng lớn các học sinh nghiên về cánh tả.
Ngoài ra, còn có các giáo viên viên chức cũng đã thành lập các tổ chức phụ thuộc, chẳng hạn như binh lính XX, thường là xích vệ đội, xích vệ quân.
Ngay cả một số cán bộ cấp dưới của cơ quan cũng được thành lập tổ chức, nhưng họ bị chống đối nghiêm trọng, vì bản thân họ là phái đang cầm quyền trong mắc cách học sinh, chỉ có thể bị đánh bại, sao họ có thể đánh bại người khác?
Ngoài ra còn có những người có xuất thân năm phần tử xấu không đủ tư cách thành lập, chỉ có thể làm ngoại vi, nếu không thì sẽ làm liên lụy tổ chức bị người khác tấn công.
Chỉ có năm phần tử có xuất thân tốt mới được.
Mạc Như và Chu Minh Dũ không hứng thú việc đánh đổ hay chỉ trích ai, mối quan tâm của họ là bảo vệ và thu thập các loại vật phẩm đã bị phá hoại.
Trong thời gian này, họ cũng đến Khúc Phụ để bảo vệ Khổng miếu, Mạc Như đã bí mật thu dọn tất cả những bức tượng lẽ ra đá bị đập bỏ, sau đó để lại một đống đá nát khiến các học sinh tưởng rằng chúng đã bị đập phá. Khi những học sinh kia cầm gậy gộc và búa xông vào, Mạc Như trốn trong bóng tối và tịch thu vũ khí của họ, làm cho những học sinh đó hét lên rằng có ma quỷ đến rồi, chúng hoảng sợ gào thét và bỏ chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận