Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 903: Khiêm tốn phát tài (2)

Chương 903: Khiêm tốn phát tài (2)
Chương 903: Khiêm tốn phát tài (2)
Thẩm Thục Quân lại nói với bọn họ một vài quy định mới trong thôn, chẳng hạn như không được giữ người thân ở lại, không được tùy tiện nghỉ phép, không được tùy tiện đi thăm người thân, không được...
Lúc này, giọng nói của Tam Mẫn Nhi và Tiểu Mẫn Nông từ bên ngoài vọng vào, đang chào hỏi ai đó.
Thẩm Thục Quân nói to: “Sỏa Ni à, em trai của con có học hành chăm chỉ không, nếu nó không nghe lời thì con nên quản, đừng có chiều nó quá.”
Mạc Như đáp lại, quay lại thì thấy một người phụ nữ đen đúa và lực lưỡng đi qua cửa sổ phía sau, người phụ nữ đó còn hung dữ trừng mắt nhìn.
Dường như bởi vì bị phát hiện không thể nào đứng nghe lén, trong lòng có chút bất mãn, hừ một tiếng đi về hướng đông rồi.
Sau khi Thôi Hồng Hông đi khỏi, cũng không có ai đến nữa, Thẩm Thục Quân đem chuyện trong thôn kể lại cho hai người nghe, coi như là tán gẫu.
Mặc dù có một số người vui mừng trước việc Thôi Phát Trung bị cách chức nhưng gia đình Mạc Thụ Kiệt lại không mấy vui vẻ, dù sao Thôi Phát Hậu cũng không bị cách chức. Hiện tại không phải là lúc để ăn mừng, thậm chí cũng không dám để lộ dáng vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Khi cán bộ thôn bầu chọn lại, đội trưởng sản xuất đội sáu Thôi Tông Đức được lệnh rút lui vì năng lực quá kém, có rất nhiều người tiến cử Mạc Thụ Kiệt nhưng Mạc Thụ Kiệt từ chối.
Ông ấy cảm thấy đây chẳng qua là do Thôi Phát Trung thăm dò mà thôi, huống hồ ông ấy không muốn làm cán bộ thôn, càng không muốn làm cho Thôi Phát Trung nghi ngờ.
Mạc Thụ Kiệt không muốn làm đội trưởng, nhưng người khác không có bản lĩnh đó. Về sau, trước sự xúi giục của Thôi Phát Trung, đội trưởng đội sáu đổi thành Mạc Ưng Long.
Ông ấy chán ghét nhà họ Mạc, phải để tên phản bội nhà họ Mạc này làm đội trưởng của họ.
Mạc Ưng Long cũng không làm ông ấy thất vọng, việc kiểm soát đối với xã viên đội sáu còn chặt chẽ hơn, thậm chí còn cử người đi tuần tra ở ngã tư Mạc Gia Câu, hễ phát hiện có người khả nghi thì phải báo cho Thôi Phát Trung, bất cứ air a vào Mạc Gia Câu đều phải báo cáo và đăng ký.
Bằng cách này, Thôi Phát Trung không chút nghi ngờ, tuy rằng tạm thời không làm bí thư đại đội, nhưng ông ta vẫn kiểm soát sản xuất và sinh hoạt của Mạc Gia Câu, không ai có thể lay chuyển địa vị của ông ta.
Chu Minh Dũ phân tích sau khi nghe được tin từ Thẩm Thục Quân, có lẽ Thôi Phát Trung khoác lác luôn cử người giám sát nhà họ Mạc, tuy lương thực trong hầm nhà ăn bị tiểu phân đội tìm thấy nhưng ông ta không nghi ngờ nhà họ Mạc.
Dù sao thì căn hầm dưới nhà ăn không phải là hầm bí mật mà là một nhà kho lớn để chứa lương thực, nhiều người dân Mạc Gia Câu đều biết.
Chủ yếu là số lương thực trong các hầm bí mật khác vẫn còn ở đó và chưa được tìm thấy, vì vậy ông ta sẽ không nghi ngờ nhà họ Mạc.
Hai người đều cảm thấy nhà họ Mạc sẽ không gặp nguy hiểm, dù sao cũng thường xuyên lui tới xem, cũng không sợ Thôi Phát Trung giở trò.
Ở nhà mẹ đẻ hai tiếng đồng hồ, bọn họ cũng không ở lại ăn cơm mà trở về đại đội Tiên Phong.
Trên đường đi, cả hai còn tán gẫu về đội tìm kiếm lương thực, sở dĩ lương thực của Mạc Gia Câu bị điều tra đương nhiên là có liên quan đến bọn họ.
Sau khi nghe tin về đội tìm kiếm tiền lương thực, cả hai đã thảo luận và viết một số lá thư nặc danh, những lá thư này lần lượt được gửi đến văn phòng huyện ủy và công xã.
Họ có kinh nghiệm gửi thư nặc danh nên không thể điều tra ra họ thông qua những mặt chữ đó.
Bức thư nặc danh của công xã là do Chu Minh Dũ gửi đến, huyện ủy là do Khâu Lỗi nhờ người giúp đỡ, được kẹp thẳng vào cửa sổ xe jeep của Cao Thụy Dương.
Nhưng thực ra cũng không phải tất cả công lao đều của anh, người tố giác Mạc Gia Câu không chỉ có mình anh, văn phòng của Cao Thụy Dương cũng nhận được hai cuộc gọi trình báo và nhận được một số thư tố giác.
Cao Thụy Dương cảm thấy tình hình nghiêm trọng nên tự mình bố trí tiểu phân đội tìm kiếm lương thực đồng thời đột kích vào các đại đội bị tố giác, xem có tìm được lương thực hay không.
Bí thư và đại đội trưởng của những đại đội này đều có người chống lưng nên anh ta đặc biệt xin chỉ thị của cấp trên và các bí thư.
Ý của bí thư là làm quan không làm chủ cho dân thì thà về nhà bán khoai lang, hơn nữa hiện tại tình thế đã thay đổi, có những người cũng sẽ gặp xui xẻo, không cần mất ba mươi năm để thay đổi phong thủy.
Cho nên Cao Thụy Dương mới dứt khoát bố trí tiểu phân đội đi tìm kiếm lương thực, chính bởi vì lần hành động này của tiểu phân đội mà việc tìm kiếm lương thực ở huyện Cao Tiến hoàn toàn bị chấm dứt, công xã và đại đội bên dưới cũng không làm gì quá giới hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận