Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 750: Lương thực bán lại cho nông thôn (4)

Chương 750: Lương thực bán lại cho nông thôn (4)
Chương 750: Lương thực bán lại cho nông thôn (4)
Hấp hết lạp xưởng lúc trước đã cất rồi cắt lát, mỗi cái bánh chia hai miếng lạp xưởng, năm nay phải đón cái tết nguyên tiêu có ý nghĩa.
Các xã viên đội ba đội bốn ăn bánh rán đã cảm thấy bữa ăn ngon xuất sắc rồi, không ngờ còn có lạp xưởng.
Mặc dù trước đây đi theo Trương Căn Phát mở nhà ăn, nói là được ăn no nê căng bụng, nhưng trên thực tế ngày tháng đó kiên trì không đến một tháng, hơn nữa cũng chỉ ăn lương thực phụ, chưa từng được ăn thịt.
Lúc đó, bọn họ còn cười nhạo người đội hai quê mùa, đội nào cũng mở nhà ăn ăn uống no say rồi, bọn họ còn hạn chế khẩu phần lương thực không được ăn cho no nê một bữa.
Hiện tại xem ra, cho dù người ta không ăn no căng bụng, nhưng người ta cũng được ăn no, hơn nữa ‘khe nhỏ sông dài’, đến hiện tại vẫn có thể được ăn no.
Bọn họ thì sao?
Mới đầu là ăn hai bữa cho đã ghiền, sau đó thì sao?
Đai quần ngày càng thắt chặt, đàn ông đều biến thành eo nhỏ hai thước.
Vì vậy, hầu hết những người ăn bữa ăn này đều tràn đầy cảm xúc, tất nhiên sẽ có một số người không hài lòng hoặc không cảm ơn, cũng không ai để ý đến họ.
Dần dần cũng thu hút những người có sức lao động yếu ớt khác đến, bọn họ có thể tham gia lao động kiếm chút gì ăn. Để kích thích tính tích cực lao động của bọn họ, vẫn phải tính toán khẩu phần lương thực theo khối đất.
Những người đàn ông vốn chỉ có thể lấy bảy điểm công tác ở đội sản xuất, đột nhiên giống như được tổ tông nhập hồn, họ có thể lấy được mười điểm công tác.
Hai vợ chồng Triệu Hóa Dân lại một lần nữa thành công đảo ngược tình thế, mỗi người đều có thể lấy được tám lạng.
Chu Thành Chí thấy có hơi đau lòng, ông suy nghĩ nếu sớm biết thì ngay từ đầu đã thêm từ nửa khối đến một khối đất rồi, nếu còn tiếp tục như thế nữa thì đội mình sẽ chịu thiệt thòi lớn.
Ông và Chu Minh Quý bàn bạc một lúc, rồi dẫn Chu Minh Dũ và Mạc Như cùng ba đội trưởng sản xuất khác đến công xã một chuyến.
Chuyến này là ông đi xin lương thực, để xin được lương thực, ông không khách sáo “vạch trần” Trương Căn Phát vì muốn giành công đã bán khẩu phần lương thực như lương thực dư cho phòng quản lý lương thực, hại các xã viên hiện tại đói đến mức ngực trước dính vào da bụng, đất mùa xuân còn chưa cày xong, chỉ sợ gieo trồng vụ xuân lại chậm trễ thì sẽ làm chậm trễ nhiệm vụ giao nộp thuế và mua lương thực.
Vậy nên phải nhờ các lãnh đạo công xã giải quyết phiền phức này.
Ông chắc chắn công xã sẽ không xử Trương Căn Phát theo pháp luật, chẳng những không xử mà còn biểu dương riêng người cán bộ vô tư cống hiến như Trương Căn Phát.
Vậy nên mặc dù Chu Thành Chí tố giác Trương Căn Phát, nhưng trên thực tế cũng là đang giành công trá hình, cho dù Trương Căn Phát biết cũng không có cách nào trách ông.
Chu Thành Chí cũng thực sự không quan tâm đến chuyện này, mặc kệ Trương Căn Phát tự mình bày trò, trong thôn có người chết đói, hai đội bọn họ cũng không dễ chịu.
Có những chuyện Liễu Hồng Kỳ không biết, nhưng Tương Ngọc Đình lại biết rất rõ. Công xã có bao nhiêu đại đội, có bao nhiêu đội sản xuất, mỗi đội sản xuất có bao nhiêu đất, lực sản xuất như thế nào, chỉ cần cán bộ công xã dành thời gian nhiều hơn thì thực ra không khó để tìm hiểu.
Tương Ngọc Đình làm bí thư trấn Song Câu nhiều năm, là người thích tìm hiểu dân tình, sao ông ta có thể không biết được?
Vậy nên sau khi Chu Thành Chí tố giác, ông ta bàn bạc với Liễu Hồng Kỳ, mở hội nghị đảng ủy công xã.
Hội nghị do Tương Ngọc Đình làm chủ trì, ông ta nắm bắt thông tin nhiều hơn Chu Thành Chí, hơn nữa còn chu toàn và rất tỉ mỉ, thành ra đã tìm hiểu gần hết tình hình hầu hết đại đội bên dưới công xã Hồng Kỳ.
Trong cuộc họp, ông ta đặc biệt gọi tên đại đội Tiên Phong, đại đội Giả Gia Câu, đại đội Bắc Oa, biểu dương Trương Căn Phát, nghiêm khắc phê bình Lữ Kỷ Hữu.
Trong đó, Chu Minh Dũ rất có tác dụng, anh báo cáo toàn bộ những chuyện mình thấy với Lâm Thư, Lâm Thư trực tiếp phản ánh với Tương Ngọc Đình, cử người đi xác minh, đúng lúc tóm được Lữ Kỷ Hữu trái pháp luật loạn kỷ cương.
Trong cuộc họp, trực tiếp quyết định bắt Lữ Kỷ Hữu lại tra hỏi, báo cáo huyện ủy, ủy ban khu vực, có thể khai trừ đảng tịch của ông ta và trừng trị nghiêm minh.
Ngoài ra, phải nghiên cứu kỹ càng vấn đề lương thực của công xã.
Sau cuộc họp, Liễu Hồng Kỳ báo cáo với huyện ủy, xin lương thực bán lại cho nông thôn.
Trước đây, ông ta đến huyện ủy họp những vấn đề có liên quan đến lương thực, hiện tại phân phối một lượng lương thực bán lại cho nông thôn trong tỉnh, các huyện cũng có số lượng nhất định.
Huyện Cao Tiến không có chia đều cho các công xã, mà nộp đơn báo cáo, được phê duyệt mới có thể mua lương thực bán lại cho nông thôn, xét duyệt không thông qua thì không được.
Năm ngoái, nộp thuế và mua lương thực không nộp đủ thì không thể nộp đơn xin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận