Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 887: Xe đạp

Chương 887: Xe đạp
Chương 887: Xe đạp
“Kiểu xe đạp hai mươi tám vĩnh viễn của nam giới phải mất một trăm năm mươi tám đồng tám hào, nếu là có chim phượng hoàng bay thì cần một trăm sáu mươi tư đồng tám. Đây quả thực là một số tiền lớn. Nếu trước đây có thể kiếm được mười đồng đến hai mươi đồng trong một năm là không tệ rồi. Còn mua xe đạp ư, chỉ mua được cái bánh xe thôi.”
Nghe hắn nói đều bị làm cho bật cười, “Mông gà là cái ngân hàng, dân làng chúng ta muốn mua xe đạp thì cả đời cũng đừng trông mong, hi vọng làm gì.”
Mọi người nhìn xung quanh xe đạp một lần, đều gấp gáp hô lên: “Chiến sĩ thi đua đâu? Chiến sĩ thi đua dâu rồi?”
Mạc Như đang nhìn chằm chằm con gái, hai ta cô chống nạnh, trừng mắt hằm hằm nhìn Chu Thất Thất đang bị chôn ở dưới hố.
Chu Thất Thất bị chùm dây leo khoai lang quấn trên đầu, khuôn mặt trắng trẻo mềm mại dính đầy bùn. Toàn thân bẩn thỉu, đang ôm khuôn mặt bầu bĩnh như hoa hướng dương, lắc lư từ bên này sang bên kia, cười hi hi.
Mạc Như bất lực nhìn cô bé, Chu Thất Thất, con đây là muốn lên trời rồi hả!
...
Mạc Như cảm thấy Chu Thất Thất đáng yêu nhất chính là khi cô bé còn ở trong bụng. Lúc đó mỗi lần dùng không gian, con gái trong bụng sẽ rất vui vẻ, cũng mang lại cho cô cảm giác vô cùng thoải mái. Sau đó, khi cô bé chào đời cũng rất đáng yêu, nằm trong không gian lau sậy đung đưa bập bẹ.
Dù sao thì lúc đấy, lúc nào cũng đáng yêu hơn bây giờ.
Mạc Như có một loại cảm giác con gái trước mắt mình luôn là kẻ khó ưa nhất, làm mình tức giận nhiều nhất!
Bây giờ cô bé lớn rồi, chê, không chịu ở trong không gian vì buồn chán, cứ nằng nặc đòi ra ngoài. Ở ngoài cũng được, con ngoan ngoãn thật thà mà chơi với các anh chị, nhưng cô bé được ba phút là bồng bột, chán không chơi với anh chị nữa, chơi với chó và gà trống. Giờ đây một con chó và một con gà trống đã trở thành người bảo vệ trái phải của cô bé. Lúc cần thiết còn có thể làm xe ô tô!
Bát Bát đã lớn, trang trại gà có thức ăn ngon, cho nó ăn béo mập, thoạt nhìn giống như một con chó săn lông vàng, đơn giản là giống chó chăn cừu đột biến gen.
Chu Thất Thất có thể nằm bò trên lưng Bát Bát, bảo Bát Bát thồ cho đi dạo chơi, con gà trống ở một bên ngẩng cao đầu, cũng không biết ở đâu ra cảm giác vượt trội, oai như cóc vậy chứ!
Nếu chỉ như thế này thì Mạc Như cũng không sao, khi đi bắt cào cào, châu chấu cũng dựa vào con chó và con gà trống thì sẽ không bị lộ bí mật, nên tự tin dẫn chúng đi và để chúng canh chừng con gái. Các xã viên đã quen với việc hai mẹ con họ dắt một chó, một gà rồi nên thấy rất bình thường. Sau này cô chỉ đơn giản là dẫn chúng ra đồng nhặt trứng châu chấu. Chu Thất Thất đào bằng xẻng, con chó và con gà đào bằng móng vuốt của chúng, đào hố cũng không có gì, nhưng dù sao cũng là giúp đào trứng châu chấu, đều là chuyện tốt.
Ngàn vạn lần đều không nên, cô không nên trong lúc phơi khoai lang khô cũng để hộ pháp làm những chuyện này.
Chu Thất Thất đã nghiên cứu mấy ngày trời con châu chấu, học châu chấu duỗi, đạp chân nhảy cao. Rốt cuộc chân tay không vững đành bó tay, mấy ngày nay lại bắt đầu nghiên cứu khoai lang!
Cô bé vác một cái xẻng than nhỏ, dẫn hai đứa bảo vệ, khi người lớn bận rộn, cô bé loạng choạng đi sang một bên đào khoai, ba nhóc đào a, đào a, đaò a, và vô tình đào được một cái hộ sâu hơn một thước!
Bất cứ ai nhìn thấy chúng đều phải nghĩ rằng ba nhóc này rất có năng lực, rất kỳ lạ, rất dị thường!
May mắn thay, bọn chúng ở cách xa lực lượng chính đang làm việc một chút và sẽ không ai ngạc nhiên rằng cô bé thật không bình thường.
Đây cũng chưa là gì, Mạc Như cảm thấy cũng không có gì đáng giận, đào hố cũng được, trẻ con đều thích nghịch đất cát mà. Nhưng cô bé...
Cô bé đã đào một cái hố và tiện tay chôn luôn chính mình vào trong đó! Đây là muốn học khoai lang, tự trồng lấy chính bản thân mình, xem có mọc ra một đứa giống mình không?
Mang theo dây khoai lang, đầy đầu đầy mặt đều là bùn đất lấm lem, rất bẩn thỉu.
Có đứa trẻ nào nghịch ngợm như thế không?
Đây chưa phải là tất cả, Chu Thất Thất tự chôn mình, còn chỉ huy Bát Bát mang một cái giỏ qua che cô bé lại, trốn trong đó chơi trò mất tích!
Vì vậy khi Trần Cương dẫn người đến hô to, gửi một chiếc xe đạp lớn cho chiến sĩ thi đua thì tất cả các xã viên đều chạy đến xem sự kỳ lạ, Mạc Như là đang sững sờ, không nghe thấy.
Bởi vì cô đang bận rộn tìm con gái.
Sau khi cô giúp vò rổ khoai lang xong thì trong nháy mắt đã không thấy con gái đâu nữa. Cô ngược lại không lo con gái bị mất tích mà chỉ lo con gái mình đang chơi siêu dị năng trước mặt người ngoài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận