Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 879: Vượt cấp (4)

Chương 879: Vượt cấp (4)
Chương 879: Vượt cấp (4)
Cho dù Mạc Ưng Tập có thông minh thì cũng không thể làm như thế, đây rõ ràng là đang khinh thường trường học.
Người khác vất vả đọc sách cũng chưa chắc có thể thuận lợi vượt bậc vào tiểu học bậc cao, cậu ta học có nửa năm đã đến thi lớp bốn, có phải là quá đáng rồi không?
Chẳng lẽ người khác là kẻ ngốc.
“Hì hì, thầy Ngụy, không khoa trương đâu. Tôi là ai, chị gái và anh rể của tôi là chiến sĩ thi đua, chị và anh rể của tôi học ở lớp xóa mù chữ nửa năm, hiện tại đọc sách còn nhiều hơn học sinh tiểu học bậc cao. Trong nhà tôi có rất nhiều cuốn sách được bác sĩ Phó tặng, mấy cuốn thơ Đường với thơ Tống. Thầy Ngụy, chị tôi thuộc nhiều bài thơ hơn thầy đấy.”
Ngụy Kim Sinh có cảm giác bị người khác đâm mấy dao, nhát dao nào cũng cứa vào tim.
Phạm Ngọc Quân vừa nghe thấy đã cảm thấy rất hứng thú với hai vợ chồng chiến sĩ thi đua, chỉ tiếc là người ta đã kết hôn sinh con rồi, chà, làm chậm trễ việc học hành của hạt giống tốt.
Mạc Ưng Tập sang một bên bắt đầu làm bài thi.
Sau một giờ, ngữ văn và toán học cũng đã làm xong.
Phạm Ngọc Quân vẫn luôn ở bên cạnh nhìn, ông ta nhìn thấy Mạc Ưng Tập cầm bút chì viết liên tục, đọc qua đề bài một lần rồi bắt đầu viết, giữa chừng đều chẳng dừng lại nghỉ. Chẳng mấy chốc đã một giờ trôi qua, nhìn đứa trẻ này trả lời câu hỏi cũng thực sự là một sự tận hưởng.
Chỉ là một học sinh sao có thể như thế được.
Phạm Ngọc Quân không tin.
Mạc Ưng Tập chính là như thế, cậu ta được Mạc Như dạy dỗ. Mỗi lần làm bài tập, Mạc Như đều cho cậu ta một thời gian quy định, lần đầu tiên không cho phép sửa đổi, đợi làm xong mới kiểm tra.
Các câu trả lời dần dần không được phép sửa đổi để cố gắng đạt được sự chính xác hoàn toàn.
Kiểu giáo dục lỏng lẻo của trường học không là gì so với yêu cầu của Mạc Như, đối với cậu ta mà nói, đó đơn giản chỉ là sự thư giãn.
Đợi cậu ta giải xong đề, Phạm Ngọc Quân kiểm tra bài thi.
Nhìn lại lần cuối, toán đạt điểm tối đa, ngữ văn... Bởi vì có phần viết văn, trừ hai điểm mang tính tượng trưng.
Thật đáng kinh ngạc.
Ông ta không thể tin được khi nhìn đứa trẻ trước mặt, một đứa trẻ to lớn mập mạp, ngoài vẻ đẹp trai ra, cười tít mắt khá dễ thương, không biết đầu óc phát triển thế nào?
Mạc Ưng Tập nhấp nháy đôi mắt to: “Hiệu trưởng, cháu có thể học lớp bốn không?”
Phạm Ngọc Quân rất muốn nói học hành không phải là trò chơi, trường học không phải chỗ để chơi, nhưng nhìn đứa trẻ này quả thật là thiên tài.
Ông ta cân nhắc: “Bạn học Mạc Ưng Tập, nếu học lớp một lớp hai thì bác có thể quyết định được. Nhưng muốn lên lớp bốn thì phải đến công xã xin phép. Như thế này, ngày mai cháu đến công xã một chuyến.”
Mạc Ưng Tập lập tức vui mừng nói: “Cảm ơn hiệu trưởng, bác yên tâm, cháu nhất định sẽ học chăm chỉ để giành vinh dự cho trường. Cháu còn chỉ dạy cho các bạn học các phương pháp học tập mà chị cháu và anh rể đã dạy để các bạn học cũng được nâng cao thành tích.”
Mỗi ngày cậu ta đều được Mạc Như và Chu Minh Dũ rèn luyện những phương pháp học tập mới, hiệu quả rất rõ rệt, giống như được tỉnh ngộ, Mạc Ưng Tập hiểu rõ nhất sự thay đổi này.
Từ nhỏ cậu ta đã thông minh, trí nhớ tốt, có năng lực hiểu biết tốt, có phương pháp học tập đúng đắn, lại chủ động tích cực tranh thủ từng phút từng giây, tất nhiên không có thứ gì không học được.
Ngày hôm sau, Phạm Ngọc Quân đến công xã báo cáo tình hình, bí thư Tương Ngọc Đình phụ trách giáo dục vừa nghe thấy có học sinh ưu tú như thế đã lập tức hỏi kỹ càng, còn bảo Mạc Ưng Tập làm một bài thi để ông ta xem. Sau khi xem xong, Tương Ngọc Đình phê duyệt ngay, cho phép Mạc Ưng Tập học lớp bốn.
Mạc Ưng Tập vượt cấp thẳng từ lớp một sang lớp bốn, trong phút chốc, chuyện này lan truyền khắp các đại đội gần xa như thể nó mọc cánh. Không ai có thể nghĩ rằng một lớp tiểu học trông trẻ con lại có thể dạy ra một thiên tài đi học như thế.
Ngụy Kim Sinh cũng được tăng thể diện theo, được công nhận bởi trường tiểu học, anh ta cho phép đám trẻ ở những thôn xung quanh cũng đến học.
Lớp tiểu học của đại đội Tiên Phong náo nhiệt hẳn lên.
Mạc Ưng Tập đến Phạm Mộc Tượng học năm từ, Mạc Như phải trả học phí, các khoản phí khác và tiền sách trong học kỳ mới cho cậu ta.
Lúc này, học phí và tiền tiêu vặt của học kỳ một lớp bốn tổng cộng khoảng bốn đồng, phí sách tạm được, một cuốn sách giá 0.17 tệ. Mạc Như sớm đã bảo Khâu Lỗi mua mấy cuốn sách tiểu học cho bọn trẻ trong nhà dùng nên Mạc Ưng Tập không cần mua sách mới.
Vậy nên trước khi nghỉ thu, Mạc Ưng Tập chính thức đến Phạm Mộc Tượng học năm bốn.
Lúc này, trường tiểu học địa phương nghỉ ba lần trong một năm, ngày lúa, nghỉ thu và nghỉ đông, không có nghỉ hè.
Bạn cần đăng nhập để bình luận