Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 383: Phát hiện lớn

Chương 383: Phát hiện lớn
Chương 383: Phát hiện lớn
Mỏ đá trước đó chỉ khai thác được một số đá nham thạch và đá xanh, khai thác thủ công có giới hạn sau đó còn bỏ phế luôn. Còn Mạc Như là tiếp tục khai thác dưới cái mỏ bỏ phế của bọn họ, chắc là sau khi khai thác hết đá tạp trên mặt thì sẽ lộ ra khoáng thạch sắt ở dưới đó.
Mạc Như cũng rất vui vẻ, “Có cái này có phải công xã chúng ta sẽ không cần thu nồi sắt của mọi người rồi không?”
Chu Minh Dũ thì nghĩ xa hơn, “Có mỏ sắt huyện chúng ta sẽ có thể làm xưởng gang sắt, không chừng còn xây dựng ở gần đây đó.”
Có xưởng gang sắt thì có cơ hội làm việc, cũng sẽ làm phát triển thêm các ngành khác, từ đó thúc đẩy sự phát triển kinh tế.
Đương nhiên nếu thực sự là xưởng gang sắt này, theo đó chính là ô nhiễm không khí và âm thanh là không thể tránh khỏi, có lợi có hại.
Nhưng mà cũng có thể khai thác thẳng sau đó kéo khoáng sản đi, mở xưởng gang thép trên huyện, dù gì trong huyện có giao thông thuận lợi hơn.
Phải xem ở trên khai thác như thế nào, chính sách gì.
Mạc Như rất vui mừng, lén lén nói rằng trong không gian còn có vài miếng, chút nữa đi giấu sau nhà, sau này để dành xây chuồng heo.
Lúc này Chu Thành Liêm kéo xe đến tìm anh ấy, “Cá chép đỏ, anh tìm được một xe đá nè.”
Chu Minh Dũ vội qua đón anh ta, giúp anh ta hạ đá trên xe xuống, đá trên đây tạp lắm, cũng không to lắm, khó phân biệt được là đá gì.
Chu Thành Liêm nhìn đống đá, mắt chữ O miệng chữ A, “Anh nói cá chép đỏ, em… em tìm được nhiều như vậy, làm gì cần giúp đỡ chứ?
Chu Minh Dũ cười nói: “Đây không phải là chó ngáp phải ruồi sao, ai mà ngờ ở mỏ đá bỏ phế phía đông nam Tống Gia Trang có thể đào ra được nhiều như vậy chứ, nếu như không gặp thì còn phải chờ xe này của anh cứu mạng đó.”
Khoáng phế đó muốn đào đá phải dùng thuốc nổ, người bình thường muốn đi nhặt đá đương nhiên là không có dễ dàng.
Chu Thành Liêm qua đó nhìn nhìn, “Đây là khoáng sắt?”
Chu Minh Dũ gật đầu, “Gần như là vậy, bọn họ đều nói như vậy.”
Bọn họ này phạm vi rất rộng, có thể là một giám đốc nào đó trong cửa hàng bách hóa ở huyện, cũng có thể là kỹ thuật viên Cao, nói dùng đổ thừa là dược.
Anh ấy nói với Chu Thành Liêm: “Anh à, anh nhớ đây là chúng ta cùng tìm thấy. Anh đi tìm kỹ thuật viên Cao, nói với anh ấy dựa theo hướng dẫn của anh ấy chúng ta tìm được mỏ sắt rồi.
Chu Thành Liêm còn như đang trên mây, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Nhưng mà trước đó anh không có ở nhà, không nắm được tình hình cũng có thể, anh đặt xe kéo xuống thực sự đi tìm Cao Dư Phi.
Hôm nay Cao Dư Phi phải xem thu hoạch mùa thu ở đại đội tiên phong, chủ yếu xem tình hình của bắp.
Rất nhanh Chu Thành Liêm đã tìm được Cao Dư Phi đến.
Cao Dư Phi còn đang thắc mắc, rốt cuộc là chuyên gì?
Chu Minh Dũ lấy hai cục đá đưa cho anh, “Thầy Cao, may mà có chỉ đạo của anh, anh xem chúng tôi thực sự tìm được mỏ sắt lớn rồi nè.”
Cao Dư Phi không nhớ rằng mình từng hướng dẫn anh ấy đào mỏ sắt, không phải giám đốc trong huyện hướng dẫn sao?
Nhưng mà vừa nhìn những viên đá này anh cũng giật cả mình, rát giống như cục hít sắt từ hôm đó anh dùng, ngoài ra một số màu đó có thể chính là mỏ sắt đỏ?
Chu Minh Dũ nhìn dáng vẻ hết hồn của anh ta giải thích nói: Trước đó chúng tôi đều nhặt ở khắp mọi nơi, lần này thực sự phát hiện ra một mỏ sắt lớn, thầy Cao, báo cáo cho bên công xã là chúng ta lập công rồi đó.”
Trong đầu Cao Dư Phi run rẩy, đây là công lao to lớn lắm đó!
Có được mỏ sắt này, tổng kế hoạch rèn luyện gang sắp của huyện Cao Tấn đều sẽ được viết sang trang mới!
Anh suy nghĩ nếu không nhanh chóng báo cáo, sau này công lao chắc chắn sẽ bị người ta cướp mất, anh nói: “Bây giờ tôi đi ngay!”
Để đảm bảo, anh ta lại đi lấy sắt từ, hít vài cục khoáng sản sắt, khoáng sản sắt đỏ lại không có phản ứng, anh cũng lấy hai cục tất cả đặt hết trong túi vải bố.
Tuy rằng vài cục đá cộng lại cũng hơn hai mươi cân, anh cột ở chỗ ngồi sau xe, đạp chiếc xe đạp mà công xã cấp cho anh cót két đến công xã để báo cáo.
An vừa đi, Chu Minh Dũ cũng vội đi báo cáo cho Chu Thành Chí.
Lần này phát hiện ra mỏ sắt, thôn họ Chu dù gì cũng phải có công lao trước tiên, đến lúc đó rèn luyện gang sắt thì sẽ để cho Chu Thành Chí một chức vụ, nắm lấy cơ hội tiện làm việc.

Cao Dư Phi đến văn phòng công xã.
Các cán bộ công xã đã họp thảo luận về việc rèn luyện gang sắt ở công xã mình.
Sau hội nghị Bắc Đại, đảng ủy tỉnh yêu cầu các đảng ủy địa phương, đảng ủy huyện phải đích thân ra tay, “Nguyên soái gang thép tiến lên, “Lấy gang là kỷ cương, mọi thứ đều phải nhượng bộ cho rèn luyện gang thép.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận