Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 809: Va vào tường và nhảy sông (7)

Chương 809: Va vào tường và nhảy sông (7)
Chương 809: Va vào tường và nhảy sông (7)
Đây tuyệt đối là tiềm chất đứa trẻ nghịch ngợm.
Quay về nhất định phải dạy cho cô bé một bài học.
Bởi vì có đứa bé rơi xuống nước, có rất nhiều người lớn đến hỏi có chuyện gì, mới biết được con gái của chiến sĩ thi đua rơi xuống sông, ai nấy cũng hoảng hốt.
Cũng may không có nguy hiểm gì.
Đinh Lan Anh cũng giúp tưới tiêu, nghe nói Cúc Hoa trông em làm em rơi xuống nước, chị ta còn sợ hãi hơn cả Mạc Như, chị ta đến trước mặt giơ tay cho Cúc Hoa một cái tát.
Mạc Như nhanh chóng đến cản chị ta lại: “Chị dâu, chị làm gì thế?”
Đinh Lan Anh rất phiền não, con trai chị ta trông em, Thất Thất ăn kẹo suýt nữa mắc nghẹn. Hiện tại con gái chị ta trông em, lại để Thất Thất rơi xuống nước, chẳng lẽ con cái nhà bọn họ có xung đột với Thất Thất ư?
Nếu để Sỏa Ni ý thức được con của mình và Thất Thất có xung đột, sau này tránh xa bọn họ thì phải làm sao?
Đinh Lan Anh không nghĩ như thế, cuống cuồng là bất chấp tất cả, chị ta trước giờ không ra tay đánh trẻ con cũng không kìm được muốn quất một trận thật mạnh.
“Sỏa Ni, đứa bé nghịch ngợm này, bảo con bé trông em trai em gái cho đàng hoàng, chắc là con bé lười biếng, ham chơi…” Vành mắt Đinh Lan Anh đỏ hoe, nước mắt rơi lã chã.
Thực sự là quá kinh hãi rồi.
Nếu Thất Thất có mệnh hệ nào thì cô hoàn toàn không dám nghĩ đến sẽ như thế nào.
Hai vợ chồng Út Năm thích con gái biết bao, bọn họ cũng biết điều này, người ta chưa từng trọng nam khinh nữ, đối với con gái cũng như đối với cục cưng.
Nếu Chu Thất Thất không còn thì Cúc Hoa đừng mong tốt cả đời này, cả nhà cũng chịu khổ theo.
Cô mất việc kinh doanh lều nấm chỉ là chuyện nhỏ, nếu Sỏa Ni mất con gái đau lòng suy sụp thì đại đội không còn chiến sĩ thi đua nữa, ngày tháng ngày vàng rực rỡ ban đầu chỉ sợ sẽ ngày càng tồi tệ.
Nếu là như thế thì thực sự mang trọng tội.
Sao Đinh Lan Anh không lo lắng cho được.
Mặc dù Mạc Như thương con gái nhưng chưa từng nghĩ muốn giận cá chém thớt với Cúc Hoa, dù sao Cúc Hoa cũng chỉ là một đứa bé.
Hơn nữa, cô đã nhìn ra không liên quan gì đến Cúc Hoa, chắc chắn là Chu Thất Thất đang kiếm chuyện, nói không chừng là có chuyện gì đó cô không biết, phải quay về tránh người khác xét hỏi cho kỹ.
Cô bảo Đinh Lan Anh nhất định đừng đánh mắng Cúc Hoa, ngược lại phải an ủi đàng hoàng Cúc Hoa, để Cúc Hoa không giữ lại cái bóng tâm lý.
“Chị, chị, Thất Thất làm sao thế?” Mạc Ưng Tập chạy đến, mồ hôi chảy dài như đang rửa mặt.
Đến trước mặt, cậu bé nâng niu bàn tay bàn chân bé xíu của Chu Thất Thất, nhìn thấy không có vấn đề gì.
Chu Thất Thất ngoan ngoãn nằm trong lòng Mạc Như, bàn tay nhỏ xíu che mặt, lúc này nghe thấy Mạc Ưng Tập gọi, cô bé nhìn cậu bé qua những ngón tay và cười.
“Hì hì” Nụ cười lộ ra bốn chiếc răng thỏ nhỏ bé của mình.
Mạc Như: Con còn cười ư? Mới có bây lớn đã muốn tác oai tác quái rồi à.
Mạc Như vội về nhà hỏi con gái, nói với Mạc Ưng Tập: “Út Tập, em đưa em gái đến chỗ bác, đừng để người khác đánh nó.”
Cô không nói gì với người khác, chỉ kéo Chu Minh Dũ vội về nhà.
Mọi người vây quanh không rõ sự thật, lúc này mọi người chỉ nhìn thấy Mạc Như đang bế Chu Thất Thất, cả hai ướt nhẹp, bọn họ hoàn toàn không biết có chuyện gì xảy ra. Bọn họ không biết tại sao Chu Thất Thất lại rơi xuống sông, cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hỏi các bà cụ cũng không nói rõ ràng, bọn trẻ thì càng mơ hồ, ai cũng nói Thất Thất ở bên cạnh chơi bùn, hoàn toàn không biết chuyện cô bé rơi xuống sông.
Sau khi Mạc Như và Chu Minh Dũ dẫn con gái rời khỏi, Chu Thành Chí và Chu Thành Nhân chạy đến, hỏi những người có mặt ở đó và thở phào nhem nhõm khi biết không xảy ra chuyện gì.
Chu Thành Nhân hít một hơi thật sâu, ông ta chắp tay vái lạy sông rồi lạy trời đất: “Hoàn thiên hậu thổ, thần sông đã phù hộ.”
Thực sự có ông trời và tổ tông phù hộ.
Chu Thành Chí mắng các bà cụ một trận, thở hổn hển: “Bảo các người trông trẻ, các người trông thế nào?”
Các bà cụ cũng ấm ức, bọn họ trông rất tập trung, bọn trẻ đang ở đó chơi bùn, đâu ngờ rằng mấy thằng bé năm sáu tuổi nghịch ngợm nhất lại không bị gì, ngược lại đứa bé chưa đầy một tuổi chưa biết đi lại rơi xuống sông?
Đây gọi là chuyện gì, bọn họ vẫn rất ấm ức.
Tất nhiên, đội trưởng la mắng thì nghe là được, ai cũng không dám cự cãi.
Chu Thành Chí cũng chẳng muốn phí lời với các bà cụ, ông trực tiếp gọi mấy người, trong đó có mẹ chồng của Trần Tú Phương và Liễu Tú Nga.
Mặc dù mẹ chồng của Trần Tú Phương có sức khỏe không tốt, nhưng rất kỹ tính, Liễu Tú Nga có sức khỏe lại có đầu óc, khá là tin tưởng.
...
Chu Minh Dũ và Mạc Như đưa con gái về nhà, để dạy dỗ đàng hoàng cho Chu Thất Thất, vừa bước vào cửa là cô đã đóng cửa lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận