Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 86: Thấy mà thèm (5)

Chương 86: Thấy mà thèm (5)
Đặc biệt là người nuôi dưỡng ruồi bọ như Trương Thành Phát, quả thực không dám ngẩng cao đầu, mấy con ruồi bọ tự mình nuôi dưỡng cũng không đủ nhìn nữa là.
Thật là quá mất mặt.
Tuy rằng ông ta rất tò mò Chu Minh Dũ đi đâu bắt được một lu đầy như vậy, nhưng cũng không dám hỏi, Trương Thúy Hoa người ta đã nói, đó là chuyện bí mật của nhà họ Chu, làm sao có thể tùy tiện cho người khác biết được? Nằm mơ đi!
Tốc độ thu hoạch lúa mì của Đội một Đội hai càng lúc càng nhanh, mấy người đàn ông của Đội ba thì buổi tối đều đi diệt trừ bốn hại tranh công kiếm điểm, dù sao bắt chim bắt chuột đều kiếm được điểm công tác nhiều hơn so với thu lúa mì, bọn họ được phân chia lương thực để ăn cơm đều là dựa vào điểm công tác, đã có lối tắt dễ đi vì sao còn phải xuống ruộng làm việc mệt đến mức chết đi sống lại?
Buổi tối mấy người đàn ông bận rộn đến hừng đông, ban ngày không có tinh thần cùng sức lực để thu hoạch lúa mì, cho nên tất cả đều không đi tranh công làm việc mà lại để mấy người phụ nữ đi làm.
Nhưng mấy người phụ nữ làm sao có thể cam tâm làm không công như vậy? Trực tiếp cắt tai lúa mì xuống nhét vào túi mang về nhà, hoặc là trực tiếp trộm từ bãi tràng.
Đội bốn có toàn bộ người trong gia đình Chu Bồi Cơ cho nên nhỉnh hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn là bao. Dù sao thì đại số lớn đám đông đều lấy Đội ba làm chuẩn, gia đình Chu Bồi Cơ cũng không phải vì suy nghĩ cho toàn đội, mà là tính toán cho chính gia đình mình, nói chung tổng thể cũng không khác Đội ba là mấy.
Dưới bầu không khí như thế này, bốn đội sản xuất trong cùng một trang trại lại giống như được nuôi dưỡng bởi hai người mẹ, cần mẫn cùng lười biếng, ranh giới rất rõ ràng.
Nhưng mà mấy người Đội ba Đội bốn kia không hề lo lắng đến việc không có lương thực để ăn, bởi vì tin tức tốt không ngừng được truyền đến. Nơi nào đó mỗi mẫu sản lượng hơn năm ngàn, sáu ngàn cân… Những tin tức này kích thích đến mấy người Đội ba Đội bốn càng thêm cuồng nhiệt, bọn họ cảm thấy đã có nhiều lương thực như vậy rồi, điểm công tác diệt trừ bốn hại của bọn họ nhất định sẽ được ghi nhận, tuyệt đối sẽ không bị lừa.
Lúa mì của mình còn không bằng con số lẻ của người ta nữa, vậy thì còn thu hoạch cái rắm gì!
Vào thời điểm mấu chốt này, trong huyện cùng trấn trên lại đưa tới chỉ thị mới: Tỉnh bên đều có sản lượng lúa mì cao, địa phương của chúng ta có hay không?
Không có là chuyện như thế nào, không biết trồng trọt sao? Hay là không chăm chỉ lao động? Hay là không trung thực?
Vừa bị hỏi một câu như vậy, Trương Căn Phát lập tức nhốn nháo, đi khắp thôn thổi còi tu tu: "Tin mới, tin mới! Lúa mì của trang trại nhà họ Chu đạt được sản lượng cao, mỗi mẫu sản lượng ba ngàn cân! Dâng tặng lễ vật cho xã hội chủ nghĩa!”
Thời điểm Trương Căn Phát dẫn theo người đi khắp thôn và hai đầu bờ ruộng thét to, Mạc Như còn đang ở mấy vườn rau nhà bọn họ bắt sâu.
Mấy ngày nay cô bắt sâu thành nghiện, chẳng những bắt ở vườn rau nhà mình, hơn nữa còn bắt một lượt cho vườn rau mấy chi khác của nhà họ Chu, đặc biệt là nhà chú Ba. Không biết vì sao vườn rau nhà ông ấy lại không có ai để tâm xử lý, tuy rằng cũng có tưới nước nhổ cỏ, nhưng sâu thì chẳng ai quản.
Mỗi ngày cô đi tới đi lui ở vườn rau của mấy nhà một chút là có thể được mùa, còn bắt được một đống sâu về cho gà ăn. Ăn đến mức một con gà trống năm con gà mái trong nhà kia ngửa bụng lắc lư, gà hoa lau cần mẫn kia đột nhiên tăng lên một ngày đẻ hai trứng, quả thực thích chết người.
Dưới sự chăm sóc cẩn thận của cô, vườn rau của mấy gia đình bọn họ đều tốt hơn so với mấy nhà khác trong thôn, đặc biệt là gia đình cô, đồ ăn mỗi ngày thu hoạch được căn bản ăn không hết, cô liền lấy đồ dư thừa tồn trữ lại.
Ban đầu mấy nhà khác nghe nói cô đi đến vườn rau nhà mình còn cho rằng cô đi hái rau, đều là người trong nhà cho nên dù trong lòng không vui thì ngoài miệng cũng sẽ nói cứ tùy ý hái, kết quả phát hiện người ta căn bản không thèm rau cỏ nhà bọn họ mà là đi bắt sâu. Sau khi được cô chăm sóc, sâu không còn nữa, rau dưa càng ngày càng tốt, ngay cả vườn rau nhà chú Ba cũng đều khởi tử hồi sinh, làm cho người ta vừa mừng vừa sợ.
Bọn họ ước gì mỗi ngày cô đều đi đến bắt sâu cho nhà mình, dù sao thì vườn rau cũng là một lượng lớn thức ăn bổ sung, đặc biệt là mấy trái dưa vuông, đó chính là hơn một nửa khẩu phần thức ăn của mùa Đông. Vì để cảm ơn, có người thỉnh thoảng còn cho cô quả trứng gà hoặc là đậu phộng gì đó để bồi bổ thân mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận