Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc

Chương 802: Lăng nhăng (7)

Chương 802: Lăng nhăng (7)
Chương 802: Lăng nhăng (7)
Bình thường Mạc Như cũng hỏi chuyện đi học của mấy đứa Mạc Ứng Tập và Nê Đản Nhi, đều nói thầy Ngụy giảng bài khá dễ hiểu, hơn nữa Ngụy Sinh Kim cũng khá là có trách nhiệm với học sinh, chỉ cần là học sinh đi học không cần biết là nam nữ thì anh ta đều xem như nhau.
Bình thường ở trong thôn có gặp phải, thì anh ta cũng nhiệt tình chào hỏi.
Ngoại trừ những cái lao động mà nên tham gia sau khi học xong hoặc là ngày nghỉ không tham gia, thì ấn tượng của Mạc Như đối với anh ta đáng lẽ cũng không tồi, tuy rằng hơi có chút bệnh, nhưng mà ai mà chả có điểm xấu.
Nhưng mà bây giờ anh ta lại dan díu với lại phụ nữ, cô ấy bèn cảm thấy người này hơi lăng nhăng quá, cần phải tuân thủ quy tắc một chút, tránh để anh ta bắt cá nhiều tay, phá hoại phong thái của đại đội tiên phong.
Dù gì con gái mới lớn chưa hiểu chuyện ở trong thôn nhiều, như vậy để anh ta làm ra chút chuyện nữa, không tốt.
Trương Thúy Hoa nhân lúc ăn cơm quan tâm một chút cuộc sống của Ngụy Sinh Kim, chẳng hạn như vợ ở nhà làm gì, con cái mấy tuổi, bao lâu anh ta về thăm bọn họ một lần v.v…
Nhà ăn nhiều người, người đến lấy cơm hầu hết cũng là người già phụ nữ, nói như vậy gần như tất cả phụ nữ cũng biết Ngụy Sinh Kim đã kết hôn và có con trai sáu tuổi.
Như vậy người có suy nghĩ từ ban đầu cũng rút lui.
Tiện thể nhắc nhở một chút nhà Chu Diệu Hồng, đừng như kiểu chưa từng gặp đàn ông, để người ta dụ dỗ một chút là không biết Đông Tây Nam Bắc.
Răn đe như vậy một cái, Ngụy Sinh Kim đúng thật là tiết chế hơn nhiều, cố tình đi tìm Chu Thành Chí giải thích một chút, mình thật sự không có ý gì với Chu Diệu Hồng chẳng qua là khen một câu đầm của cô ta xinh đẹp mà thôi.
“Tôi nói thầy thì thầy dạy học cho đàng hoàng, một người đàn ông nhìn người ta mặc đầm làm gì? Nhiều hoa cỏ như vậy còn không đủ cho thầy xem sao?”
“Đúng đúng đúng. đội trưởng nói đúng, không nhìn, không khen!” Thái độ nhận lỗi của Ngụy Sinh Kim rất tốt.
Anh ta còn bị oan ức nữa, thực sự là anh ta chỉ khen cái đầm đẹp thôi.
Trần Tú Phương sau khi biết cố tình về nhà ăn cơm, muốn đóng tuồng với lại mẹ chồng, chủ đề nói chuyện phiếm bị nói tới thầy Ngụy, nói là vợ con của anh ta gì đó kết quả Chu Diệu Hồng nói thẳng một câu: “Sao mọi người rảnh quá vậy, ăn no rồi suốt ngày nói chuyện của nhà người ta.”
Trần Tú Phương: “Diệu Hồng à, thầy Ngụy là người đàn ông kết hôn có con rồi.”
“Em biết, mắt em không mù, tai cũng không điếc, Chu Diệu Hồng quăng đũa một cái, không ăn cơm nữa tự về phòng bực mình.”
Nhưng mà răn đe trong đội cũng có tác dụng, ít nhất Ngụy Sinh Kim tránh Chu Diệu Hồng, tránh để các bà cụ bắt được phê bình anh ta mối quan hệ nam nữ không đàng hoàng, như vậy thì anh ta không làm được giáo viên nữa.
Bây giờ ở đại đội Tiên Phong tự dạy một lớp tiểu học, khỏi phải nói thoải mái đến mức nào, nhà ăn ở đây cũng tốt hơn Phạm Mộc Tưởng, cho dù có đánh chết anh ta cũng không muốn rời khỏi.
Để xóa nhòa ấn tượng xấu trong mắt mọi người, ngày nào anh ta cũng đi kiếm Chu Thành Chí báo cáo tư tưởng, nhưng mà Chu Thành Chí hoàn toàn không có tâm tư quan tâm anh ta.
Bởi vì bọn họ đang đối mặt với một phiền phức lớn, đủ để khiến người ta đau đầu.
\Hiện tại Chu Thành Chí bận động viên toàn đại đội tưới tiêu, mấy hôm nay trời không mưa, trong lòng ông đang sôi trào, không còn tâm trí đâu mà lo chuyện bao đồng, hiện tại trừ khi trời sập xuống, những thứ khác đều không thể thu hút sự chú ý của ông.
Lần này, toàn đại đội tưới tiêu, đã không còn nhẹ nhàng như lần trước nữa, hiện tại toàn đại đội cùng nhau cày ruộng, không còn là mùa xuân chỉ có đội hai có mười mấy mẫu nữa, bọn họ cộng lại tới năm trăm mẫu.
Hiện tại, sông ngòi đại đội Tiên Phong vẫn chưa mang lại lợi ích cho tất cả cánh đồng, vẫn có những nguồn nước ở khoảng cách xa, phải tưới tiêu, thực sự cần dũng khí rất lớn. Cho dù Mạc Như vứt hết những nồi sắt rồi, vị trí trống vẫn sẽ đặt thêm vại nước, nhưng đất cách nguồn nước quá xa nên đi lại rất phiền phức.
Nếu không nhanh chóng tươi tiêu, gieo hạt thì sau một thời gian, tiết khí muộn rồi thì không trồng được.
Chu Thành Chí và những người khác không dám nghĩ, ngộ nhỡ trời không mưa thì phải làm sao?
Nếu gánh nước trồng bắp thì cho dù mầm mọc lên cũng sẽ chết khô, ngoài ra còn có bông, cao lương, bắp và khoai lang trồng vào mùa xuân, nếu trởi không mưa thì chỉ sợ cũng phải tưới tiêu, không tưới nước sợ cũng khô chết.
Nhưng nếu không trồng thì không có cơ hội thu hoạch, nhiều đất không trồng thì lương thực vụ thu không đủ, mùa đông và năm sau ăn gì?
Vậy nên căn bản không có con đườn thứ hai có thể đi, cần phải tưới tiêu, hơn nữa phải phát động toàn thôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận