Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 532: Khởi binh hỏi tội

Chương 532: Khởi binh hỏi tội
Chương 532: Khởi binh hỏi tội
Ban đầu là muốn bàn bạc ổn thỏa, Khám Nhật Sơn sẵn sàng sắp xếp công việc nhẹ nhàng, còn cho mười điểm công tác, sau này phúc lợi gì đó cũng có thể cho nhiều hơn chút.
Đâu ngờ lại có sấm sét giữa trời quang, Khám Nhật Sơn bị đánh rồi.
Khám Nhật Sơn bị những người phụ nữ đánh một trận, bị đưa đến công xã kiện cáo, kết quả là bị cách chức và bị kết án tử hình.
Bàn tính như ý của bọn họ hoàn toàn vỡ tan.
Nghĩ đến việc tự mình chuốc lấy bao nhiêu nỗi nhục và khinh bỉ, lúc này chuẩn bị tâm lý thay đổi một số lợi ích nhưng lại hụt hẫng một lần nữa.
Hơn nữa thủ phạm khiến bọn họ hụt hẫng một lần nữa chính là chiến sĩ thi đua bông của đại đội Tiên Phong, Mạc Như này chính là con dâu của gia đình em gái Lý Quế Vân.
Thực sự khiến người khác muốn khóc mà khóc không được.
Cô nói xem cô là chiến sĩ thi đua của đại đội Tiên Phong, ở cách đại đội Khám gia hơn mười dặm đường, cô chạy đến đó làm gì?
Đúng là ăn no không có gì làm rồi tự kiếm chuyện làm.
Cô đánh Khám Nhật Sơn, xử hắn tội chết, chẳng lẽ con gái chúng tôi có thể quay lại lúc chưa bị làm nhục ư? Còn có thể trong sạch gả cho người đàn ông tốt ư?
Nếu đã bị làm nhục thì cũng không thể quay lại lúc chưa bị làm nhục, người khác nói năng bừa bãi cũng không thể rút lại được, vậy thì tại sao không tận dụng cơ hội kiếm chút lợi ích?
Kết quả thì sao?
Thực sự xôi hỏng bỏng không rồi.
Lý Quế Hoa cảm thấy nghẹn ngào.
Nhất là Khám Nhật Sơn bị kết án và cách chức bí thư đại đội, thay bí thư đại đội mới lên nhậm chức. ‘Quan mới nhậm chức ba đám lửa’, sau đó lật đổ những quy định trước đây của Khám Nhật Sơn chỉ trong phút chốc.
Những người được Khám Nhật Sơn đề bạt đều bị đuổi cổ, những công việc do Khám Nhật Sơn thu xếp đều được thu xếp lại, bãi bỏ các quy định của Khám Nhật Sơn...
Kết quả tất nhiên là ban đầu chiếm được hời giờ chẳng được gì, ban đầu bị trấn áp giờ đã vùng lên.
Có rất nhiều người từng bị Khám Nhật Sơn ức hiếp, nhất là những người phụ nữ bị làm nhục, giống như gia đình Khương Thanh Phân đều nhận được bồi thường nhưng gia đình họ lại không có.
Chẳng những không có, mà ngược lại còn không bằng trước đây.
Cũng không biết có phải là do Khám Trân Nhi tên tiện nhân đó báo cáo ý của bà ấy cho bí thư đại đội mới nên mới dẫn đến kết quả như thế này hay không.
Có thế nào Lý Quế Hoa cũng không nuốt được một hơi nên khi Khương Thanh Phân bọn họ nói muốn đến đại đội Tiên Phong cảm ơn Mạc Như, bà ấy đã dẫn con dâu đến xem.
Xem Mạc Như rốt cuộc là thần thánh gì, có phải là nhân vật ba đầu sáu tay hay không.
Tất nhiên, điểm quan trọng nhất đó là phải đến tìm Lý Quế Vân phàn nàn, tiện thể khóc lóc kể lể với chị em dâu của Lý Quế Vân là Trương Thúy Hoa để đòi một ít bồi thường.
Bà ấy cảm thấy Mạc Như cần phải đền bù cho gia đình mình, nếu không phải là tại cô lo chuyện bao đồng thì con gái nhà bà ấy cũng sẽ không bị làm nhục, còn không được chút lợi ích nào.
Dựa vào đâu, những người kia đều có lợi ích, đến lượt gia đình bà ấy thì chẳng những không có mà còn bị người khác nói năng linh tinh.
Đúng là bất công.
“Tôi bảo này dì ba, chị em dâu của cô đâu?”
Lý Quế Vân cười nói: “Chị không quen chị cả à, em đã gặp qua hai lần.”
Lý Quế Hoa nói: “Cũng được vài năm rồi, chị cũng không nhớ nữa.” Bà ấy vươn cổ liếc nhìn Trương Thúy Hoa ở phía trước, bĩu môi, nói với Lý Quế Vân: “Không phải là chị nói cô, tính cách cô mềm yếu, ngay cả chị em dâu cũng gây khó dễ cho cô, con dâu cũng có thể sai bảo cô, cô cũng dễ nói chuyện quá.”
Lý Quế Vân cười nói: “Không có chuyện đó, chị dâu cả và chị dâu hai nhà em tốt lắm, bọn em và nhà chú tư lấy vợ cũng là hai chị dâu lo liệu cho. Sau khi đến được ra ở riêng, bên trên không có mẹ chồng, chị dâu cũng mặc kệ, tự mình sống qua ngày.”
Lý Quế Hoa hừm một tiếng: “Cô đấy! Tôi nói cô ngốc còn không chịu thừa nhận. Từ nhỏ cô đã trung thực, cô không nhớ chuyện chị hai bắt nạt cô à? Rõ ràng là chị ấy đã lén ăn bánh rán, bôi dầu lên mặt nói là cô ăn, rồi gọi ba đánh cô một trận.”
Lý Quế Vân ngại ngùng cười: “Đó là chuyện lúc nhỏ, chị hai sau đó cũng xin lỗi em rồi, năm đó em lấy chồng, chị ấy cũng đặc biệt đến tiễn em.”
“Cô đấy...” Lý Quế Hoa đẩy bà ấy: “Không biết phải nói sao với cô.”
Trò chuyện được một lúc, phía trước đã cho phụ nữ các đội sản xuất lên trước phát biểu cảm tưởng, cái gì mà trọng nam khinh nữ thực sự là không đúng, con trai hay con gái đều là con của mình, cũng đều nên trân trọng và yêu thương.
Còn có người xem thường Tôn Ngọc Quyên: “Bác Tôn không nói vài câu, con trai là người, con dâu cũng là người mà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận