Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 1168: Về nông thôn (5)

Chương 1168: Về nông thôn (5)
Trong thời gian một tháng, Chu Thành Chí cùng Chu Ngọc Trung, Chu Thành Tín và những người khác tập hợp toàn bộ thợ gạch ngói công xã, xây dựng đại viện và trạm giống gần trại nuôi heo vừa nhanh vừa tốt.
Sau khi xây xong, nhận được điện báo của Chu Minh Dũ, sau đó Chu Thành Liêm và Chu Bồi Cơ lái máy kéo và xe ngựa đến ga xe lửa đón họ.
Vì vậy, khi viện trưởng Hoàng và chủ nhiệm Lý đưa người đến nhà ga huyện Cao Tiến, máy kéo và xe ngựa của đại đội Tiên Phòng đã chờ sẵn ở đây rồi.
Dù điều kiện ở nông thôn có khó khăn nhưng giáo viên và học sinh vẫn rất vui khi thoát khỏi tỉnh lỵ căng thẳng, nguy hiểm và điên cuồng, họ nói chuyện, cười đùa, ca hát và thư giãn.
Khi đến trạm giống, giáo viên và học sinh viện nghiên cứu sững sờ khi nhìn thấy đại viện gạch xanh ngói xám ở trước mắt.
Họ thực sự không nuôi nhiều hy vọng, họ nghĩ rằng đó chỉ là một ngôi nhà gạch xi măng ở nông thôn, họ chỉ cần có một nơi để dừng chân. Sau một thời gian, khi thành phố ồn ào lắng xuống thì họ sẽ rời đi.
Không ngờ đại đội Tiên Phong lại xây cho họ một đại viện đàng hoàng như vậy.
Toàn bộ là nhà gạch ngói...
Tuy làm bằng gạch xanh nhưng lại gọn gàng đẹp đẽ, tao nhã phóng khoáng, khiến người ta thoáng nhìn đã dành tâm huyết vào đó.
Trời xanh mây trắng, những viên gạch xanh ngói đen và sự nhiệt tình của các xã viên, tất cả đã làm cho giáo viên và học sinh viện nghiên cứu cảm thấy thật thân thiết và xúc động.
Thêu gấm thêu hoa nhiều, giúp người khi gặp nạn thì ít, Chu Minh Dũ và Mạc Như chính là những người giúp người khi gặp nạn.
Cả cuộc đời đều ghi nhớ trong tim.
Các xã viên của đại đội Tiên Phong nhìn bọn họ như thể đang nhìn lương thực chất đống như núi, mì sợi trắng tinh, đây là thần tài.
Chu Thành Chí đưa tất cả cán bộ của đại đội tiểu đội đến trạm giống, giới thiệu: “Đây là nơi xây dựng theo yêu cầu của Minh Dũ, ngoại trừ ký túc xá đã xây xong, chúng tôi chỉ xây một căn nhà cho phòng thí nghiệm, nhà kho, nếu muốn thay đổi gì ở bên trong thì các giáo viên có thể thiết kế, đến lúc đó nói cho chúng tôi biết, chúng tôi sẽ có người đến hỗ trợ.”
Sau này, nơi đây sẽ là trạm hạt giống của đại đội Tiên Phong, đồng thời cũng là trạm hạt giống của huyện Cao Tiến, đây đều là Chu Minh Dũ tính toán ra.
Với sự hậu thuẫn của viện nghiên cứu của trường đại học tỉnh, trạm giống này sẽ là trạm giống lớn nhất và có uy tín nhất trong toàn khu vực hay thậm chí là toàn tỉnh trong tương lai.
Giáo viên và học sinh cũng mang theo đệm chăn và các nhu yếu phẩm hàng ngày đến, căn nhà đã sửa xong, giường đất cũng đã được nhóm lửa, cửa chính và cửa sổ đã đầy đủ, hiện tại có thể xách túi đến ở.
Viện trưởng Hoàng nhìn thấy, khen ở đây tốt, bà ấy nói với chủ nhiệm Lý: “Chủ nhiệm Lý, chúng ta hãy viết thư cho những người khác, nếu ở thành phố không dễ sống thì chúng ta hoan nghênh họ đến trạm giống, ha ha.”
Sau khi đến đây, họ có thể tiếp tục làm việc và tiến hành nghiên cứu mà không bị chậm trễ, thậm chí còn yên tĩnh hơn.
Chu Thành Chí đưa hết chìa khóa cho họ và bảo họ tự thu xếp chỗ ở.
Chu Minh Dũ làm người dẫn đường, dẫn viện trưởng Hoàng và những người khác đi xem.
Trạm giống chia làm mấy phần, ký túc xá có một cái sân, bên trong có mấy dãy nhà gạch ngói làm phòng thí nghiệm, nhà kho… còn phân chia cho bọn họ đồng ruộng, vườn rau, tổng diện tích ước chừng khoảng sáu mẫu. Bởi vì thời gian và vật liệu nên không xây tường sân, sau này cũng có thể mở rộng thêm nếu cần.
Trong ký túc xá có phòng đơn dành cho hai vợ chồng, có phòng có thể chia cho nhiều người, có thể đốt lửa sưởi ấm, tiết kiệm củi lửa.
Viện nghiên cứu có thể nấu ăn, cũng có thể cùng với các xã viên của trại nuôi heo, bên đó có hơi ga.
Giáo viên và học sinh trẻ đã không kìm được nữa, rủ nhau đi tham quan khắp nơi, bọn họ sửng sốt khi nhìn thấy hầm biogas, bếp ga, nhà kính trồng rau, trại nuôi heo, trại nuôi gà.
“Mọi người giỏi quá, có thể tạo ra một trại nuôi heo tiên tiến như thế.”
Trong số đó có cả giáo viên và sinh viên nghiên cứu về di truyền vật nuôi, sau khi nhìn đàn lợn và gà của bọn họ, cười nói: “Vẫn còn nhiều chỗ phải cải thiện, trải qua
ưu sinh ưu dục, đàn lợn này không dễ sinh bệnh, chúng lớn nhanh hơn và chất lượng thịt tốt hơn, ăn cũng sẽ ngon hơn”.
“Gà cũng như thế, hiện tại mọi người phần lớn là gà Liên Xô đẻ trứng trắng, đại bộ phận là gà địa phương. Thực ra có thể thông qua phối giống sinh sản ra gia cầm có sản lượng cao, chẳng hạn có thể đặc biệt lai tạo gà đẻ trứng và gà ăn thịt.”
Nghe bọn họ nói như thế, Chu Minh Dũ và Mạc Như nhìn hau, nếu theo lệ thường thì mời những người này về thôn là điều không thể, nhưng vì môi trường chính trị đặc thù, những nhà sinh vật học nổi tiếng toàn quốc này đã được cử đến trước mặt bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận