Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 672: Tuyển lại cán bộ (4)

Chương 672: Tuyển lại cán bộ (4)
Chương 672: Tuyển lại cán bộ (4)
Đồ ăn đều được đựng bằng chậu sứ, cà rốt cải trắng bún hầm thịt heo, gà con hầm đông cô… canh, gỏi, có thịt có rau, có đồ dầu mỡ, cũng có đồ giải ngấy.
Mọi người đều vui mừng, cứ nói tết năm nay ngon lành: “Ngày trước nhà mình cũng không có ăn tết ăn ngon uống ngon như vậy, nhìn thế này vẫn là nhà ăn tốt hơn.”
Có người cười nói: “Vẫn là nhà ăn của chúng tôi tốt, anh đến nhà ăn khác xem thử đi có tốt không?”
“Vừa nhìn là cảm thấy nhà ăn chúng ta tốt rồi, còn phải nói sao?”
Chu Thành Chí kêu các xã viên vào chỗ ngồi, có thể cả nhà ngồi chung bàn, cũng có thể ngồi chung với người thân thiết, còn có thể đàn ông một bàn phụ nữ một bàn con nít một bàn.
Ông còn bảo người rót nửa chén rượu cho mỗi người đàn ông và phụ nữ biết uống rượu: “Rượu này được làm từ lương thực, quý giá lắm đấy, thưởng cho đội sản xuất chúng ta mười cân, vẫn luôn đậy kín không dùng, giờ lấy ra uống đón năm mới, ngoại trừ trẻ con ra, mọi người cũng uống một ít đi.”
Sau khi rót rượu xong, Chu Thành Chí bưng chén rượu lên, bước đến giữa rạp, nói to: “Các xã viên, các hàng xóm, đây là lần đầu tiên đội sản xuất chúng ta cùng ăn tết, cũng mệt mỏi cả năm trời, không phải chỉ vì tối nay sao? Đảng và nhà nước vẫn ghi nhớ, muốn để các xã viên ăn ngon uống ngon nghỉ ngơi ngon. Đêm nay, chúng ta có thể ăn thoải mái, ăn no căng bụng, tránh các người thèm thuồng nhà ăn người ta ăn thoải mái còn các người không có.”
“Ha ha, đội trưởng, ngày trước là bọn họ ra sức ăn, ba mươi tết không có đãi ngộ tốt như vậy.”
“Đúng rồi, cơm ngon không sợ muộn, ăn cơm giao thừa ngon mới gọi là tốt.”
Chu Thành Chí nói tiếp: “Năm nay, chúng ta đều làm không tồi, đều rất siêng năng, năm sau tôi mong rằng mọi người siêng năng hơn, nhắm thẳng vào tiên tiến, học hỏi theo chiến sĩ thi đua, chỉ cần mọi người cố gắng làm việc, đội sản xuất đảm bảo cho mọi người ăn no!”
“Cố gắng làm việc, ăn cơm no.” Các xã viên cũng la theo, cảm xúc cực kỳ phấn khích kích động.
Chu Thành Chí lại nói: “Theo thông lệ, ăn xong bữa cơm này, chúng ta sẽ phải bầu cử lại hội đảng ủy đội, mọi người suy nghĩ cho thật kỹ, có lựa chọn thích hợp, cảm thấy mình có thể làm tốt, đều có thể nói. Có người cảm thấy tôi không thể làm tốt, cũng nói một chút, Chu Thành Chí tôi chắc chắn không mặt dày chiếm lấy vị Chí đội trưởng.”
Mọi người đều cười phá lên: “Đội trưởng à, ông cứ làm cho tốt đi, chúng tôi không ai có ý kiến cả, chúng tôi tự gánh vác gia đình còn không ăn được bữa cơm giao thừa như vậy, càng đừng nói đến quản một đội, thì chắc phải cả đội đói chết, ha ha.”
“Thì bởi mới nói.”
Đội sản xuất bọn họ không có đảng ủy đội, chỉ có trang bị cơ bản nhất, đội trưởng, kế toán, người ghi điểm, thủ kho, người chăn nuôi, bận không làm xuể việc thì điều phối xã viên đảm nhiệm, ai làm tốt thì người đó làm, làm không tốt thì mới luân phiên.
“Được rồi, trời mùa đông tôi cũng không nói nhiều, để đồ ăn nguội đến mức vừa không phỏng miệng ăn vừa hợp, hiện tại uống rượu ăn thịt!”
Đội trưởng vừa nói một lời, người lớn trẻ con cùng bắt đầu, người nào người nấy đũa gắp nhanh chóng, má phúng phính như trái banh vậy.
Nửa tiếng đầu, chỉ có tiếng ăn cơm không ai nói gì, trẻ con cũng không khóc nữa, ai nấy cũng nhanh chóng ăn thịt vào trong bụng.
Nửa tiếng sau, có người bắt đầu no rồi, rảnh rỗi ngồi tán thán: “Bữa cơm này đúng là thần tiên cũng không đổi.”
“Ngày trước ăn thịt ăn sủi cảo anh cũng nói như vậy.”
“Đúng thế, bữa này càng ngon hơn nữa, đúng là bữa này ngon hơn bữa kia. Dịp Đông chí ăn sủi cảo tôi đã cảm thấy là cuộc sống tốt nhất rồi, vậy mà giờ phát hiện chưa phải là cuộc sống tốt nhất nữa, điều tốt còn ở phía sau, ha ha, bữa cơm giao thừa còn ngon hơn!”
“Các người có biết không, hai đội kia còn không có bữa cơm giao thừa mà ăn, chỉ có một nồi củ cải luộc, mỗi người một cái khoai lang, một cái màn thầu.”
“Hả? Đáng thương như vậy sao.”
Ăn cơm giao thừa xong, ba năm người thành đám tụm lại nói chuyện, đánh cờ, tự làm việc mình thích tiêu hóa đồ ăn.
Chu Thành Chí lại trưng cầu sự đồng ý của hầu hết xã viên thưởng thêm cho Mạc Như một chén thịt nhỏ, đây dường như đã trở thành một thông lệ, mỗi lần mổ heo đều cho cô một phần nhiều hơn.
Bởi vì năm sau cô còn phải bắt sâu bọ, nhặt bông thêm, đương nhiên phải cho ăn ngon uống tốt.
Lúc Mạc Như nhận lấy chén thịt từ trong tay Chu Thành Chí, cô có cảm giác có phải coi mình là thứ gì đó để dâng cúng hay không.
Sau đó, bọn trẻ đi ngủ, các phụ nữ cũng nghỉ ngơi, đàn ông bắt đầu đón giao thừa.
Gần tối, gian nhà chính của các gia đình đều treo tranh lên, lấy những vật thờ cúng như thông lệ trang trí lên cây tiền tài, thắp nến đỏ, hương dây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận