Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 41: Chèn ép, vừa lòng (4)

Chương 41: Chèn ép, vừa lòng (4)
Trương Thúy Hoa liền biết ông đang vui vẻ, lại nhìn thấy đĩa dưa muối cắt đẹp hơn so với trước kia, đầu hành lá to bằng ngón tay cũng được rửa rất kỹ càng sạch sẽ.
Trước kia Đinh Lan Anh cùng Trương Cấu nấu cơm cũng không chú ý được như vậy, Đinh Lan Anh có một đống con, quá nhiều việc nên lo liệu không hết, Trương Cấu thì tay chân thô kệch, từ nhỏ ở nhà mẹ đẻ phải ra đồng làm việc, không tới phiên chị ta nấu cơm, tay nghề nấu ăn của chị ta thật sự quá tệ, lương thực phụ vốn dĩ đã khó ăn nay càng khó nuốt xuống, cho nên cuối cùng việc nấu cơm lại để Đinh Lan Anh lo. Không phải Đinh Lan Anh nấu ăn ngon, chỉ là tốt hơn Trương Cấu một chút, thậm chí ngay cả Đinh Lan Anh cũng không có ý kiến, vì chị cũng không muốn ăn cơm do vợ chú ba nấu.
Về sau Trương Cấu chuyên môn phụ trách đồ ăn cho gà và heo, cũng không biết mấy vị kia có vừa lòng với tài nghệ nấu ăn của chị ta không nữa.
Hôm nay heo cũng đã được cho ăn, là Mạc Như cùng Chu Minh Dũ thảo luận làm thức ăn cho heo.
Thức ăn chăn nuôi nhà mình làm chính là từ khoai lang khô mài nhỏ thành bột, hơn nữa một chút bã đậu lúc lọc dầu dư lại, cộng thêm một ít cành lá khoai lang băm nát, mùa đông có thể nấu chín, trời nóng thì trực tiếp ăn sống thức ăn chăn nuôi, cứ như vậy chỉ cho ăn hai bữa sáng sớm và tối, cả ngày thì ăn cỏ dại.
Chu Minh Dũ cảm thấy vẫn là nên một ngày ăn ba lần mới tốt, có thể mỗi lần ăn cho ít lại một chút. Dù sao thì heo cũng không phải dê bò, ăn cỏ chỉ để không bị đói, không cách nào mập lên được, dưỡng một năm cũng sẽ không vượt quá một trăm cân, mà thấp hơn một trăm ba mươi cân thì điểm thu mua heo không cần.
Nếu như con trai chủ động làm thì Trương Thúy Hoa cũng không có dị nghị, còn nói tốt, lại chọc cho Trương Cấu giận dỗi, trước kia chị ta cũng cho heo ăn như thế nhưng mẹ chồng chưa bao giờ khen tốt, luôn làm một bộ dáng như không yêu cầu phải làm thật tốt chỉ cần đừng để heo ăn chết là được.
Cơm nước xong Mạc Như còn muốn rửa chén, Trương Thúy Hoa nói: “Con để đấy đi, để chị dâu con rửa.” Sau đó gọi ông Chu để cùng đi đến bãi tràng nhìn xem.
Sau khi Ông Chu cơm nước xong, theo thường lệ muốn ngồi hút một điếu thuốc cho đỡ mệt lại còn thoải mái, ông vừa mới đổ vụn thuốc lá từ trong bao vào tẩu thuốc đen tuyền thì nghe thấy tiếng bà nhà gọi, ông lập tức đứng lên. Trương Thúy Hoa bảo ông không cần quẹt que diêm, thuận tay lấy một cọng cỏ đưa vào trong bếp lò để châm lửa từ đống tro chưa tàn, sau đó lấy ra đưa qua cho ông châm thuốc. Que diêm trong nhà phải bỏ tiền ra mua, ngoại trừ dùng để nấu cơm đốt đèn ra thì không thể dùng bừa bãi, cũng chỉ có ông Chu hút thuốc mới được ưu đãi một chút.
Ba người bọn họ vừa đi, Trương Cấu liền đi đến phòng của chị dâu hai, “Chị dâu hai, chị thấy chưa, thì ra cái đồ ngốc kia chính là cục cưng đấy.”
Đinh Lan Anh cười nói: “Chị cũng cảm thấy như vậy. Trước đây mấy bà dì không rảnh để trông mấy đứa nhỏ, hai chúng ta bận rộn đến mức vắt chân lên cổ, giặt một đống tã nước tiểu, dọn dẹp giường đất cho tụi nhỏ, còn phải nấu cơm. Không phải nói xấu gì ai, nhưng có lần dọn dẹp xong giường đất thì đã thấy không kịp giờ, tay cũng chưa kịp rửa mà phải lập tức đi nấu cơm. Hôm nay trở về mọi thứ trong nhà đều xong xuôi, nếu mỗi ngày đều được như vậy thì tốt.”
Trương Cấu bĩu môi, “Chị dâu hai, chị nói đi đâu vậy, nếu không phải chị bận đi tranh công làm việc thì sẽ làm còn tốt hơn hay sao?”
Đinh Lan Anh cười: “Không tranh công làm việc thì lấy cái gì ăn.”
Trương Cấu nói: “Hai người đó không cần đi làm. Tôi thấy một mình Út Năm cũng bằng ba người như chúng ta, sức lực lớn như vậy vì sao mỗi ngày đều không cần tranh công làm việc, đã mười bảy tuổi rồi mà vẫn còn nuông chiều như thế.”
Đinh Lan Anh nhỏ giọng nói: “Đừng có nói nữa, để mẹ nghe thấy là lại bị mắng một trận đấy.”
Ở nhà họ Chu là không được so đo với người khác về việc ăn uống, không so đo ai làm việc nhiều ai làm ít, mẹ chồng sắp xếp như thế nào thì phải làm theo như thế ấy, nếu như có bất mãn cũng phải nghẹn lại. Nghe mấy bà dì nói chuyện với nhau, trước đây Trương Thúy Hoa đều không phải dạng dễ đối phó, thời điểm được gả đến đây đã ương ngạnh độc đoán, khi đó quan hệ trong nhà cũng phức tạp, nếu không phải có bà thì một vài gia đình trong nhà họ Chu cũng không được dễ dàng.
Mà ông Chu thì chỉ cắm đầu cắm cổ làm việc, luôn mặc kệ chuyện trong nhà, sau khí kết hôn càng nghe lời vợ, mọi thứ đều để vợ mình định đoạt, dần dà, thậm chí ngay cả anh trai trưởng trong nhà cũng đều tìm Trương Thúy Hoa để hỏi ý kiến chứ đừng nói gì là các anh em khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận