Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 766: Ba ba! (5)

Chương 766: Ba ba! (5)
Chương 766: Ba ba! (5)
Trương Thúy Hoa lấy ra một cái nắp đậy bà tự đóng đinh, còn có một cuộn sợi bông bà và Vương Nguyệt Nga kéo sợi.
Mạc Như cũng cảm động trước tấm lòng của bà, chỉ cần là thứ bà đưa thì đó là thật tâm bà muốn cho, từ chối cũng không hay. Vì vậy cô nhún nhường một chút mà lấy cho có lệ, Trương Thúy Hoa nói, bà bảo cô cầm thì cô cũng cầm vậy.
...
Buổi tối về nhà, Chu Minh Dũ một bên dỗ con, một bên kiểm tra bài tập của Mạc Ứng Sáng. Mạc Như thì dọn những thứ định mang theo và nhân tiện trò chuyện với Chu Minh Du về những hành vi bất thường của Trương Thúy Hoa.
“Mẹ có phải có chuyện gì không? Anh hỏi thử xem, nếu có thể giúp được, chúng ta cũng giúp chút.”
Chu Minh Dũ ở trên giường lò gật đầu, “Ngày mai anh hỏi.”
Mạc Ứng Sáng cười, nói: “Chị, anh rể, bác gái có phải vì chuyện thành thân của anh tư mà phiền muộn không?”
Thành thân?
Mạc Như nhìn Chu Minh Dũ: “Chuyện anh tư xem mắt thế nào rồi, không phải nói tìm nàng dâu dễ sao? Sao lại phiền muộn chứ?”
Chu Minh Dũ cười đáp: “Cũng xem như là hạnh phúc đến nỗi phiền muộn mà. Năm ngoái mẹ nói là chỉ cần thật thà, làm tròn bổn phận sống qua ngày là được rồi. Sau này điều kiện nhà ta là tốt nhất mà, người muốn thành thân với anh tư nhiều lắm, mẹ lại cảm thấy không nên tìm một nhà điều kiện kém quá. Lười biếng, tham lam, đâm thọc, thị phi, xấu xí, thân thể quá yếu ớt, nhà mẹ ruột xa quá,...đều không được.”
Mạc Như: “Nếu nói thế nào thì điều kiện kém cũng khó tìm con dâu.Quá ưu tú cũng khó. Trước đây nếu có chút khuyết điểm cũng xem như là không có. Bây giờ muốn tìm một người không có khuyết điểm gì, thật sự rất khó tìm.”
Thật ra, cô không cho rằng Trương Thúy Hoa nhiều chuyện, kén con dâu, chọn con rể, làm mẹ đương nhiên có nhiều lo lắng, tâm tư. Chỉ sợ nhất thời hồ đồ, chọn một người không phù hợp thì sau này trong nhà không yên ổn.
Nếu con gái cô sau này kết hôn, cho dù tự do yêu đương thì cô và Chu Minh Dũ cũng sẽ nhịn không được mà khảo sát một chút điều kiện của đối phương.
Huống hồ bây giờ không có tự do yêu đương, đều là do cha mẹ sắp đặt.
Vì thế cô đối với vấn đề này không bày tỏ ý kiến gì. Đây là việc của cha mẹ, cô chỉ quan tâm việc kiếm công điểm, giáo dục con gái thật tốt.
Trương Thúy Hoa tự có kinh nghiệm sống đơn giản của mình. Bà cho rằng khi mua lợn thì phải xem chuồng. Chuồng lợn này có sạch không? Cho dù lợn nái tốt hay xấu, những con lợn khác như thế nào thì làm sao mà dự đoán được con lợn mua được sau này sẽ như thế nào.
Huống hồ bà từ nhỏ đến già, cũng nhìn thấy bên cạnh mình không biết bao nhiêu là người. Hễ là trong nhà thì sẽ có nghèo, khổ, ầm ĩ, ồn ào. Chỉ cần bên ngoài không có thiên tai tai họa gì, thì cơ bản là do không cưới được một nàng dâu tốt. Nàng dâu không chỉ là con dâu nhỏ mà mẹ chồng cũng là dâu, làm mẹ mà nghiêng ngả, lệch lạc thì con trai cũng chẳng đi đến đâu. Mà làm cha cho dù có khốn nạn thì chỉ cần mẹ không lệch lạc, con trẻ vẫn là có khả năng không lệch lạc theo, nhìn người ta, trong những gia đình ở thôn là biết.
Bà nội không nghiêm túc, đàng hoàng, cho dù là bà trước đây rất có năng lực, khá giả thì con cháu cũng lạc đường từng người một.
Chồng của Hà tiên cô là một tên đểu cáng, nhưng bà ta vẫn đứng vững. Con cái của bà ta tuy không có nhiều triển vọng, vượt trội nhưng cũng là những người rất ngay thẳng.
Còn có Triệu Hóa Dân, từ đời bà nội, gia đình đã tham ăn, lười làm, mẹ anh tuy chăm chỉ siêng năng, đảm đang, kết quả bị gia đình làm cho kiệt quệ, không khá lên được. Triệu Hóa Dân lại tìm được người vợ lười biếng, tham lam. Gia đình rõ là lười biếng nhất.
Đây cũng là kinh nghiệm mà bà có được từ gia đình bà, năm mười tuổi, cha mất, mười bốn tuổi mẹ bệnh mà qua đời, giữ lại bà và người em trai chưa thành niên.
Sau này bà đem theo em trai đi xuất giá.
Khi được người mai mối làm mai cho, bà chỉ có một yêu cầu duy nhất đó là dẫn em trai theo, nuôi dưỡng cho đến khi trưởng thành, không cần biết bên kia nghèo như thế nào.
Sau đó bà gả cho nhà Chu Thành Nhân nghèo đến leng keng.
Khi bà được gả qua đấy, Chu Thành Nghĩa và Vương Nguyệt Nga kết hôn được hai năm, tuy gia đình có nhiều lao động nhưng nhà vẫn nghèo đến mức đói không có gì ăn.
Điều này bà không sợ, chỉ cần có sức làm việc thì sẽ không bị đói chết.
Gia đình dưới dự đốc thúc của bà quả thật càng ngày càng tốt hơn. Sau này bà còn lo liệu việc cưới xin, phân nhà ở riêng cho chú ba, chú tư.
Bà không nghi ngờ gì về kinh nghiệm sống của bản thân, Trước đây nhà nghèo, không chu toàn được nhiều việc, nay gia đình khá giả, con trai hỏi vợ cũng không lo, đương nhiên cũng không thể tạm bợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận