Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 181: Lễ cất nóc thuận lợi (3)

Chương 181: Lễ cất nóc thuận lợi (3)
“Nhà thím hai của tôi có chuyện vui nên không chấp nhặt với bà, bớt kinh tởm lại đi.” Ngô Mỹ Anh trừng mắt nhìn Lương Thục Anh rồi bưng cái mẹt đi phát bánh màn thầu cho những người đang làm việc.
Lương Thục Anh tức giận bĩu môi nhưng cũng không dám nói gì, bà ta không có bản lĩnh khóc lóc om sòm ở nhà Chu Minh Dũ. Tên lỗ mãng thật sự là lỗ mãng, nếu ai chọc giận thì anh ta sẽ đánh ngay mà không cần nói đạo lý.
Bà ta thật sự sợ Chu Minh Dũ đánh.
Nhất là trước đây, anh tốt với Đông Tử đến vậy, nhưng hiện tại không thèm đếm xỉa gì, bà ta luôn cảm thấy có phải là do Chu Minh Dũ hận nhà họ không? Bà ta thậm chí còn nghĩ rằng họ ganh tỵ vì con trai và Trương Kim Lạc qua lại với nhau, cho nên bà ta càng phải cẩn thận hơn, không dám giở trò nữa, chán nản bước đi.
...
Gác đòn đông xong thì đắp giường đá và xây bếp lò. Chu Thành Nhân dẫn theo con trai và cháu trai là có thể làm được những chuyện này rồi.
Ba bốn ngày sau, giường đất và bếp lò ở gian phía đông cũng đã xây xong, chỉ còn đợi cửa nữa thôi.
Mạc Như kìm nén sự kích động, cô tràn đầy kỳ vọng vào căn nhà mới bởi vì cô tin tưởng thiết kế của Chu Minh Dũ. Phòng cưới của bọn họ ở kiếp trước là do Chu Minh Dũ tự thiết kế rồi tìm người sửa sang, ấm áp và thoải mái, rất nhiều chi tiết khiến cô cảm thấy rất thuận tiện.
Cô dạo bộ quan sát một vòng.
Nhà mới không mua nồi sắt lớn, chỉ mua nồi sắt hai quai cỡ vừa. Gia đình ít người cũng có thể dùng để nấu ăn và đun nước, nồi được đặt trên bếp ở gian phía tây, kệ bếp cũng lớn như bình thường, chỉ giữ lại rổ chiên nhỏ hơn một chút mà thôi.
Khi xây nhà, Chu Minh Dũ đã để rất nhiều đinh chêm ở trên tường, có thể đặt kệ để treo thìa, xẻng, giỏ đũa, dụng cụ cắt gọt… Kệ bếp nằm trên nồi hấp sát tường cũng dùng gạch bùn xây dựng, tủ bát đơn giản, có thể để các đồ dùng như bát đĩa…
Căn nhà gạch bùn rất đơn giản, nhưng bên trong thiết kết rất trật tự ngay ngắn, khoa học lại hợp lý, tin tưởng rằng sống trong đó sẽ có trải nghiệm rất tốt.
Tuy không có cửa, nhưng Mạc Như vẫn muốn dọn đến ở sớm, dù sao ở đây cũng yên tĩnh hơn, ban đêm trò chuyện cũng không sợ ai nghe thấy. Sống với nhau sát vách ngáy khò khò hay nói mớ đều nghe rất rõ, hơn nữa vào mùa hè, trai gái phải tắm rửa cũng không tiện.
Không có cửa cũng có thể dùng thanh gỗ để kẹp bức trướng, không có cửa thì có thể dùng cỏ bông lau đan thành hai chiếc rèm treo lên, trên giường không có chiếu thì lót rơm lúa mì rồi lót thêm cói mành lên trên. Đợi thu hoạch xong cao lương vụ thu, dùng rơm cao lương chẻ nan tre đan thành chiếu nan trải lên trên.
Có rất nhiều ông cụ trong thôn đều biết chiếu nan, cái này đan giống giày rơm, được xem là tay nghề cơ bản thời kì nhà nông. Nếu không biết làm thì phải mua, không có tiền mua thì chỉ có thể nhờ người khác giúp. Đông đến, hai người đan một chiếc chiếu phải mất hai ngày, cũng không dễ gì tìm người. Dù sao cũng không phải là kỹ thuật vượt trội gì, đi học thì người khác vẫn bằng lòng dạy, quen tay hay việc, lâu dần có thể đan được gần giống như vậy.
Vào mùa đông, Chu Thành Nhân và Chu Thành Chí, Chu Thành Nghĩa và những ông cụ khác đều đan chiếu, tay nghề rất giỏi, chỉ cần ở nhà có rơm cao lương thì sẽ không thiếu chiếu nan để trải.
Nhưng phải để giường đất khô rồi thử đường dẫn lửa, ở đâu rò khói thì phải lau chùi, có thế nào cũng phải mất vài ngày.
Chu Minh Dũ bận xử lý việc ngoài sân, anh xúc hết những đất sỏi đá bề mặt không có lợi cho thực vật trưởng thành, chất sang một bên để dành xây nhà xí. Mặc dù hiện tại không nuôi lợn nhưng có thể xây chuồng lợn, có thể ủ phân, giao phân bón cho tập thể cũng có thể tính điểm công tác, nhất là hiện tại không có đất phân phối nên cần giao toàn bộ phân bón tích trữ cho tập thể.
Nhân lúc trời tối, anh và Mạc Như lại đi chở một lần đá, rồi chất bên ngoài sân để dành xây tường và chuồng hèo, anh tự mình trữ vật liệu rồi từ từ làm là được, không cần làm phiền người khác.
Xây nhà là công việc của thợ mộc.
Xây nhà đều là công việc chậm chạp của thợ mộc, bởi vì cần phải xử lý gỗ thành tấm ván rồi gia công thành cửa và vật dụng trong nhà nên rất mất thời gian.
Hiện tại đều là Chu Thành Tín và Chu Ngọc Trung dẫn dắt Chu Bồi Cơ và Chu Minh Dũ làm, anh em của Chu Ngọc Trung có thời gian rãnh cũng đến giúp.
Hai người vẫn không đếm xỉa Chu Thành Nhân, càng không đến nhà ăn cơm. Chu Thành Nhân cũng quen rồi, không đếm xỉa thì thôi. Ông lặng lẽ nói với Trương Thúy Hoa cầm tiền bảo Chu Minh Dũ đi chợ mua ít thuốc lá.
Lúc này, nông dân muốn hút thuốc thì một là đi đến hợp tác xã mua thuốc lá, cái này rất đắt nên không ai nỡ mua. Hai là đi chợ mua bột thuốc, có người chuyển vụn thuốc từ trong nhà máy thuốc lá ra ngoài, thuốc lá không đủ tiêu chuẩn thì bán xuống xã. Như vậy thì một xu tiền mua được một nắm, tiết kiệm một ít thì có thể hút được nửa tháng, gần như là một ngày một xu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận