Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 1254: Tập cuối (8)

Bởi vì, đây là nơi khởi nguồn của những huyền thoại, cũng là nơi có thể mang đến cho họ sự bình yên và trải nghiệm tuyệt vời nhất.
Nếu may mắn thì họ sẽ gặp một cặp vợ chồng trung niên địa phương và được họ tiếp đãi.
Họ biết làm rất nhiều thứ, những sản phẩm thủ công như bánh hoa, tinh dầu thủ công, xà bông thủ công, sản phẩm dưỡng da tinh dầu, mỹ phẩm. Tất cả đều là đồ thủ công tự nhiên xanh, nhưng hiệu quả thì bất ngờ.
Trước khi ra về, họ còn được nhận một món quà nhỏ để chào mừng họ lần sau lại đến.
Nhưng ít ai biết họ chính là chủ tịch và phu nhân đầu tiên của trung đoàn Tiên Phong, đã gần tám mươi nhưng trông có vẻ chỉ khoảng bốn mươi trong truyền thuyết thế giới bên ngoài.
Mạc Như phát hiện mấy chục năm trước dấu vết thời gian trên người cô thật sự rất nhạt, Chu Minh Dũ tuy không khoa trương như thế nhưng cũng trẻ hơn nhiều so với những người cùng lứa tuổi.
Hai người họ trở thành át chủ bài của công ty sản phẩm thẩm mỹ tập đoàn, ăn thức ăn và dùng sản phẩm của họ thì có thể giữ mai thanh xuân như họ.
Tuy nhiên, họ không nắm quyền công ty, sau khi họ hơn năm mươi tuổi thì nghỉ hưu, giao cho quản lý kinh doanh ngành nghề quản lý các chi nhánh. Dưới sự hỗ trợ của Chu Tịch và Chu Khâm Huyên, công ty vẫn hoạt động tốt.
Hai người họ chuyên làm những gì họ thích, đi du lịch khắp nơi trên thế giới và viết các bài báo về phong tục, tập quán và vẻ đẹp của nhiều nơi.
Vườn hoa này là nơi trú ẩn họ dành cho quê hương.
Có cô kiểm soát không gian, vườn hoa có thể thanh lọc không khí, những người sống xung quanh không chỉ có thể kéo dài tuổi thọ và tâm trạng thoải mái, nên mọi người ùn ùn kéo đến đây để trải nghiệm cuộc sống.
“Ting ting, loại bỏ sự cố hệ thống làm ruộng, đang nâng cấp hệ thống...”
“Nâng cấp hệ thống thành công...”
“Đang tải dữ liệu...”
“Dữ liệu được tải thành công...”
“A?... Máy chủ... đang ràng buộc hệ thống...”
Tuyệt đối không nhận máy chủ đã ràng buộc sai, sai chính là đúng, thệ thống tôi không sai.
“Hệ thống ràng buộc thành công...”
Nghe âm thanh không ngừng vang lên trong đầu, Mạc Như cảm thấy mình sắp nổ tung rồi.
Cô bị ràng buộc bởi hệ thống nào? Không đúng, có vẻ như không gian của cô đã được nâng cấp rồi ư? Nó biến thành một hệ thống với những âm thanh máy móc quyến rũ...
Chu Minh Dũ ân cần nắm lấy tay cô:
“Em không khỏe à?”
Mạc Như lắc đầu, quay đầu nhìn anh, dịu dàng cười nói:
“Minh Dũ, kiếp sau anh có muốn ở bên em không?”
Chu Minh Dũ dang rộng vòng tay ôm chặt lấy cô, nhẹ nhàng nói:
“Kiếp sau, kiếp sau nữa... Anh nguyện ở bên em.”
“Ting ting, máy chủ xác nhận hệ thống mạo hiểm của hai vợ chồng, ràng buộc thành công, lưu dữ liệu...”
“Đã lưu dữ liệu thành công, bản sao đang tải...”
“Bản sao đã tải thành công...”
Chu Minh Dũ:
“Đây là cái gì?”
“Đếm ngược giờ xuất phát, 10, 9, 8, 7...”
Mạc Như nhón chân hôn lên môi anh:
“Anh Út Năm, xuất phát thôi.”
Một cơn gió thổi tới, cả hai biến mất trong không trung, những bông hoa bay trong gió, nhảy múa dưới ánh nắng.
Tác giả có lời muốn nói:
Các bạn thân mến, câu chuyện chính thức kết thúc rồi, la la la...
Về tập cuối, các bạn đã đưa ra rất nhiều ý kiến, tôi sửa đổi một vài chi tiết như sau:
1. Lúc đó ở ngành máy tính, thực ra Mạc Như và Chu Minh Dũ học chuyên ngành tự động hóa động lực, tôi đã thêm chiếc máy tính. Ngành máy tính sớm nhất ở Trung Quốc là Đại học Công nghiệp Cáp Nhĩ Tân vào năm 1956, Đại học Công nghiệp Cáp Nhĩ Tân trước đây thực sự rất tuyệt vời.
2. Luật Sáng chế đã được cải cách vào năm 1978 và bắt đầu vào năm 1984. Nhưng đây không phải là vấn đề chính trị, bởi vì sự xuất hiện của nhân vật chính, bởi vì sự nỗ lực của rất nhiều người nên có thể xuất hiện sớm hơn, miễn là có người dẫn đầu và có người phê duyệt.
3. Về tập cuối, thực ra có một chuỗi lớn dấu chấm lửng ở đó là phần kết chính thức. Dù sao thì thành tựu sau này đã rất hoàn hảo nên tách ra rồi. Tôi nghĩ rằng nếu họ đã có không gian, có thể xuyên không thì tôi không nhẫn tâm để họ phải chịu sanh lão bệnh tử, vì vậy hãy để họ tiếp tục tồn tại trong thế giới của họ. Chúng ta chỉ cần tưởng tượng thôi, không cần phải viết ra.