Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 874: Mượn gió bẻ măng (5)

Chương 874: Mượn gió bẻ măng (5)
Chương 874: Mượn gió bẻ măng (5)
Sau này cũng là đem ra để ủng hộ lực lượng vũ trang kháng chiến chống Nhật mới lấy hết, trước đó nhà họ Mạc chưa từng trống kho trữ lương thực.
Mạc Thụ Kiệt kêu Mạc Ứng Tập mang giấy bút qua, ông ta vẽ vài vị trí, hầm chính là ở ngay dưới nhà cũ ban đầu, ngoại trừ lối vào ở trong nhà, còn có những lối đi thông ra ngoài thôn, có những cái hầm này không những có thể trữ lương thực, nếu có tai nạn gì thì còn có thể tránh nạn.
Ăn cướp địa phương hoành hành, nhờ vào những căn hầm bí mật này, cũng tránh được phiền phức vài lần.
Mạc Thụ Kiệt cảm thấy cần phải nói cho con gái và con rể biết, không biết chừng sau này có dùng được hay không.
Mạc Như và Chu Minh Dũ nhìn nhìn, ở bên nhà ăn mình có lối vào, lối ra ở ngoài thôn ở bên phía Nam của một con sông, còn có một cái ở trong khu rừng của phía Tây Bắc.
Khu rừng đó đáng lẽ là nơi đã chôn tổ tiên nhà họ Mạc, phần mộ ở trong cuộc vận động đào mộ đã bị đào hết, hơn nữa những ngôi mộ cao bằng con người bây giờ chỉ còn vài thước.
Hơn nữa còn bị bên nhà họ Thôi chiếm rồi, hai anh em Thôi Phát Hậu dời hết mộ tổ tiên nhà bọn họ qua, bây giờ là mộ dùng chung của nhà họ Thôi và nhà họ Mạc.
Hai lối ra này chỉ có ông cụ nhà họ Mạc biết, sau này nói cho Mạc Văn Uyên biết, Mạc Văn Uyên lại nói cho con trai lớn của mình biết, con trai lớn trước khi mất nói cho em trai Mạc Thụ Kiệt biết.
“Các con biết thì trong lòng cũng hiểu, nếu như bọn họ muốn hại các con nữa, thì chúng ta cũng có thể suy tính một chút.” Mạc Thụ Kiệt nói.
Lần trước Thôi Phát Trung đi chơi xấu Chu Thành Chí ở công xã, sau khi Mạc Thụ Kiệt biết được cũng rất phẫn nộ, ông ta biết Thôi Phát Trung là nhắm vào nhà của mình, không dám ngang nhiên đụng nhà mình, thì đi chơi xấu đại đội Tiên Phong. Nếu như không có sự dựa dẫm của đại đội Tiên Phong, thì mình lại là con kiến ở trong tay ông ta mà thôi.
Chu Minh Dũ cười nói: “Ba à, thông tin này kịp thời quá. Thật ra năm nay thôn nhà tụi con thu hoạch bội thu, nhưng mà năm nào ông ta cũng không hoàn thành nhiệm vụ lương thực công, còn suốt ngày than nghèo, chẳng qua là dựa vào anh trai của ông ta. Ông ta mà khiêm tốn một chút, thì tụi con cũng không đi hé lộ ra làm gì, nhưng mà ông ta mà chơi xấu bọn con nữa, thì bọn con cũng không khách sáo với ông ta.”
Lần trước nếu không phải là Liễu Hồng Kỳ và Tương Ngọc Đình, Chu Thành Chí sẽ bị Tống Tử Kiệt chơi xấu.
Chu Minh Dũ cảm thấy loại tiểu nhân như vậy, cũng không thể không đề phòng.
Đáng lẽ anh tính ăn cơm tối xong rồi quay về, kêu Mạc Như đến nơi Mạc Ứng Đường nhập ngũ, rồi anh đến đón, nhưng mà bây giờ anh có kế hoạch khác rồi.
Sau khi ăn cơm, anh chuẩn bị đi bắt ve non,
“Con thấy thôn chúng ta có rất nhiều cây chưa chặt, ve non chắc chắn nhiều hơn thôn bọn con.”
Mạc Ứng Đường đã ngủ rồi, Mạc Ứng Phỉ và Mạc Ứng Tập cực kỳ hăng hái, muốn cùng đi bắt ve non.
Chu Thất Thất hơi khó lựa chọn, ở nhà cùng với lại cậu cả hay là đi bắt ve non.
Cuối cùng Chu Thất Thất bị bà ngoại khuyên ở lại nhà, “Ở ngoài tối hù, té một cái đau đến mức nào, để bọn họ đi bắt đi, Thất Thất ở nhà nghe ông ngoại kể chuyện.”
Vừa nghe đến kể chuyện, Chu Thất Thất lại tỉnh táo, ngỏ ý muốn nghe câu chuyện Na Tra đại náo Long Hải, nó cực kỳ thích nghe những cái đại náo long cung, gì mà Tôn Ngộ Không đại náo Long Cung, Na Tra đại náo Long Hải, Tiểu Long Nữ náo Long Hải v.v…
Mạc Như và Chu Minh Dũ đưa hai em trai ra khỏi nhà đi tìm ve non, bọn họ đi theo nơi có cây ở trong thôn, trên đường cũng gặp không ít người đang đi tìm ve non.
Trời càng ngày càng tối, Mạc Như bèn cho hai em trai tìm ở nơi nhiều người, cô và Chu Minh Dũ thì qua phần khu rừng khu mộ phía Tây Bắc.
Bên đó yên ắng không có bóng người, dù gì là phần đất mộ, người bình thường buổi tối không dám đến đây.
Chu Minh Dũ và Mạc Như thì lại không sợ, hai người đi dưới trời tối tìm một vòng xác định vị trí đại khái, Mạc Như dùng tính năng trong không gian để tìm lối vào.
Rất nhanh là cô đã thám thính được một khoảng trống ở dưới đất, men theo đi vào, đến được nơi vào chính xác, lại là ở ngay dưới một ngôi mộ, trải qua cuộc vận động đào mộ, cổng vào đã bị đá miếng và đất che lại.
Nhưng mà điều này cũng không làm khó được Mạc Như, cô thu hết những đất đá kia vào không gian, miệng hang bèn xuất hiện, ngay lập tức có luồng khí lạnh ùa từ trong ra.
Bọn họ chờ được một chút, Mạc Như muốn cúi người đi vào, Chu Minh Dũ đi theo phía sau.
Mạc Như nhỏ tiếng nói: “Anh Út Năm à, anh đến nơi khác tìm ve non, em đi vào xem thử đến lúc đó ra từ chỗ này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận