Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 98: Nhóm lương thực đầu tiên (4)

Chương 98: Nhóm lương thực đầu tiên (4)
Cô đứng ở xa nhìn mấy người Trương Căn Phát đang bận rộn, bảo bọn họ thu hoạch lúa mì một cách đàng hoàng thì không ai chịu thành thật làm việc để tranh công kiếm điểm, bảo bọn họ bắt chim sẻ, hiện tại còn tạo vệ tinh, như vậy thì bọn họ lại làm vô cùng tích cực.
Bọn họ chỉ quan tâm đến điểm công tác của chính mình, căn bản mặc kệ đội sản xuất rốt cuộc có thể thu hoạch được bao nhiêu lương thực, giống như chỉ cần có điểm là nhất định sẽ có đồ ăn vậy.
Cô thật sự muốn biết, thời điểm nạn đói kéo đến, liệu có phải bọn họ sẽ thật sự dựa vào những điểm công tác này để nhận được những lương thực có sản lượng cao không thực tế kia hay không.
Biết được tương lai, cô lại giận những người không biết phấn đấu này, nhưng cũng không thể tránh khỏi cảm thấy bất hạnh thay mấy người này.
Bởi vì cái bất hạnh ở phía trước kia dữ tợn như vậy, giống như lưỡi dao sắc bén quàng qua cổ, bất cứ lúc nào cũng đều sẽ rơi xuống, nhưng bọn họ chẳng những không cảnh giác, ngược lại càng thêm cuồng nhiệt, tăng tốc để đón nhận.
Kết quả này có thể tưởng tượng, nhưng cô lại không đành lòng suy nghĩ đến.
Bạn vĩnh viễn không thể đánh thức người giả bộ ngủ.
Ngày hôm sau lại có tin tức mới truyền đến, có báo cáo rất nhiều khu vực trong tỉnh cũng đã có mẫu ruộng đạt sản lượng hơn sáu ngàn cân, trấn Vọng Tiên còn được lên trang "Nhật Báo Nhân Dân"
Trương Căn Phát gấp gáp đến độ trong vòng một đêm mà tóc giữa đỉnh đầu lại hói đi một tảng lớn, mấy tên khốn nạn Đội một Đội hai kia không chịu hỗ trợ, ông ta mang theo mấy con lợn ngu ngốc của Đội ba và mấy tên thích kéo dài công việc của Đội bốn căn bản không thể làm nên chuyện.
Mẫu ruộng sản lượng mười ngàn vạn cân đấy! Chỉ cần nghe theo sự sắp xếp của ông ta là trang trại nhà họ Chu bọn họ có thể nổi danh trên trang "Nhật Báo Nhân Dân".
Ngay vào lúc ông ta chuẩn bị tốt mẫu ruộng sản lượng bốn ngàn cân, vội vàng đi lên huyện ủy báo cáo lại lần nữa để mời nhóm cán bộ xuống thị sát thì ông trời lại không để ông ta được đắc ý.
Ầm vang một tiếng sấm lớn, đùng đùng, đùng đùng! Làm ông ta hoảng sợ đến mức kinh hồn bạt vía.
Lộp độp, lộp độp, một trận mưa to đổ xuống…
Trương Căn Phát đứng trên mặt đất bị mưa to ập thẳng vào người, ông ta dường như chết lặng, thật không biết là cái cảm giác gì, trong lòng giống như cơn mưa to kia rơi xuống mặt đất, tan vỡ nhỏ vụn.
Thật ra trận mưa này đến rất đúng lúc!
Chỉ cần chăm chỉ thu hoạch hết lúa mì mang về kho, lúc này một trận mưa đổ xuống tưới khắp ruộng lúa mì cùng với những lương thực khác đang cần nước mưa, gốc rạ ở ruộng lúa mì có thể hư thối nhanh hơn, hong khô một ngày là có thể cày ruộng, mà khoai lang, cây sợi bông các loại thì vừa lúc cần nước mưa.
Mưa được mùa giống như năm trước tuyết rơi đúng lúc, năm sau mưa xuân kịp thời, biểu thị một mùa thu hoạch được mùa.
Trương Căn Phát tức giận đến mức hoa cả mắt, từ sau buổi tối hôm đó bị một lu ruồi muỗi của Chu Minh Dũ làm cho nhục nhã, ông ta liền sốt ruột hẳn lên, vội vàng diệt trừ bốn hại để tranh công, vội vàng tạo vệ tinh để tranh công, kết quả là lần nào cũng bất lực trở về.
Thành công ở ngay trước mắt, nhưng không phải phát cháy thì là trời mưa.
Chẳng lẽ ông trời muốn tôi chết sao?
Ông ta vừa buồn vừa phẫn nộ, hô to!
Cuối cùng Trương Căn Phát lảo đảo một cái, té ngã vùi đầu vào bùn đất, mấy người Trương Kim Hoán cuống quít nâng ông ta về nhà, lúa mì nằm đầy ruộng kia tự nhiên cũng sẽ không ai quan tâm.
Mà mấy người lười nhác của Đội ba đều cảm thấy chính mình làm thêm việc kiếm được không ít điểm công tác, ai còn đi quan tâm mấy chuyện lúa mì dưới trời mưa to?
Rất nhiều người trực tiếp từ bỏ, chỉ trông chờ cứu tế của mẫu ruộng sản lượng mười ngàn cân.
Cho nên đã sớm giải tán về nhà trốn mưa.

Trước khi trời mưa, Đội một và Đội hai đã có chuẩn bị từ sớm, nhìn thấy trời âm u, mỗi người đều nhanh chóng thu dọn vị trí của mình, đống cỏ khô được nâng lên lên, những hạt lúa đã được phơi khô cũng nhanh chóng gói lại, chưa khô thì được xúc lên chiếu nâng đến nhà đội hong khô trước, để khỏi phải mất công che đậy.
Vào buổi sáng không thấy có một ngọn gió nào, vừa đến buổi trưa thì mây đen giống như đã sớm ẩn mình chờ sẵn trên đỉnh đầu đột nhiên chui ra, kem theo đó là sấm sét đánh ầm một cái xuống ruộng cạn, tiếp theo là mưa to như hạt đậu lộp độp nện xuống.
Thời điểm mưa nện xuống cũng bắt đầu nổi gió, chính xác là mưa to gió lớn như nổi bão.
Nhìn mưa rơi như thác đổ dưới mái hiên, người của Đội hai vô cùng vui vẻ, người của Đội một cảm thấy may mắn, cảm ơn Đội hai đã hỗ trợ, nếu không mấy mẫu đất kia của bọn họ đều phải bị thối rữa trên mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận