Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 817: Thùng trống

Chương 817: Thùng trống
Chương 817: Thùng trống
Mạc Như bị cô ta dẹo đến mức rùng cả mình.
Chu Minh Lâm không nói gì bèn đưa nước qua cho Khám Yến Nhi, rồi lấy thùng trống của cô ta đi.
Chờ sau khi anh ta đi mất, Khám Yến Nhi khiêu khích nhìn Mạc Như, “Chị nhìn thấy rồi chứ?”
Mạc Như: …Tôi nhìn thấy gì chứ, tôi chỉ nhìn thấy một con biên kịch nhảy lên nhảy xuống làm màu thôi!
Khám Yến Nhi thấy cô ấy không trả lời, bèn giọng điệu khiêu khích nói: “Chị sẽ không để tâm đâu đúng không.”
Mạc Như cười cười, “Đương nhiên là chị sẽ không để tâm, không biết là mẹ chồng chị có để tâm hay không.”
Còn chưa được gì nữa, đã bắt đầu sai khiến Chu Minh Lâm, làm như hai người thực sự là thành rồi sao, hèn gì lần trước tưới ruộng cô ấy không nhìn thấy Chu Minh Lâm, xem ra cũng đi xách nước cho Khám Yến Nhi hết rồi.
Khám Yến Nhi đắc ý nói: “Bà ấy để tâm thì cũng không làm được gì, con trai lớn rồi không nghe lời mẹ.”
Phải nghe lời vợ thôi!
Mạc Như quyết định chọc giận con đóng kịch này: “Chị phải nhắc nhở cho em một chút, nhà bọn chị vẫn là lời của mẹ có tác dụng nhất, bà ấy ở nhà bọn chị chính là địa vị của đội trưởng, việc mà bà ấy không đồng ý, thì cho dù là Ngọc Hoàng đại đế cũng không làm được! Ngoài ra chị cũng nhắc nhở em một chút, anh Tư của chị giúp những em họ đến từ phương xa không phải là điều nên làm sao, em đừng nghĩ nhiều. Hơn nữa, chị thấy anh ấy với em thì cũng chỉ là mối quan hệ họ hàng bình thường mà thôi, những việc em nói ở trên trời kia, sao chị cảm thấy có phải là em đang… nằm mơ không?”
“Chị!” Khám Yến Nhi quả nhiên bị cô ấy nói đến mức thay đổi cả hết sắc mặt, giận đến mức giọng rung rung, “Được, chị cứ chống mắt lên mà xem, xem thử anh Tư của chị và em là mối quan hệ gì!”
Cả đêm cô ta cũng không tưới ruộng đàng hoàng, chỉ vắt óc suy nghĩ muốn tỏ vẻ cô ta và Chu Minh Lâm có mối quan hệ thân mật trước mặt Mạc Như, nhưng mà Chu Minh Lâm chỉ là một khúc gỗ, trong lòng chỉ nghĩ đến việc xách nước, hơn nữa kêu anh ta thể hiện ân ái trước mặt em dâu à? Giết anh ta đi!
Vậy nên cả đêm đều là Khám Yến Nhi thể hiện một mình, nhưng Mạc Như hoàn toàn không xem ra chuyện gì!
Cô ấy đâu có thích Chu Minh Lâm, vừa không ghen tị cũng không ngưỡng mộ, vậy nên tỏ vẻ để làm gì chứ?
Đúng là tào lao!
Hơn nữa cô ấy chỉ nhìn thấy Chu Minh Lâm xách nước qua đó, cũng không nhìn thấy hai người có hành động thân mật gì, vậy nên, đúng thật là cô cũng không biết lời của Khám Yến Nhi có mấy phần là thật giả, có thể chỉ là bịa đặt thì sao.
Đương nhiên là cô ấy không chủ động nói với Trương Thúy Hoa, nếu Chu Minh Lâm thực sự có lòng thì anh ta sẽ tự nói, anh ta không nói, Khám Yến Nhi có muốn gì cũng không được.

Có sự giúp đỡ của Mạc Như, tốc độ tưới ruộng càng ngày càng nhanh, cuốc đất, tưới ruộng, trồng ngô.
Ngô đáng lẽ theo kế hoạch nửa tháng mới có thể trồng xong, thì năm ngày đã kết thúc!
Trồng ngô xong tiếp tục cấy mạ củ khoai lang.
Cấy mạ khoai lang phải cuốc đất, sau đó tưới nước theo từng ụ, đều phải làm buổi sáng vừa cấy mạ vừa tưới nước, vậy nên không thể nào tưới nước vào buổi tối.
Đại đội có hai thùng nước lớn, đội hai dẫn đội ba, đội một dẫn đội bốn, chia thành hai tốp tưới nước cấy mạ khoai.
Mạc Như cùng với lại mấy người Chu Minh Dũ, Chu Thành Liêm và Chu Bồi Cơ phụ trách đi kéo nước, cô ấy đứng ở bên cạnh Chu Minh Dũ đổ nước vào trong thùng cho anh ấy, tốc độ đương nhiên là đội một không thể so sánh được.
Tưới nước nhanh, chờ nước kéo về cô ấy phụ trách đổ nước vào thùng nước của các người khác, lại có thể xả thêm nước
Thao tác của cô ấy như vậy, một thùng nước lớn có thể bằng hai thùng của đội một.
Đây còn là cô ấy làm thong thả.
Lúc mới đầu bọn họ không hề phát hiện gì, sau này Chu Minh Quý phát hiện không đúng, số lần đội mình kéo nước bằng với lại bọn họ, tại sao cấy mạ khoai lang lại ít hơn bọn họ nhiều như vậy?
Có người hỏi, thì Mạc Như sẽ nói là: “Em đổ nước kỹ, không lãng phí một giọt nào, làm sao mà lãng phí ào ào giống như mọi người được.”
Mọi người đều cảm thấy cô ấy nói có lý, lúc bọn họ đổ nước thì thao tác không tốt, ống nước bị nhiễu ra lãng phí không ít nước.
Nhưng mà thật ra lại có thể lãng phí bao nhiêu chứ, chẳng qua là cách nói của Mạc Như mà thôi
Người thật sự kỹ tính thì vẫn có thể phát hiện ra được điều kỳ lạ.
Chẳng hạn như Chu Thành Chí.
Kéo nước đổ nước, nếu như cô ấy đi theo, thì tưới nước vừa nhanh vừa tốt, đổ nước lại vừa nhiều vừa tiện. Nếu như không có cô ấy, người nào người nấy xách nước đổ thùng nước lớn cũng rất mệt, lúc đổ nước thì không bao lâu lại hết mất.
Ông ấy cố tình đi theo quan sát vài lần, ngày càng chắc chắn là do Mạc Như.
Bạn cần đăng nhập để bình luận