Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 391: Tuyên dương và khen thưởng

Chương 391: Tuyên dương và khen thưởng
Chương 391: Tuyên dương và khen thưởng
Chu Minh Dũ vừa nghe thấy đã trêu chọc: “Xưởng làm giấy của chúng tôi cũng là công xưởng, có phải cũng không cần đóng cửa?”
Khâu Vân cũng đùa giỡn: “Quy mô công xưởng của chúng ta hơi nhỏ.” Mặc dù gọi là xưởng làm giấy nhưng trên thực tế là một xưởng nhỏ của đội sản xuất, mọi người đều biết rất rõ điều này.
Chu Minh Dũ nghe thấy có vẻ có thể bàn bạc, anh nói về tình hình trong thôn, sau đó cười nói: “Giám đốc Khâu! Bí thư đại đội của chúng ta nói huyện ủy yêu cầu‘Từ chín mươi chín tuổi trở xuống và khi vừa biết đi trở lên’ đều phải đi luyện thép, không biết có phải là thật không?”
Khâu Vân nghiệm nghị nói: “Bí thư đại đội các người thật là biết nói, nói là nhân lực cường tráng đi luyện thép, từ mười lăm đến năm mươi tuổi, phụ nữ đều không cần phải đi. Các lãnh đạo biết như thế nào mới là sự sắp xếp tốt nhất, tất nhiên sẽ không mù quáng chỉ huy nên đừng quá lo lắng.”
Chu Minh Dũ thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Chúng tôi cũng không biết chính sách ở huyện, chỉ có thể nghe bí thư đại đội nói, anh ta nói sao thì là vậy. Đôi khi ở huyện nói là trâu, đến thôn chúng tôi có thể biến thành heo, thật là…” Anh lắc đầu cười gượng.
Khâu Vân nói: “Cần tăng cường công việc hướng dẫn và giám sát cho cán bộ cơ sở.”
Chu Minh Dũ thở phào nhẹ nhõm: “Thời điểm trừ bốn hại, chúng tôi thu hoạch lúa mì chậm trễ, lúc này luyện sắt thép đừng làm chậm trễ thu hoạch vụ thu. Nếu không có người thu hoạch hoa màu thì đến lúc đó sẽ chịu đói.”
Cao lương cũng không ít, hiện tại đã thu hoạch một nửa. Số lượng đậu nành, hạt kê không nhiều, nhưng bắp và khoai lang không giống nhau.
Nhiệm vụ nộp thuế lương thực có hơn một nửa là bắp, khoai lang là khẩu phần lương thực chủ yếu của xã viên, khoai lang đầy sườn dốc nếu không thu hoạch thì đến lúc tuyết rơi và đóng băng toàn bộ ruộng đất sẽ nát bét hết.
Khâu Vân chưa từng cày ruộng nên thực sự không nghĩ là đến điều này, bởi vì ở huyện nhấn mạnh phải nhanh chóng nắm bắt thời cơ vàng chiến đấu gian khổ mười ngày trước khi thu hoạch vụ thu, tranh thủ để huyện Cao Tiến tuôn trào dòng nước thép.
Hiện tại, cho dù là trên báo chí hay ở thành thị và nông thôn, tất cả đều đang tuyên truyền “Lấy thép làm mấu chốt, nhảy vọt toàn diện” “Vượt qua nước Anh trong ba năm và đuổi kịp nước Mỹ trong năm năm” “Lập tức thoát khỏi một nghèo hai trắng.” Tất cả các công nhân, nông dân, học sinh đều hăng hái, được hỗ trợ bởi một sức mạnh và tinh thần không thể giải thích được khiến họ đầy lòng hăng hái, tràn đầy niềm tin chiến thắng, dường như họ sẽ dồn hết sự tích cực vào đó.
Nói thật, cả chặng đường từ thành thị đến nông thôn, đại đội Tiên Phong là đại đội bình tĩnh nhất mà anh từng gặp.
Công xã vùng sát cổng thành gần huyện lị đã xây dựng lò cao luyện sắt, toàn bộ trai gái già trẻ của công xã còn vui hơn là Tết, có nhiều người không ngủ, cả ngày lẫn đêm đi luyện thép, thực sự đã dồn toàn bộ tinh lực vào đó.
Nếu trong lò cao nhỏ chảy ra dòng thép đỏ thì bọn họ còn vui hơn là bản thân sinh ra một đứa con trai mũm mĩm.
“Đồng chí Chu Minh Dũ! Anh... Có phải không muốn tham gia nhiệm vụ luyện thép?” Khâu Vân nhạy cảm nhận ra điều này, đây là điều không tốt lắm.
Chu Minh Dũ vội khua tay giải thích: “Sao có thể như thế đươc. Tất nhiên là muốn rồi, đây là nhiệm vụ vẻ vang của toàn Đảng và toàn dân, chúng ta phải ‘vượt xa nước Anh và bắt kịp nước Mỹ’, cố gắng trở thành người tiên tiến. Hiện tại công xã Hồng Kỳ chúng ta đều có quặng sắt nên càng phải tập trung luyện mới đúng, chúng ta đừng quá vui mừng.”
Chu Minh Dũ nghĩ cũng phải, lúc này anh sẽ không để lộ điểm yếu bản thân không tích cực tham gia luyện sắt thép với bất cứ ai, tuyệt đối không nói chính sách không đúng. Tất nhiên cũng tuyệt đối sẽ không tuyên truyền cho người khác đây là cuộc vận động không khoa học và liều lĩnh, bởi vì đây không phải là đánh thức người khác mà là đẩy người khác vào hố lửa.
Nếu đánh thức đối phương, ngộ nhỡ đối phương phát biểu quan niệm này ở một nơi nào khác thì sẽ dẫn đến sự tàn phá khó mà chịu đựng được.
Công cuộc luyện sắt thép cũng là một quá trình không ngừng chống cánh hữu. Nếu có ai phát biểu chủ nghĩa hoài nghi hay cho rằng hao tài tốn của không luyện ra được sắt thép thì bị đánh thành cánh hữu và bị chỉ trích nặng nề, đây không phải là chuyện tốt lành gì.
Lúc này chỉ có chống lại cánh hữu, không phản mạo tiến, cũng không có đúng sai thiện ác, cách mạng có lý, là thành phần đứng đầu.
Tư tưởng chính trị mãi mãi đứng trước năng lực nghiệp vụ.
Trong tình hình hiện tại, dẫn dắt mọi người nhìn nhận hiện thực, vượt qua khó khăn và làm giàu là tuyệt đối không phù hợp. Đây cũng là nguyên nhân cơ bản khiến anh và Mạc Như chỉ tự mình đóng cửa sống qua ngày chứ không muốn ra mặt tranh công, thà để cho Trương Căn Phát thay thế ở trước mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận