Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 839: Lại lập công (8)

Chương 839: Lại lập công (8)
Chương 839: Lại lập công (8)
Nhưng mà vẫn là phải lấy chút lợi ích.
Chu Minh Dũ nói: “chủ nhiệm Hạ, ba xu tiền một quả trứng đều đã mấy năm rồi, có phải là nên tăng một chút không? Bây giờ thức ăn đắt đỏ, ngũ cốc lương thực đều cho người khác ăn, các xã viên không có lương thực nên họ cũng không mấy thiết tha nuôi gà, nếu như tăng chút tiền, các xã viên nghĩ chắc rằng sẽ vui vẻ mà bằng lòng nuôi gà đấy.”
Chủ nhiệm Hạ lần này rất vui vẻ, sảng khoái, “Chốt, vậy sẽ tăng thành bốn xu tiền một quả.”
Một xu chính là một phần ba tiền trước đây!
Điều này đã quá là tuyệt vời.
Vương Ngọc Cần và những người khác rất vui mừng, họ nhìn Mạc Như với ánh mắt ngưỡng mộ hơn.
Một nghìn quả trứng ban đầu là ba xu một quả, chỉ có ba mươi đồng, bây giờ lại có bốn mươi đồng.
Bán được nhiều hơn mười đồng!
Sau khi giao hàng thu tiền còn nhận được thức ăn chăn nuôi đầy xe, Chu Minh Dũ nhanh chóng quay xe trở về.
Mạc Như cười đáp: “Tiểu ngũ, thật không ngờ chủ nhiệm Hạ nói chuyện tốt như vậy.”
Chu Minh Dũ: “Còn nhờ vào chúng ta, đương nhiên dễ nói chuyện rồi.”
Chủ nhiệm Hạ này thật là khôn ngoan, sợ là trứng gà sớm đã tăng lên bốn xu một quả rồi, mà anh ta vẫn không nỡ tăng giá lên mà thôi. Bây giờ mà không tăng giá, chỉ sợ các xã viên một quả cũng không bán cho hợp tác xã, anh ta không thể không đồng ý.
Bốn đội trưởng cũng rất vui khi biết rằng bọn họ đã nâng giá trứng lên một xu một quả, điều này cho thấy thu nhập của đội sản xuất lại nhiều hơn một hạng.
Một số đội trưởng đồng loạt nghĩ rằng: Có chiến sĩ thi đua ở đội đó thật là ông trời đã ban sự may mắn cho họ rồi!
Quả nhiên, giá trứng ở hợp tác xã đã tăng lên bốn xu một quả, các xã viên của đại đội khác cũng bắt đầu gửi trứng đến đó, số lượng càng ngày càng tăng lên.
Ba ngày sau, chủ nhiệm Hạ quả nhiên đã tự mình dẫn người về quê thăm trại gà của Đại đội tiên phong, tìm hiểu tình hình của trang trại gà.
Tổng cộng có không đến hai trăm con gà mái đẻ trứng, một con gà trung bình hai ba hôm đẻ một quả, ba ngày tổng có khoảng hai trăm bốn mươi quả trứng gà. Vậy sau này họ đến thu trứng thì ba ngày không ít hơn hai trăm quả là được. Cũng cần để lại một ít cho đội sản xuất cải thiện việc ăn uống.
Điều này nếu không phải vì vẫn cần đến trang trại gà thì dựa theo tính cách keo kiệt của chủ nhiệm Hạ trước đây, ba ngày ít nhất phải thu được hăm trăm bốn mươi quả trứng gà, cố gắng hết sức cũng phải hai trăm năm mươi quả đấy.
Bây giờ chỉ sợ chiến sĩ thi đua bị hù dọa làm cho khiếp vía, đến lúc đó không chịu nuôi gà nữa, vậy hợp tác xã càng không thể hoàn thành nhiệm vụ.
Đương nhiên Mạc Như làm sao có thể để anh ta nhìn thấy thực lực thật sự của trại gà chứ? Ba ngày ít nhất cũng sáu trăm quả trứng kia.
Mà giám đốc Hạ nhìn từ trong ra ngoài, cho rằng mình đã nhìn thấy tất cả, không còn chỗ nào trong trang trại gà của Đại đội tiên phong có thể thoát khỏi ánh mắt của mình. Bây giờ là ba ngày hai trăm quả trứng, qua mấy tháng những chú gà con sẽ phát triển thì thành ba ngày ít nhất cũng bốn trăm, năm trăm quả trứng gà ấy chứ.
Hãy xem đây là một ví dụ điển hình để quảng bá nó ở khắp mọi nơi và nó cũng có thể thúc đẩy các đại đội khác thành lập trang trại gà, điều này giúp cho hợp tác xã có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách dễ dàng!
Quả thật đừng quá sung sướng!
Tuy nhiên, lần đầu tiên chủ nhiệm Hạ ghé bước, quá bộ đến chỉ đạo trang trại gà của đội sản xuất, nhưng không một ai trong bốn đội trưởng đội sản xuất tiên phong đến đưa trước đón sau để nịnh nọt cả. Bởi vì Chu Thành Chí đang lãnh đạo mọi người đi chống hạn nên không có thời gian đưa cán bộ về thôn tiếp đón. Đương nhiên việc này làm mất mặt thư ký đại đội Trương Căn Phát.
Bây giờ Trương Căn Phát rất phiền não, ngoài đi họp ra thì là chiêu đãi, chuyện của thôn ông ta cơ bản không nhúng tay vào!
Mạc Như nhờ trại gà gửi đến nhà ăn hai mươi quả trứng gà, chiên thêm một đĩa trứng, để tăng món ăn cho chủ nhiệm Hạ, số còn lại thì đưa cho chủ nhiệm mang về cho vợ với những đứa trẻ để cải thiện ăn uống một chút.
Chủ nhiệm Hạ liên tục từ chối, không thể lấy một mũi kim sợi chỉ nào của quần chúng nhân dân. Sau cùng từ chối không được đành phải nhận lấy, nói là trở về sẽ phát cho các nhân viên thu mua xem như là phúc lợi.
Khi tiễn anh ta đi, Chu Minh Dũ và Mạc Như cùng nhau xuất hiện, Chu Minh Dũ cắt ngang cuộc nói chuyện phiếm, liên hồi của Trương Căn Phát, nói với chủ nhiệm Hạ: “Hạ chủ nhiệm, dù sao hợp tác xã cũng phải ba ngày sẽ đến đại đội chúng tôi một lần chi bằng thiết lập một điểm ký gửi, giao nộp cho hợp tác xã ở ngay trong đại đội chúng tôi. Bằng cách này, trứng của các đại đội lân cận cũng có thể được gửi đến đây, diêm và dầu hỏa của hợp tác xã đưa đến cũng có thể được đặt ở đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận