Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 201: Người đàn ông của Sỏa Ni (2)

Chương 201: Người đàn ông của Sỏa Ni (2)
Trương Thúy Hoa rất vui, hì, gà mái trong nhà lại có thịt ăn rồi, đây đều là trứng.
Chu Thành Chí sai người ngắt một chiếc lá cây ngô đồng lớn đến rồi đổ thẳng sâu bọ lên trên để người khác đếm.
Ngô Mỹ Anh xung phong đảm nhận, cô ta và Trần Tú Phương cùng nhau đếm.
Mọi người đều nhìn chằm chằm chiếc gậy gỗ nhỏ trong tay bọn họ, nhìn bọn họ tách từng con sâu bọ: “1,2, …15… 25… 50… 78.”
Nếu ba con sâu thì tính một điểm công tác, có người không biết đếm nên tính không ra, Trần Tú Phương nói: “Hai mươi sáu điểm, cũng phải gần ba mươi điểm công tác rồi.”
Mọi người kinh ngạc hét lên lúc trầm lúc bổng.
Mạc Như cũng quá giỏi rồi, nếu như vậy thì gặt lúa mì còn giỏi hơn đàn ông đấy. Lúc trước, thu hoạch một mẫu lúa mì chỉ mới cho ba mươi điểm công tác, còn hiện tại bắt sâu bọ một buổi sáng đã nhiều như thế.
Chu Thành Chí liếc nhìn và nói: “Vợ của Minh Dũ đúng là anh hùng bảo vệ bông của Chu Gia Trang.”
Ngô Mỹ Anh nói to: “Đúng thế! Chiến sĩ thi đua bắt sâu bọ! Anh hùng bảo vệ bông.”
Chu Thành Chí lại nói: “Sau này để vợ Minh Dũ chuyên đi bắt sâu bọ vào sáng sớm, còn những việc khác không cần lo, mọi người có ý kiến gì không?”
Ngô Mỹ Anh lại đi đầu hét lên như vậy rất tốt, sau này mọi người không cần bận rộn bắt sâu bọ mà đau đầu nữa, những người khác cũng hài lòng.
Chu Thành Chí: “Vậy xem tính điểm nào, cảm thấy bao nhiêu điểm là phù hợp.”
Mọi người ríu rít nói sáu điểm, có người nói bảy điểm.
Trương Cấu đứng đó nhưng trong lòng rất khó chịu, nếu nói là người nhà thì chị ta cảm thấy phải mười điểm mới được.
Nhưng nếu Mạc Như được mười điểm thì há chẳng phải bằng sức lao động của đàn ông rồi hay sao?
Sức lao động của đàn ông là khái niệm gì? Còn phải như Chu Thành Nhân thì mới có thể được mười điểm, trong đội có không ít đàn ông chỉ có thể được chín điểm, chín điểm rưỡi.
Vậy thì mẹ chồng càng coi thường mình rồi?
Đinh Lan Anh cũng muốn nói mười điểm, nhưng không thể nói giúp người nhà mình nên chỉ có thể im lặng.
Ngô Mỹ Anh hét lên: “Nghĩ gì mà nghĩ, thì là mười điểm.”
Trần Tú Phương và những người khác cũng nói phải.
Trương Thúy Hoa không chút khiêm tốn, bà đứng đó cười thích thú: “Nhiều sâu bọ như thế thì mười điểm cũng không đủ, nếu tính điểm công tác thì cả nhà chúng tôi không cần làm việc, một mình con dâu là có thể nuôi rồi, ha ha ha.”
Mạc Như lại có chút ngại ngùng, dù sao cô bắt sâu bọ cũng khá nhẹ nhàng, hơn nữa cô bắt sâu bọ không cần xem thời gian, mặt trời ló dạng cũng chẳng sợ, chỉ có điều cô không muốn bị phơi nắng ra mồ hôi nên mới đi bắt từ sáng sớm.
Mười điểm đã rất tốt rồi, lấy được điểm công tác giống như đàn ông.
Chu Thành Chí: “Ai có ý kiến khác không?”
Đan Điệp Cầm có ý kiến nhưng cũng vô ích thôi, cô ta nhận ra Chu Thành Chí sớm đã muốn cho Mạc Như mười điểm, nhưng chỉ là đưa đẩy cho xong chuyện mà thôi.
Ông chưa bao giờ làm những việc không chắc chắn.
Trước đây, sao ông không cần họp hành gì khi cho Mạc Như năm điểm?
Chu Thành Chí thấy không ai phản đối: “Vậy thì cứ như thế đi! Vợ Minh Dũ, sâu bọ có hại trong ruộng bông của chúng ta sau này nhờ cháu đến tiêu diệt rồi.”
Mạc Như cười nói: “Xin đội trưởng và mọi người yên tâm, cháu nhất định sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ vinh quang mà mọi người đã giao.”
Nếu cô đã có năng lực này, mà mọi người cũng giao phó nhiệm vụ lớn thì đương nhiên cô phải đối xử đàng hoàng rồi.
Tự nhiên cô nảy sinh một cảm giác sứ mệnh, cô biết mình yếu ớt mỏng manh, bảo cô và những người phụ nữ khác ngày nào cũng đảm đương việc cày cuốc, nhổ cỏ, gặt lúa mì, tẻ ngô dưới cái nắng gắt hơn ba mươi độ thì cô thật sự không chịu đựng được, cho nên cô cũng rất tự hào khi có một công việc dành riêng cho cô.
Những người khác nhìn cô ngưỡng mộ, là mười điểm đó.
Đây là vinh quang rất lớn, là sự khẳng định của đội đối với một người phụ nữ.
Tuy hiện tại khắp nơi đều đang nói “Phụ nữ gánh vác nửa bầu trời”, nhưng trên thực tế cho dù là sản xuất hay chia khẩu phần lương thực, đàn ông cũng nhiều hơn phụ nữa. Dù sao đàn ông cũng có sức lực mạnh hơn phụ nữ, đàn ông cũng ăn uống nhiều hơn phụ nữ nên cho dù là cày cuốc thì đàn ông cũng được mười điểm, còn phụ nữ thì chỉ có sáu điểm rưỡi, mọi người đều như vậy thì cũng không có gì tranh luận.
Cho đến tận bây giờ, cả thôn vẫn chưa có một người phụ nữ nào có thể lấy được mười điểm công tác.
Cho dù chủ nhiệm hội phụ nữ đi cửa sau thì cũng chỉ được chín điểm mà thôi.
Mạc Như lại lấy được mười điểm và nhận được đãi ngộ như những người đàn ông tài giỏi nhất.
Sao có thể không khiến người khác ngưỡng mộ cho được?
Ban đầu còn có một vài phụ nữ nghi ngờ cô không bắt được nhiều sâu bọ, hiện tại đều phục sát đất rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận