Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 863: Chỉ gà mắng chó (5)

Chương 863: Chỉ gà mắng chó (5)
Chương 863: Chỉ gà mắng chó (5)
Hắn ta ngay từ cái nhìn đầu tiên đã bị vẻ đẹp của cô ấy thu hút, sau đó bị câu chuyện của cô ấy làm cho cảm động. Và cuối cùng bị chinh phục bởi tinh thần mạnh mẽ và kiên cường của cô ấy!
Người bình thường gặp phải chuyện này, e là chỉ sợ sẽ gục ngã mà tìm đến cái chết. Làm sao có thể giống như cô ấy. Không những không bị đánh bại, lật đổ, ngược lại càng kiên cường, mạnh mẽ, lạc quan. Sống theo cách của mình. Càng sống càng xinh đẹp, hơn nữa lạc quan và tích cực, đầy mệ lực, quyến rũ, một lòng muốn giúp đỡ người khác.
Thật sự là một phụ nữ tuyệt vời!
Nếu trước đây hắn ta muốn ly hôn và cưới cô là nhất thời hồ đồ, manh động.
Thìbây giờ, nghĩ kĩ hai ngày nay, hắn ta cảm thấy từ tận đáy lòng mình muốn cứơi cô ấy. Muốn kết hôn với cô ấy, yêu thương cô ấy, giúp đỡ cô ấy, khiến cô ấy trở thành một người có tri thức, có văn hóa, có sức mạnh, có nội hàm trong giới phụ nữ thời đại mới!
Các hoạt động tâm lý tinh thần của Ngụy Sinh Kim vô cùng phong phú và rộng lớn mạnh mẽ. Hắn ta cảm thấy bản thân mình như chạm đến, cảm động toàn Trung Quốc khi nói chuyện với Khám Yến Nhi.
Hắn ta nắm lấy tay của Khám Yến Nhi và bày tỏ tình cảm và sự ái mộ đang rực cháy của mình. Hắn ta từ trước đến nay chưa bao giờ biết bản thân mình lại ẩn giấu một ngọn lửa như vậy!
“Phi Phi, anh muốn thú nhận với em, tình cảm chân thật, đang rực lửa của anh. Từ khi gặp em, cuộc sống của anh trở nên tuyệt vời và đặc sắc. Phi Phi, xin em đừng rời khỏi anh, những ngày không có em cuộc sống của anh cũng trở nên u ám, không có màu sắc. Những ngày không có em cuộc sống của anh không biết đến tương lai!”
Ngụy Sinh Kim vừa nói, vừa hát lên.
Thật sự mà nói, hắn ta bẩm sinh đã có tài năng xuất chúng. Giọng hát truyền cảm và khả năng ca hát tốt nên việc tự viết và hát khá độc đáo. Ngay lập tức thu hút sự say mê của mọi người, những người xung quanh, những người không biết phải làm gì thì chỉ liên tục vỗ tay và nói hay, hay.
“Ngụy lão sư, hát hay thật đấy!”
“Thêm một bài nữa!”
Những người biết chuyện cũng không nghĩ như vậy. Vị thầy giáo Ngụy này không phải là có vợ con rồi ư, sao lại đi móc nối, dụ dỗ hết cô gái lớn này đến cô gái khác?
Như thế này là không được!
Khám Yến Nhi bị lời hát của hắn ta làm cho cảm động, đau lòng. Vốn dĩ cô chỉ muốn dùng Ngụy Sinh Kim để kích thích Chu Minh Lâm, hoặc cô cũng có thể là đang hưởng thụ cảm giác được Ngụy Sinh Kim khen ngợi. Điều này khiến cô cảm thấy toàn thân lâng lâng, phơi phới.
Vốn dĩ cô ấy chỉ là một cô gái nông thôn xinh đẹp, nhưng từ miệng Ngụy Sinh Kim thì cô ấy lại có một vẻ đẹp của một cô gái, tuyệt sắc giai nhân, bước từ trong sương mù lên trời, xinh đẹp không có gì sánh bằng!
Cô ấy thậm chí còn ảo tưởng rằng cô ấy thực sự có thể được gả vào trong thành phố!
Cô ấy không muốn sống một cuộc đời ngày ngày bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Cô ấy không muốn mòn mỏi bên bếp lò của trẻ thơ, sẽ làm mài mòn dung nhan của cô ấy. Không muốn biến thành một chiếc lá rau khô như những người phụ nữ khác.
Cô ấy tuy ghét Khám Nhật Sơn, nhưng cũng có chút cảm kích Khám Nhật Sơn. Chính anh đã cho cô ấy biết bản thân mình là một cô gái xinh đẹp, mỹ lệ. Sắc đẹp này chính là một loại vũ khí có thể chinh phục mọi thứ!
Ngụy Sinh Kim lần trước gặp mặt cũng đã viết một bài thơ, “Gió mưa đưa mùa xuân trở lại, tuyết bay chào đón mùa xuân. Đã thành vách núi băng trăm trượng, vẫn có những bông hoa đẹp xinh. Xinh nhưng không tranh giành mùa xuân. Chỉ báo hiệu xuân sắp đến. Khi những bông hoa nở rộ, cô mỉm cười trong đám hoa kia!”
Ngụy Sinh Kim nói cô ấy là Hồng Mai, đây...Khen ngợi như thế này không làm máu của cô ấy sục sôi lên mới là lạ!
Thành thật mà nói, lúc nghe bài thơ này, Khám Yến Nhi đã cảm thấy một cảm xúc mạnh mẽ và rực cháy ở trong lòng. Cảm xúc này đối với cô ấy rất xa lạ nhưng thật mạnh mẽ.
Bởi vì cô ấy chưa bao giờ trải qua một xúc cảm mãnh liệt, bốc lửa như vậy.
Đây là lần đầu tiên!
Bây giờ Ngụy Sinh Kim còn vì cô mà sáng tác thơ, khiến cô ấy cảm thấy rằng mình đột nhiên đứng trên đỉnh cao của cuộc đời.
Cái gì mà chiến sĩ thi đua chứ, gì mà Trương Thúy Hoa, gì mà cán bộ Đại đội, gì mà...
Đều là điều nhảm nhí, bọn họ có thể viết thơ không?
Có người vì cô ấy mà làm thơ không?
Khám Yến Nhi cảm thấy ánh mắt của những người phụ nữ xung quanh cô ấy đầy sự ghen ghét và đố kị, ngưỡng mộ, nhất là Mạc Như, người phụ nữ duy nhất có thể so sánh với vẻ đẹp của chính cô ấy.
Thật đáng tiếc cô đã gả cho một thanh niên nông thôn bình thường. Và cô đã được định sẵn là một phụ nữ quê mùa ở dưới thôn làng cả đời, có một bầy con và sau này cũng không có duyên phận với sắc đẹp, sự lãng mạn, váy liề thân , vũ hội và đại đô thị nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận