Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 1157: Đến thủ đô (4)

Chương 1157: Đến thủ đô (4)
Nhất là chiến sĩ thi đua xuất thân bần nông.
Chu Minh Dũ nói: “Tôi đề nghị cô giáo và các bạn học cũng tham gia hoặc thành lập một tổ chức học sinh, không phải để đánh người khác mà ít nhất là có thể tự bảo vệ mình.”
Khi phe cánh chống đối tấn công đảng ủy trường thì phái bảo thủ bảo vệ họ, sau đó phái tạo phản trở nên lớn hơn, không thể dung thứ cho những người có những ý kiến ​​khác nhau, sau đó có rất nhiều tổ chức sinh viên và tổ chức công nhân xuất hiện.
Và vào cuối năm, sức mạnh của tổ chức công nhân sẽ vượt qua học sinh.
Chỉ là hiện tại vẫn chưa lan truyền từ trường học ra xã hội mà thôi.
Lúc đầu, học sinh cấp tiến hơn, có thể nhanh chóng thúc đẩy phong trào, nhưng khi thực sự cần quân chủ lực thì vẫn phải phụ thuộc vào công nhân trưởng thành, học sinh sẽ bị rút khỏi vũ đài.
Sau khi các tổ chức tạo phản khác nhau do công nhân thành lập giành được chính quyền, vấn đề cơ bản đã ngã ngũ, các ủy ban cách mạng ba kết hợp được thành lập ở nhiều nơi, sau đó chính sách “Ba chi, hai quân” được thực hiện.
Tất cả các chính quyền địa phương, đảng ủy, ủy ban nhân dân đều bị tê liệt, quân đội thực hiện kiểm soát, quân đội là lực lượng chính. Phái tạo phản thứ hai giành, nhân viên chính phủ ban đầu chưa được đánh bại sẽ phụ trách làm việc.
Hiện tại mới bắt đầu.
Cô giáo Hoàng suy nghĩ giây lát, bản thân họ đang chịu sự quản lý của đảng ủy trường, nếu rời tổ chức và làm theo kiểu khác, họ luôn cảm thấy khó chịu và có cảm giác bị phản bội.
Chu Minh Dũ biết bọn họ nhất thời không xoay chuyển được, nhưng bọn họ sẽ chủ động đi con đường này, nhưng mấy ngày nữa tình hình sẽ càng ngày càng tệ hơn.
Cô giáo Hoàng hỏi về tình hình của bọn họ, mời bọn họ ở trong ký túc xá của viện nghiên cứu: “Chúng tôi có giáo viên hiện tại không ở trong trường, ký túc xá trống phòng rất nhiều, hai người có thể ở đó.”
“Vậy thì cảm ơn cô giáo Hoàng rất nhiều.”
Mạc Ưng Tập đưa hai người đi nghỉ ngơi trước, ngay sau đó có một học sinh đến nhắn với cậu ta rằng nhà trường sẽ tổ chức cho học sinh đi thủ đô để Mao chủ tịch kiểm duyệt. Đến thủ đô được lãnh đạo kiểm tra không chỉ là điều học sinh mong mỏi mà còn là nhiệm vụ được cấp trên giao, mỗi trường học ở mỗi vùng đều phải cử một số lượng học sinh nhất định để đến đó.
Bởi vì phải đến thủ đô nên hai tổ chức học sinh tạm thời đình chiến, bận rộn tổ chức nhân lực
Sinh viên lên thủ đô đi xe có thể được miễn phí, ăn ở thì có nơi tiếp đón, chỉ cần bỏ ra một số tiền nhỏ và phiếu lương thực, thậm chí có thể không cần chi tiêu mà vẫn có thể được ăn uống.
Bỗng chốc các bạn học ồn ào cả lên, ai cũng muốn đi.
Mạc Như hỏi Mạc Ưng Tập: “Em út, em có đi không?”
Mạc Ưng Tập do dự một lúc: “Em muốn đi.”
Cậu ta có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi các lãnh đạo của thủ đô, đây có phải là việc nên làm không? Nhất định phải chia học sinh thành từng băng nhóm để đánh nhau sao?
Tất nhiên, cũng không biết có cơ hội hay không.
Chu Minh Dũ cười nói: “Đúng lúc anh và chị của em cũng muốn đi, chúng ta cùng đi.”
“Có thật không? Hai người đi cùng em sao?” Mạc Ưng Tập rất kích động, nhưng cậu ta lại ý thức được điều gì đó: “Nhưng chỉ cho hồng vệ binh đi thôi.”
Chị gái và anh rể đều là nông dân, hình như là không thể đi.
Mạc Như cười: “Anh chị sớm đã nghĩ đến điều này rồi.”
Cô lấy ra bằng tốt nghiệp trung học cơ sở và thẻ học sinh trung học phổ thông của Chu Minh Dũ từ trong ba lô.
Mạc Ưng Tập: “...Chị, chị tự vẽ à?...”
Chu Minh Dũ và Mạc Như: …
Mạc Như: “Em nhìn cho kỹ, là thật đấy, còn có dấu in nổi này.”
Mạc Ưng Tập vẫn không tin, nhìn Chu Minh Dũ: “Anh rể chắc chắn có thể làm được.”
Lúc này Mạc Như mới nhớ ra cô cùng Chu Minh Dũ đi lấy bằng tiểu học và trung học cơ sở và không công khai tuyên truyền, chủ yếu là cô cảm thấy bằng tiểu học và trung học cơ sở không có gì đáng nói, lấy được bằng trung học phổ thông rồi tính.
Dù sao hai người cũng đã có con, sợ người khác có ý kiến, cũng muốn hùa theo làm bằng để lừa người.
Cô nói về việc nhận được bằng tốt nghiệp năm ngoái, hiện tại bọn họ vẫn để ở trường trung học phổ thông huyện, họ đã vượt qua kỳ thi cuối cùng, chỉ là chưa lấy bằng tốt nghiệp mà thôi.
Ai cho nghỉ học thế.
Nhưng bọn họ có thẻ học sinh, ha ha, đây là đi cửa sau làm đó.
Chỉ là Chu Minh Dũ quá cao, trông có vẻ giống sinh viên, nhưng cũng chẳng sao, coi như đi học trễ vậy. Còn Mạc Như bởi vì có không gian bồi dưỡng, làn da trắng nõn, đôi mắt trong veo, vóc dáng mảnh khảnh, cho dù có sinh hai con, nhưng mặc quân phục màu xanh nói cô là học sinh cấp ba cũng không có ai nghi ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận