Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 697: Mượn hộ lớn (3)

Chương 697: Mượn hộ lớn (3)
Chương 697: Mượn hộ lớn (3)
Đôi mắt to của Mạc Ứng Tập sáng rực trong căn phòng tăm tối, “Anh rể lợi hại quá, còn ngầu hơn cả cán bộ đại đội!”
Mạc Như hừ một tiếng, “Cán bộ đại đội là cái thá gì chứ.”
Mạc Ứng Tập cười khúc khích, “Đúng vậy!”
Trong nhà đã bắt đầu không nhìn rõ nữa rồi, cô trải bông gòn xong cũng không may nữa, cuộn chung với vải để trên bàn, chờ lúc tối nghĩ cách may lại.
Mạc Như hỏi: “Khi nào đến nhà ăn để lấy cơm vậy?”
Mạc Ứng Tập: “Phải gõ chuông đó.”
Mạc Như kêu em mình đi xem thử, cô ấy đi vệ sinh một chút, quay về rửa tay rồi đến gian phía đông trốn hút sữa một cái, để trong chén chút nữa cho con gái uống.
Cô suy nghĩ mình và Chu Minh Dũ không về nhà, Trương Thúy Hoa chắc là biết có chuyện gì sẽ phụ giúp chăm sóc Thất Thất.
Tháng trước Chu Thất Thất đã ăn lòng đỏ trứng với lại dầu gạo, ăn ngon lành lắm, giống như uống sữa là để chơi, ăn cái đó mới là cơm vậy.
Lúc này từ phía xa có tiếng vang vang truyền đến, rất nhanh Mạc Ứng Tập đã chạy về, “Chị à, nhà ăn soạn cơm rồi.”
Mạc Như sửa soạn xong, “Đi, chúng ta cũng đi lấy cơm.”
Mạc Ứng Tập lắc đầu, “Không được đi sớm, phải chờ bọn họ lấy hết rồi mới đến phiên chúng ta, bây giờ mới có hơn 5 giờ, ít nhất 8 giờ chúng ta mới đi được, đi sớm thì bọn họ sẽ đánh và mắng.”
Lấy cơm cũng có thể bị mắng chịu đánh, Mạc Ứng Tập cũng hơi xúc động, nói ra mặt nhỏ cũng hơi biến sắc nhẹ
Ti vụ trưởng của nhà bếp là Thôi Công Hội, là cháu của bí thư, con trai nhỏ nhà Thôi Phát, em trai của Thôi Công Bình, Thôi Công Hội quản lý nhà ăn, đúng là chảnh chọe, làm càng còn ngầu hơn cả bí thư.
Nếu như ai đắc tội ông ta, lúc ông ta lấy cơm sẽ kiếm chuyện, không phải cho bớt một vá thì sẽ làm mất đi màn thầu.
Đặc biệt là lúc nhà bọn họ đi lấy cơm, tên xấu này lúc nào cũng giám sát bọn họ như nhìn kẻ thù, ngoại trừ anh hai đến, ông ta không dám làm gì, nếu như mà là anh ta và mẹ đến thì sẽ bị ông ta sỉ nhục.
Năm vá thì cho ba vá, nếu như biểu hiện không vui lòng, ông ta còn xùy nhổ một miếng đờm vào, hoặc là đưa tay vào mũi móc móc rồi trét vào trong cháo, xấu tính vô cùng!
Đương nhiên, đây không phải là xấu tính nhất, lúc tâm trạng ông ta không tốt còn đánh người cơ!
Nhìn ai không thuận mắt, hoặc là cảm thấy người ta bất mãn với ông ta, thì sẽ kiếm chuyện ức hiếp đánh người, đập nát chậu sứ của nhà người ta, sau đó kêu người ta quỳ trên đó, nếu như không quỳ thì sau này đừng hòng lấy cơm nữa!
Lúc anh ta còn nhỏ cứ nghe ti vụ trưởng đưa các thành viên nấu cơm đến kiểm tra phụ nữ con gái là ăn trộm đồ ở nhà ăn, Thôi Công Hội và dân quân phụ trách trong việc Thôi Công Triệu hai người dẫn đầu.
Giống như kiểm tra phụ nữ đi làm về có ăn cắp lương thực không vậy, sờ từ đầu đến chân, mấy người ngày nào cũng bốc phét với người ta là mình đã sờ hết những cô gái con dâu trong làng rồi, ngực ai to đến mức nào ngực ai lép thì mình đều biết rõ ràng hết cả.
Bọn họ ở trong nhà ăn cũng vậy, thấy trên người ai phúng phính thì nói người ta ăn cắp đồ, kéo đến phía sau nhà ăn xét người, đánh đập, đánh đến mức những người phụ nữ kia kêu ư ử.
Mạc Ứng Tập còn nghe những đứa trẻ xấu trong thôn nói, mẹ của Uyên Tử Nhi bị kiểm tra một lần, được cho một miếng canh gạo và củ cải ép bà ấy ngậm củ cải về.
Anh ta suy nghĩ cũng không tồi, kiểm tra một chút là cho ăn canh gạo ăn củ cải, Thậm chí anh ta còn mong cũng được kiểm tra một lần, như vậy thì mình được ăn một bữa, còn mang theo một củ cải to về nhà.
Tiếc rằng không ai kiểm tra anh ta.
Sau này có một lần, anh trai của anh ta và mẹ cùng đến lấy cơm, Thôi Công Hội lại nói mẹ ăn cắp đồ, kêu người kéo mẹ xuống phía sau để kiểm tra.
Kết quả là người mẹ trước giờ dịu dàng im lặng lại đột nhiên đạp một phát đổ hết nguyên nồi cháo, “rầm” một phát đổ dưới đất, cả nhà ăn trở nên hỗn loạn.
Sau này anh họ bước vào đập cho Thôi Công Hội một trận, không biết nói với ông ta cái gì, Thôi Công Hội vừa gật cái đầu to vừa nói sau này không thèm kiểm tra người nhà của các phần tử xấu.
Bây giờ anh ta biết kiểm tra không phải là chuyện tốt, bởi vì các phụ nữ đều ghét cay ghét đắng, mẹ của Uyên Tử thậm chí còn từng treo cổ, sau này cũng điên mất.
Anh ta bèn nghĩ hèn gì ba mẹ không cho chị đi lấy cơm, sợ cô ấy bị những kẻ xấu kia kéo đi kiểm tra, thà là dùng một túi khoai lang khô đổi cô ấy cho một thanh niên ngoài thôn.
Ba mẹ không cho chị đi lấy cơm để bị kiểm tra, đương nhiên là anh ta cũng không cho, “Chị à, chị không được đi lấy cơm, thôi để em đi đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận