Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 853: Thôi nôi và tỏ tình (3)

Chương 853: Thôi nôi và tỏ tình (3)
Chương 853: Thôi nôi và tỏ tình (3)
Cả hai dọn dẹp rồi đưa con gái về nhà ăn cơm trước, Chu Thất Thất không chịu bỏ lại hai con vật của mình, cô bé muốn đưa Bát Bát và Cửu Cửu về nhà.
Mạc Như khuyên nhủ cô bé: “Thất Thất, Cẩu Cẩu phải bảo vệ chuồng gà để con chồn và chuột không đến trộm gà, nếu như con gà bị cắn thì đáng thương biết bao.”
Đôi mắt Chu Thất Thất sáng rực: Con chồn là gì?
Cô bé thả Bát Bát ra, nhưng vẫn giữ lấy con gà trống.
Mạc Như: “Thất Thất, con gà trống cũng phải ở lại đây bảo vệ con gà mái.”
Chu Minh Dũ bổ sung: “Giống như ba bảo vệ mẹ vậy.”
Chu Thất Thất nhìn anh, cười hì hì, giơ ngón trỏ chạm vào mũi.
Chu Minh Dũ: “...Con gái, chẳng lẽ ba không thể bảo vệ mẹ và con sao?”
Chu Minh Dũ cảm thấy tôn nghiêm của người chồng và người cha đang bị thử thách.
Chu Thất Thất tỏ ý muốn cưỡi ngựa.
Chu Minh Dũ cõng con gái trên cổ mình: “Con gái, con phải nhớ rằng người đàn ông tốt nhất trên thế giới này là ba, lớn lên phải ghi nhớ đấy.”
Chu Thất Thất níu lấy lỗ tai anh: “Đi, đi.”
Chu Minh Dũ đành phải chạy đi, còn phải phối hợp với khẩu lệnh “La la, li li.” của con gái, anh vừa hạnh phúc vừa bất lực nói với Mạc Như: “Có con gái, sao anh lại biến thành gia súc rồi.”
Mạc Như mắng anh: “Anh Út Năm, anh chiều nó quá rồi, nó đi theo em cũng không dám làm thế.”
Chu Thất Thất bắt nạt ba, lấy lòng mẹ, từ sáng đến tôi ôm lấy cổ mẹ hôn lấy hôn để, chụt chụt... Mẹ tốt, mẹ tốt.
...
Ngay hôm sau mùng bảy tháng bảy, hiện tại cũng không có hoạt động cúng trăng, lễ thất tịch, tròn một tuổi tất nhiên cũng không được coi trọng như trước nữa.
Thực ra trẻ con thôi nôi, thường thì bà ngoại, ông ngoại, cô cậu dì và những người khác đều đến, nhưng Chu Thất Thất không có cô dì, nhà bà ngoại lại không được tự do, có lẽ không có ai đến nhà bọn họ. Dù sao hiện tại đều là đội sản xuất, các xã viên đều đi làm kiếm điểm công tác, xin nghỉ một ngày sẽ làm bỏ lỡ điểm công tác một ngày, thường thì người thân không tùy tiện đi lại. Hơn nữa, hiện tại đều ăn ở nhà ăn, trong nhà không có lương thực, nhà mình cũng không cần thiết phải đãi khách.
Chỉ là Trương Thúy Hoa nghĩ Thất Thất là con gái của Đại tiên, cũng phải có điểm gì khác mới đúng. Cho dù không chọn đồ vật đoán tương lai, không mời khách thì gia đình cũng phải làm món gì đó ăn để náo nhiệt chút.
Bà tự tay làm một tô mì trường thọ lớn cho Chu Thất Thất, ngoài thức ăn lấy từ nhà ăn, bà còn nhờ Đinh Lan Anh chiên một bát nhỏ ve sầu, rán khô một bát đậu phộng, đun sôi đường rồi đổ vào để tạo thành món đậu phộng ngào đường, rồi xào một bát trứng gà lá hẹ, một bát canh nấm mỡ lợn, một bát cà tím trộn tỏi.
Cả gia đình nhìn xôn xao nói rằng đây là đón năm mới.
Ngoại trừ lúc này, thịt không dễ mua, gà không nỡ giết, bữa ăn này không tệ.
Một nồi trứng gà lớn được chiên với dầu đậu phộng cho đến khi vàng nâu, được tô điểm bởi lá hẹ xanh, thực sự đủ màu sắc và hương vị.
Hiện tại, đại đội Tiên Phong xây dựng trang trại nuôi gà, có Mạc Như cho ăn tập thể nên tất cả những con gà mái đều thể hiện, đẻ trứng rất chăm chỉ. Ngoại trừ nhiệm vụ giao nộp là của Mạc Như, cô lấy một ít cùng Chu Minh Dũ mang đến chỗ Khâu Lỗi bán, phần còn lại thì giữ lại trong không gian để cả nhà ăn.
Ngày nào Chu Thất Thất cũng có hai quả trứng gà, những đứa bé khác cách vài ngày mới có thể ăn quả trứng gà, rồi cách vài ngày cải thiện bữa ăn cho gia đình.
Còn về rau, Mạc Như và Chu Minh Dũ trồng ở gian phòng phía bắc, những loại rau này đều phát triển rất tốt.
Ngoài nhà cô ra, không tìm được nhà thứ hai nào có thể tự mình trồng rau. Mặc dù nhà ăn cũng có rau, hầu hết đều là những bí vuông, bí đỏ, trái bầu cho trái nhiều, làm gì có vườn rau phong phú như thế, không biết những người khác đã ghen tị đến mức nào vì gia đình họ có thêm bữa ăn mỗi ngày.
Không cho phép các xã viên tự ý nhả khói?
Tất nhiên là không cho phép, cán bộ đại đội và dân binh nhìn thấy sẽ không cho phép..
Cũng phải xem tình hình của các đại đội, cán bộ đại đội chấp hành như thế nào, đại đội Tiên Phong hiện tại, Trương Căn Phát làm gì còn có địa vị?
Chủ nhiệm trị an là Chu Thành Minh, ông ta chỉ cần không có thổ phỉ, cường đạo, trộm cắp. Cho dù tất cả đều bình an, nhả khói đun ít nước uống, nấu ít canh rau thì cũng căn bản không cần chủ nhiệm trị an như ông ta đi quản.
Chu Minh Quang cười nói: “Mẹ, một chậu lớn trứng gà thế này bao nhiêu quả thế?” Đột nhiên hào phóng như thế, anh ta thấy không quen.
Trương Thúy Hoa liếc nhìn anh ta: “Mẹ đây cũng không biết đẻ trứng, con hỏi mẹ ư? Đây đều là công lao của vợ Út Năm, cô quản trang trại nuôi gà kiếm trứng gà cải thiện bữa ăn cho chúng ta, phải nhớ lấy, đừng chỉ biết ăn không, ăn rồi phải để tâm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận