Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 183: Quẩy lên nào (1)

Chương 183: Quẩy lên nào (1)
Trương Căn Phát đoàn kết hầu hết mọi người lại với nhau, đập tan từng gia đình “ngoan cố”, không cần đánh nhau mà chỉ cần dựa vào dự luận là có thể đạt được mục đích, còn bọn họ đã quen nghe lời trước mặt Trương Căn Phát rồi nên không xảy ra chuyện đổ máu như Giả Gia Câu.
Mặc dù gia đình Chu Bồi Cơ khinh thường ông ta, nhưng cũng không ra mặt chống đối ông ta, giao nộp ba trăm cân khoai lang khô, không có một hạt lúa mì.
Cứ như thế, nhà ăn của đội ba đội bốn rất sôi nổi và náo nhiệt. Hầu hết mọi người đều cuồng nhiệt như bước vào thiên đường, vì có thể được thoải mái ăn no bụng, cho dù không làm việc một ngày cũng có hai cân hai lạng, nhiều hơn khẩu phần lương thực trước đây.
Đội hai vẫn im ắng, nhà Chu Thành Chí được thiết lập trên danh nghĩa nhà ăn, nhưng ông không thực sự chấp hành. Ông vẫn nói mỗi gia đình tự nấu ăn, mỗi ngày cử một người bưng chậu sành đến nhà đội trưởng dạo một vòng để làm ra vẻ.
Đương nhiên, chiêu này không giấu được Trương Căn Phát, dù sao cũng rõ như ban ngày, ai cũng có thể thấy được.
Trương Căn Phát đến chất vấn thì Chu Thành Chí cũng có lí do: “Mới đầu các xã viên vẫn chưa thích ứng, trước tiên sẽ để các xã viên tập làm quen, chẳng phải công xã của chúng ta vẫn chưa được chính thức thành lập mà.” Theo tình hình tranh luận của hai chính quyền xã thì ít nhất phải mất hai tháng.
Nếu thực sự tập trung ăn cơm thì lương thực và củi lửa cũng cần tập trung, còn phải tìm người nấu ăn và quản lý lương thực, không biết bao nhiêu là việc. Ông thấy, nếu thật sự phải làm thì đợi khi thu hoạch lương thực vụ thu xong, đến lúc đó toàn bộ đều là của tập thể, lương thực phân chia cho mọi nhà trước đây có thể để dành, khi lượng thức ăn trong nhà ăn ít đi và không đủ ăn thì phần lương thực đó cũng có thể trợ cấp.
Chu Minh Dũ nói về chuyện cái nồi sẽ bị lấy đi, Chu Thành Chí cũng hơi tin nhưng ông không có cách nào. Cái nồi bằng gang nên rất dễ bị rỉ. Ông có thể cất giấu ở đâu? Chỉ mong đến lúc đó nếu thực sự luyện gang thép, đội trưởng sản xuất như ông cũng có thể linh hoạt xử lý, chỉ cần kiểm soát Trương Căn Phát là được.
Mùa đông ở địa phương âm dưới mười mấy độ. Nếu trong nhà không có nồi, chẳng lẽ còn không để người khác nhóm lửa, đốt lò hay đun nước ư? Đây là vô nhân đạo, Đảng cộng sản không thể làm ra những chuyện này, Chu Thành Chí tin chắc rằng Chủ tịch Mao và Đảng đều lo nghĩ cho nhân dân, chỉ có Trương Căn Phát là kẻ khốn nạn lợi dụng sơ hở làm những chuyện vô nghĩa, bôi nhọ Chủ tịch Mao và Đảng.
Tuy bên ngoài biến động bất ngờ, điên cuồng và kích động, đội một đội hai của Chu Gia Trang vẫn không khác gì so với trước đây, vẫn đi làm và về nhà nấu ăn như thường lệ, điểm khác biệt đó là khi ăn cơm cử một người cầm chậu sành đến nhà đội trưởng một chuyến...
Cứ như thế, ngày tháng trôi qua nhanh như gió, chớp mắt đã đến tháng nóng nhất trong mùa hè.
Mạc Như phát hiện con gà Luhua nhỏ ban đầu ngày nào cũng đẻ trứng bỗng nhiên bỏ ăn, ngay cả sâu bọ cũng không thích ăn, nó bắt đầu ấp trứng rồi.
Ngoài con gà Luhua nhỏ ra, còn có một con gà mái khác cũng bắt đầu ấp trứng, nó nằm sấp ở đó không ăn không uống, đờ đẫn thất thần, đúng kiểu chữ “Ngu đần” viết hoa.
Tất cả có năm con gà mái, bọn mày một con hai con đều phải ấp trứng, nếu đứa nào cũng không đẻ trứng thì bữa ăn dinh dưỡng của tao và con dựa vào đâu đây?
Mạc Như chợt thấy sốt ruột, ấp trứng gì chứ, quẩy lên nào.
...
Không chỉ gà mái nhà cô ấp trứng, trong thôn có rất nhiều người đều như vậy. Bởi vì mùa vụ đến rồi, khoảng tháng nóng nhất giữa hè chính là thời gian gà mái ấp trứng, đây là đồng hồ sinh học tự nhiên của chúng và không bị người khác kiểm soát.
Tất nhiên, muốn không để chúng ấp trứng hay thời gian ấp trứng ngắn hơn thì vẫn có cách.
Trương Thúy Hoa rất có kinh nghiệm trong chuyện này, bà bảo Chu Minh Dũ bắt hai con đang ấp trứng, nhất là ghì con gà Luhua nhỏ chỉ thỉnh thoảng một ngày đẻ hai quả trứng kia, đổ một chậu nước, cưỡng chế ghì đầu gà vào trong rồi dùng nước dội lên thân gà là có thể ngăn cản ấp trứng.
Chiêu này cũng vô dụng, bà trực tiếp lấy một ít lá cỏ buộc vào mông con gà mái, gió thổi lung lay khiến cho gà mái giật mình bay nhảy không ngừng và kêu “cục tác”. Chỉ cần nó không tiếp tục ấp trứng thì vài hôm nữa là có thể đẻ trứng rồi. Bình thường để nó ấp trứng thì chưa đến hai mươi ngày thì đừng nghĩ đến chuyện nó tiếp tục đẻ trứng. Có những con gà mái sau khi ấp trứng, thậm chí không đẻ trứng nữa, suốt ngày chỉ “cục cục tác” mà không chịu đẻ trứng.
Mạc Như thấy con gà Luhua nhỏ bay nhảy khắp nơi mà không chui vào tổ, xem ra phương pháp dân gian đã có hiệu lực, cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng con còn lại thì không dễ thực hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận