Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 885: Phần thưởng lớn (5)

Chương 885: Phần thưởng lớn (5)
Chương 885: Phần thưởng lớn (5)
Bởi vì điều này, toàn công xã đều nhốn nháo, trên dưới dốc sức tuyên truyền sự tích chiến sĩ thi đua, nhờ cô tuyên truyền kinh nghiệm diệt sâu bọ, làm báo cáo diệt sâu bọ.
Các xã viên cũng kể lại cho nhau nghe về sự tích chiến sĩ thi đua bông trừ hại và bắt châu chấu.
Các xã viên ở đội ngoài cũng thấy vinh dự khi cùng chiến sĩ thi đua bắt châu chấu.
“Hôm nay chiến sĩ thi đua đến đội chúng ta bắt châu chấu, ái chà, người ta thực sự rất tài giỏi, dắt theo cả con gái, con chó và con gà trống. Thật không hổ danh là chiến sĩ thi đua, rất có phương pháp, con chó và con gà trống cũng giúp đỡ đào đất với đào châu chấu.”
“Có thật không, con chó và gà trống cũng có thể giúp đỡ ư?”
“Đúng là chiến sĩ thi đua, nuôi con gái cũng khác, cả con chó và gà trống cũng rất lợi hại, đào rất chuẩn xác.”
Mạc Như ngại không muốn nghe.
Lần này thời gian gấp rút, cô bắt châu chấu không tìm người khác yểm trợ nữa. Công việc này khác với tưới tiêu, dù sao cô có thu hoạch thì người khác cũng không biết, cô không sợ ban ngày bị người khác nhìn thấy, nên đàn ông trong nhà đi thu hoạch vụ thu, Đinh Lan Anh trông lều nấm, Trương Cấu ở nhà ở cữ, còn cô dẫn theo con gái ra ngoài bắt châu chấu.
Chu Thất Thất không chịu để lại Thất Thất và Cửu Cửu, cô bé đều muốn dắt theo, tốt xấu gì cũng có thể giúp đỡ chút.
Đâu biết là trong mắt người khác đã trở thành cảnh kỳ lạ.
Tất nhiên, có người khâm phục thì cũng có người ganh tỵ đỏ mắt, nói lời chua xót, thậm chí có người còn hận Mạc Như đến đại đội bọn họ bắt châu chấu giành phiếu mua vải với bọn họ. Dù sao bắt được thì có thể đổi lấy phiếu mua vải, Mạc Như bắt được một cân thì bọn họ lại ít đi một cân, nên có không ít người rõ ràng là đang xem thường cô, chua xót nói cái gì mà.
“Ái chà, chiến sĩ thi đua đã có nhiều vải như thế rồi, sao còn đến tranh giành với chút này của chúng tôi thế?”
“Đúng thế, chiến sĩ thi đua thiếu xấp vải này sao? Nhìn đứa con ăn mặc sáng sủa như thế, ngay cả một mảnh vá cũng không có.”
Đối mặt với sự chất vấn như thế, Mạc Như hoàn toàn không có tâm tư quan tâm. Cô phải trông chừng đứa con gái nghịch ngợm của mình để nó khỏi quậy phá, còn phải thu hoạch châu chấu và trứng châu chấu mà người khác không bắt được để tránh sâu bọ có hại làm loạn.
Nhìn bọn họ ai cũng đói đến mức xanh xao vàng vọt, cô thực sự không cần phải so đo với bọn họ, nhưng nếu cô không bắt những con châu chấu kia, một nhóm bọn họ với tốc độ hai cân mỗi ngày thì có thể bắt được bao nhiêu? Đợi bọn chúng đều đẻ trứng thì chẳng phải đã muộn rồi sao? Rồi năm tới bao nhiêu con châu chấu được đẻ ra?
Hơn nữa, không gian cũng chẳng có cách nào, thực sự không cố ý bắt nạt bọn họ, mỗi ngày chí ít cô cũng thu hoạch hai ba trăm cân, nhưng chỉ nộp ba mươi cân, thực sự rất khiêm tốn.
Hầu hết đều được cô gửi vào trại gà trữ để nuôi gà và đẻ trứng, dù sao thì mông gà cũng là ngân hàng mà.
Xét theo những cống hiến quan trọng và to lớn của Mạc Như, huyện ủy Cao Thụy Dương còn tự viết chữ “chiến sĩ thi đua diệt sâu bọ” tặng cho Mạc Như, biểu dương cô chủ động báo cáo sâu bọ có hại, lại nhiều lần lập kỳ công trong phong trào diệt châu chấu, anh ta nói phải khen thưởng lớn cho cô, bởi vì cô đã nộp tổng cộng hơn ba trăm cân châu chấu.
Theo như phiếu mua vải hai cân một thước, đây chính là phiếu mua vải mười lăm trượng, hiện tại mỗi người chỉ mới được phát hai phẩy tám thước một năm.
Điều này thực sự khiến người ta ngưỡng mộ đỏ mắt.
Bận rộn chẳng mấy chốc đã đến cuối tháng tám, thời tiết thực sự chuyển lạnh. Nếu sâu bọ không đẻ trứng thì bọn châu chấu sẽ liên tục bị diệt… chết, giờ bọn châu chấu mới xem như dần rút khỏi sân khấu.
Các xã viên cũng có chút không nỡ, dù sao nỗ lực bắt châu chấu có thể đổi lấy phiếu mua vải.
Không còn châu chấu để bắt, bọn họ bắt đầu đào đất và đào trứng châu chấu khắp nơi, cố gắng đông lạnh những quả trứng này trong mùa đông.
Cao Thụy Dương nhìn thấy các công xã báo cáo số liệu lên trên, anh ta vui mừng nói với phó bí thư: “Năm nay làm công tác phòng chống rất tốt, mùa hè năm sau không đến nỗi châu chấu thành tai họa khiến người ta luống cuống.”
Năm nay bởi vì bắt châu chấu và nhặt bông, Mạc Như lại một lần nữa nhận được biểu dương của huyện ủy và công xã, vẫn được đánh giá là chiến sĩ thi đua bông và chiến sĩ thi đua diệt sâu bọ của huyện, đồng thời đội hai cũng được đánh giá đội sản xuất tiên tiến trong việc nộp thuế và thu mua lương thực, đội sản xuất tiên tiến bán bông, đội sản xuất tiên tiến nuôi gà, đội sản xuất tiên tiến nghề phụ...
Có một lần nhận được mười mấy bằng khen màu sắc rực rỡ, cả nhà cũng không dán hết.
Ngoài bằng khen ra, còn có không ít phần thưởng, là huyện và công xã cùng phát thưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận