Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 908: Đói kém (3)

Chương 908: Đói kém (3)
Bây giờ có nhiều con nít để đói đến mức bắt đầu cào tường để ăn!

Ông cụ Đinh có hai người con trai và hai đứa con gái, tất cả đều có gia đình rồi.
Con gái lớn gả đi xa, hiếm khi về nhà ngoại, thông thường thì cũng chỉ là qua Tết về nhà một lần.
Con gái hai Đinh Lan Anh thì gả cho thôn nhà họ Chu cách đó bảy tám dặm, lúc rảnh rỗi mùa nông sản thì cũng về xem một chút, mang ít đồ về.
Nhưng mà số lần về năm nay lại ít đi rất nhiều, ông cụ Đinh đoán chắc là chống hạn hán cộng với thu hoạch mùa thu bận rộn quá, lại đoán xem có phải năm nay cũng khó thu hay không, đến mùa đông là thiếu ăn thiếu mặc, tất cả đều không no, con gái hai cũng không có tâm trí và sức lực để về nhà ngoại.
Nhưng mà vợ của ông ta và các con trai con dâu thì lại không nghĩ như vậy, đều cảm thấy có phải là Đinh Lan Anh cố tình không về hay không.
Bọn họ đều thì thầm Đinh Lan Anh không về, thì bọn họ nên đi xem thử, chỉ là ông cụ Đinh vẫn mãi không chịu đồng ý.
Lúc này đã đói đến mức người nào người nấy có hơi không có sức, ăn một miếng đồ ăn cũng phải nằm nửa ngày, cố gắng không hoạt động tránh để đói đến ngất đi, đương nhiên thì cũng không có sức để đi ra ngoài thăm hỏi họ hàng.
Nhưng mà nằm không nhúc nhích thì cũng có lúc đói đến mức chịu không được, người ta sẽ nghĩ đến mức có người đến cho đồ ăn hoặc là đến nhà họ hàng để xin ăn.
Hai vợ chồng già cảm thấy mình đến từng tuổi này rồi, thật sự có đói chết thì cũng không có gì, nhưng mà nhìn thấy hai người con trai đang tuổi thanh niên cùng với lại ba đứa cháu trai hai đứa cháu gái cũng đã đói đến mức khóc la, dáng vẻ đáng thương đến mức da bọc xương, thì lòng đau như cắt.
Con nít nhỏ như vậy sao mà chịu đói được chứ, bình thường ăn những thứ kia người lớn còn có thể chống một chút, bụng dạ yếu ớt non nớt như con nít làm sao mà chịu được, làm đứa nào đứa nấy táo bón đến mức căng hết cả bụng, không đi ra được thì căng đến mức khóc òa lên, còn phải nhờ người lớn phụ móc ra.
Cục nào cục nấy cứ như cục đá vậy.
Đại Tráng Nhi Tráng là con trai của con trai lớn, Tam Tráng là con trai của con trai hai.
Ba đứa con nít đều đói đến mức khóc với ông bà nội, cuối cùng Đinh Đại Tráng cháu ngoại lớn mà hai vợ chồng già thương yêu nhất khóc nói: “Ông nội à, cô Hai sao còn chưa về mang đồ ăn cho chúng ta ăn vậy chứ.”
Trong nhà đói đến mức không thể chịu được, mẹ nói nhà cô Hai điều kiện tốt, là đội sản xuất đứng đầu cả huyện, ngày nào cũng được ăn bột mì bánh bao, còn có chuồng nuôi gà ăn thịt gà trứng gà, có nhà kính trồng nấm ăn nấm, bọn họ hèn cảm thấy sao cô Hai nhẫn tâm đến mức như vậy, cô ta ở nhà chồng ăn ngon uống ngon, nhà ngoại sắp đói chết rồi thì cô ta cũng không mang ít đồ ăn về.
Bọn họ cũng không cần bột mì bánh bao trứng gà và nấm, cho miếng lương khô cũng được, không cần ăn bột được mài từ thân nông sản.
Ông cụ Đinh kiêu ngạo cả đời, vẫn luôn dạy con gái không được lấy chồng rồi còn nghĩ đến chuyện phụ cấp nhà ngoại, để người khác xem thường, phải sống thật tốt, ông ta cũng chưa từng tiêm nhiễm vào đầu con gái các tư tưởng lệch lạc như là cháu trai mới là con nhà mình, còn con trai đàn ông đều là nhà chồng, con gái mang đồ về nhà ngoại, ông cũng cố hết sức đáp lễ.
Bây giờ kêu ông ta đến nhà con gái để xin ăn, ông ta hoàn toàn không mở lời được.
Nếu như là con trai con dâu đến nói, thì chắc chắn ông ta sẽ không quan tâm.
Nhưng mà bây giờ cháu trai đến khóc năn nỉ.
Những cháu trai đói đến mức da bọc xương, nhìn cũng sắp không chịu nổi nữa rồi.
Thực ra người ăn ít nhất ở trong nhà chính là hai vợ chồng già, mỗi lần lấy cơm, đều là ăn hai miếng thì để lại phần dư cho con trai và cháu trai, hai vợ chồng già mỗi ngày chỉ ăn hai miếng đồ ăn, thời gian còn lại đều uống nước để no, đói đến mức thực sự là không còn sức để mở mắt.
Con trai hai và hai người con dâu đã sớm bày tỏ suy nghĩ kêu bọn họ đi tìm Đinh Lan Anh để mượn lương thực, nhưng mà lúc này còn ăn của nhà ăn, làm gì mà có lương thực cho mượn được chứ.
Ý của bọn họ, là kêu nhà cô hai tiết kiệm một nửa khẩu phần ăn, bọn họ có thể xin trước, để nhà mình ăn.
Con trai hai vừa mới nói lời này, đã bị ông cụ Đinh mắng một câu thật nặng: “Mặt to như vậy lương thực đó được chia đến nhà em gái mày đó.”
Ông ta cũng muốn mắng thêm vài câu, tiếc là không có sức đó.
Con trai lớn thì thật thà không nói gì, con trai hai thì bất mãn, hai người con dâu cũng có suy nghĩ như vậy.
Con trai lớn mỗi ngày đều ra ngoài xem thử có thể đào ít rễ cây rễ cỏ về không, những người bên ngoài đều đi đào, đến tối thì không đào được gì cả, con trai hai thì giận ba mình giận ông ta không đến nhà em gái hai để xin lương thực, cả ngày nằm ở trên phảng giả chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận