Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 575: Xúi giục và đuổi đi (3)

Chương 575: Xúi giục và đuổi đi (3)
Chương 575: Xúi giục và đuổi đi (3)
Hai mẹ con đỡ tay nhau, xuống đất kiếm giày mang vào.
Lý Quế Hoa loạng choạng, ngã dưới đất, Khám Yến Nhi la lên một tiếng vội đỡ bà ấy dậy: “Mẹ à, mẹ có sao không?”
Lý Quế Hoa nói: “Không… không sao, còn chịu đựng được, cho dù chúng ta đói chết trên đường, cũng không thể chết ở nhà dì ba con, để người ta chỉ thẳng và mặt dì, đi…”
Lý Quế Vân đã khóc không thành lời, không thở kịp: “Chị cả à, Yến Nhi à, hai người đừng mà, đều là do dì không có khả năng, nếu có đói chết chúng ta cũng phải cùng đói chết.”
Bà ấy biết ngay là chị cả và Yến Nhi không phải cố tình bám ở đây giống như người khác, bọn họ là bất đắc dĩ mới làm như vậy, trước đó mình còn chê bai bọn họ.
Lý Quế Hoa nằm khóc trên mép giường đất: “Yến Nhi đáng thương của mẹ, một đóa hoa xinh đẹp bị phân bò làm hại, lúc này cũng không gả được gia đình tốt, gia đình tệ cũng không gả được.”
Lý Quế Vân lau nước mắt, dứt khoát nói: “Chị cả, hay là gả Yến Nhi cho Minh Quân đi.”
Bà có ba người con trai, con trai lớn Minh Quốc, con trai hai Minh Đảng, hai người này đều kết hôn rồi.
Con trai ba Minh Quân năm nay còn nhỏ, mới mười bảy tuổi, lớn hơn Chu Minh Dũ hai tháng, ở nhà chuẩn bị hai năm nữa mới hỏi vợ cho nó.
Lý Quế Vân nghĩ đi nghĩ lại cũng được thật, dù gì bà ấy cũng không chê bai Yến Nhi từng bị người khác làm nhục, Yến Nhi năm nay hai mươi tuổi, nữ lớn hơn ba như là ôm gạch vàng, là việc vừa hay.
Lý Quế Hoa lại không vừa ý với Minh Quân, bởi vì anh ta không đẹp trai, dáng người cũng không cao, không thể so sánh với Chu Minh Dũ được. Bà ấy cảm thấy Chu Minh Lâm là anh tư của Chu Minh Dũ, khuôn mặt thì cũng hơi giống, hơn nữa dáng người cao to mạnh mẽ, cũng làm được việc.
Quan trọng là bà ấy có hỏi thăm Chu Minh Lâm rất thật thà, không nói nhiều, đàn ông như vậy thương vợ, nghe lời vợ.
Bà ấy không thích Chu Minh Quân, anh ta nghịch ngợm quậy phá, bản lĩnh không có bao nhiêu, nói dóc là số một.
Nếu không phải tính khí ba anh ta dữ trấn áp được anh ta thì anh ta có thể tạo phản, không biết được sẽ gây họa lúc nào.
Vậy nên bà ấy không thích.
Khám Yến Nhi càng không thích, cho dù cô ấy không được gả cho cán bộ trong thành phố thì cũng phải gả thanh niên tốt nhất dưới quê, tuyệt đối không thể gả cho những người tồi tệ.
Chu Minh Quân có hai chiếc răng khểnh, mặt con nít, mũi củ tỏi giống ông cậu, dáng vẻ không lớn được nên cô ấy không thích.
Lý Quế Vân lại cảm thấy mình tìm ra được cách giải quyết tốt nhất, ngay lập tức trở nên tỉnh táo lên, cả người tràn đầy năng lượng: “Đi thôi, chúng ta nói một chút chuyện này với anh chị dâu hai, việc này quyết định vậy đi.”
Lý Quế Hoa nói: “Em gái ba à, em đúng là người thật thà đó, hai chúng ta là chị em ruột, chui ra từ cùng một cái bụng mẹ chị sẽ không hại em, cho dù nhiều lúc chúng ta có cãi vã, thì cũng là càng cãi càng thân. Nhưng mà chị em dâu thì khác, chị em dâu là nhìn ngọt trên bề mặt, trong lòng cay đắng đâm chọt. Đúng là bên em thì không có mẹ chồng, chị dâu hai kia của em không chừng xem thường mẹ con chị đến nào đó, em cũng nghe thấy con dấu kia của họ nói lời đáng ghét, chê mẹ con chị dơ, xem thường chị, em nói sao mà bà ấy có thể đồng ý chứ.”
Lý Quế Vân nói: “Chị cả, chị dâu hai là người tốt, chị không hiểu chị ấy, chị ấy…”
“Thôi đi, chị từng tuổi này rồi, mắt không mù, chị còn không biết nhìn người à? Em sờ ngực nghĩ kỹ mà xem, có phải chị ta thực sự tốt với em không? Con trai chị ta xây nhà thì chặt hết cây nhà em, bây giờ Minh Quân muốn đám cưới thì chị ta có đồng ý hay không? Em nói chị ta chạy đến nhà em, chửi thẳng vào mặt chị và Yến Nhi, đây có phải là nể mặt em không? Em chịu đói cùng với chị, là chị em thân tình, chị ta lại thực sự nhìn em chết đói. Chị là chị ruột của em, không độc ác như chị ta, chị có thể nhìn em chết đói thực sự sao? Vậy nên mẹ con chị phải đi, không thể hại em được, lời gả cho Minh Quân lại càng không cần nói, chị là chị ruột của em, sao lại hại em chứ.”
Không cần biết Lý Quế Vân nói thế nào, bà ấy cứ không nghe đòi đưa Khám Yến Nhi đi.
Lý Quế Vân nói: “Bây giờ em sẽ đi nói với chị dâu hai, kêu Minh Quân cưới Yến Nhi, đây là việc nhà của em, bọn họ không quan tâm đâu. Minh Quân, Minh Đảng cưới vợ, bọn họ cũng không nhúng tay vào.”
Lý Quế hoa vội cản bà ấy lại: “Em mà làm như vậy, không chừng chị ta đang cười vào mặt em đó, chị là chị ruột của em, chị không thể để người khác cười vào mặt em được. Theo ý chị, em đi hỏi thử chị ta, chi bằng gả Yến Nhi cho thằng tư nhà chị ta. Nếu như chị ta đồng ý thì mới chứng minh bà ấy thực sự tốt với em, không phải là giả.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận