Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 104 - Tiểu tử này là một người hung ác! (2)



Chương 104 - Tiểu tử này là một người hung ác! (2)




- Chỉ điểm?
Lão giả nhướng mày, có chút nghi hoặc:
- Lão phu sao lại không biết còn có việc này.
- Ước chừng mấy tháng trước, ở bên ngoài tông môn, ở gần Bàn Đầu Sơn, mỗ mỗ và tiền bối đi ngang qua, ban cho vãn bối một quả ngọc giản trận kỳ...
Ngọc giản trận kỳ?
Lão già cảm thấy quen thuộc, nhận lấy ngọc giản, đột nhiên nghĩ tới, trước đó vài ngày, lúc từ bên ngoài trở về, mỗ mỗ phát hiện một tu sĩ ma đạo tế ra mười lá cờ bạch cốt, trong nháy mắt giết chết ba người.
Trận kỳ nhất đạo là một loại thủ đoạn tương đối cổ xưa trong vạn pháp hộ đạo, bởi vì cần nuôi nấng rất nhiều âm hồn, cho nên cho đến ngày nay đã có rất ít người tế luyện trận kỳ.
Có lẽ vì nguyên nhân này, Đại Hà mỗ mỗ cố ý thu làm môn nhân, nào ngờ, tên kia lại từ chối nói về nhà thương lượng, trước khi đi, mỗ mỗ quả thật ban cho hắn một pháp môn Trận Kỳ Cửu Biến.
- Thì ra tối hôm đó là tiểu tử ngươi.
Ông lão híp mắt, trong mắt lóe lên tinh quang màu xanh lục, quét tới quét lui trên người Từ Lạc, cười nói:
- Không nhìn ra tiểu tử này còn trẻ như vậy, xem ra đúng là mỗ mỗ có ánh mắt sắc bén, tiểu tử ngươi đúng là một người tài giỏi, đi thôi, theo lão phu gặp mỗ mỗ.
Vừa dứt lời, lão giả cong ngón búng ra, trong nháy mắt, biến hóa vù vù nhộn nhạo sinh ra cảm giác choáng váng.
Lão giả nhấc chân đi vào, Từ Lạc theo sát phía sau.
Trên Đại Hà Phong không có cây hòe già, cho dù một gốc cây cũng không có, khắp nơi đều là một ít dây leo màu xanh đen, những dây leo này giống như từng con hắc xà nằm ở nơi đó, lúc đi ngang qua, lại còn có thể nhúc nhích, trong dây leo càng phát ra từng tiếng tê tê, vừa nhìn cực kỳ kinh khủng.
Cái quỷ gì đây?
Từ Lạc nhìn kỹ, cũng không phát hiện hắc xà gì đó, tế ra thần thức dò xét, cũng không có, ngược lại những dây leo màu xanh đen này tản ra một cỗ khí tức yêu tà quỷ dị.
- Tiểu gia hỏa, đây là Thực Nhân Đằng, vừa là hà yêu, cũng là ma vật.
Lão giả vừa đi vừa cười mà không phải cười nói:
- Nhìn thì được, nhưng ngàn vạn đừng sờ, chọc giận hà yêu thì lão phu cũng không cứu được ngươi đâu.
...
Từ Lạc âm thầm líu lưỡi.
Trên ngọn núi của Huyền Thủy lão gia, chẳng qua chỉ nuôi dưỡng một ít âm hồn cực phẩm, không thể tưởng được ngọn núi của Đại Hà mỗ mỗ lại nuôi dưỡng một đầu yêu ma, hơn nữa còn là loại ăn thịt người.
Từ xưa đến nay, yêu ma không phân biệt, rất nhiều pháp môn Ma đạo, đều cần các loại yêu huyết đại hung để tế luyện, thậm chí một ít tu sĩ Ma đạo hợp tu với yêu ma, tỷ như Kim Xà gia tộc đi chính là con đường hợp tu của yêu ma.
Đi tới giữa sườn núi, trong một biệt uyển.
Một nữ nhân khôi ngô thân cao chừng hai thước bảy tám, mặc một bộ áo bào trắng, cột một cái đuôi ngựa thật dài, giờ phút này, nàng đứng đó, đang cúi đầu, tay cầm một cây cốt bút khô lâu dài hơn hai thước, ở trên giấy Tuyên Thành trắng noãn vẽ cái gì đó.
- Đệ tử Từ Lạc, bái kiến mỗ mỗ.
Từ Lạc không dám chậm trễ, trước tiên hành lễ.
Đại Hà mỗ mỗ chậm rãi ngẩng đầu, trên một gương mặt mộc mạc, không có bất kỳ sắc thái tâm tình gì, chỉ nhàn nhạt nhìn Từ Lạc một cái, lại cúi đầu, tiếp tục viết.
- Ngươi, hiện tại tu vi bao nhiêu?
Đối với tu sĩ mà nói.
Trừ phi ngươi chủ động thôi động pháp lực, khiến cho khí tức lộ ra ngoài, nếu không, những người khác rất khó nhìn ra tu vi chân chính của ngươi.
Để phòng ngừa vạn nhất, lúc Từ Lạc tới còn lợi dụng Ẩn Tự quyết trong Thập Nhị Tự Chân Diệu bí quyết, cố ý che giấu tu vi chân chính, chỉ toát ra khí tức Hóa Khí tầng bảy.
Hắn không che giấu quá thấp.
Thứ nhất.
Tu vi này có thể sáng tạo rất nhiều giá trị cho Đại Hà mỗ mỗ.
Thứ hai.
Tu vi rau hẹ này thuộc về thượng trung đẳng, trưởng thành nhưng vẫn chưa chín, cần nuôi, cần Đại Hà mỗ mỗ bảo vệ.
Thứ ba nha.
Sở dĩ muốn bái nhập môn hạ của Đại Hà mỗ mỗ, chính là vì được che chở, để có thể thuận lợi tấn thăng đệ tử nhất đẳng, nếu thực lực ép quá thấp, đến lúc đó một khi bại lộ, càng thêm nguy hiểm.
Phát hiện trên người Từ Lạc toát ra tu vi Hóa Khí tầng bảy, Đại Hà mỗ mỗ vẫn chưa ngẩng đầu, bút trong tay thoáng dừng một chút, lão giả bên cạnh lại kinh nghi không thôi.
Từ Lạc còn nhỏ tuổi đã có tu vi Hóa Khí tầng bảy, hắn còn nhớ lúc trước khi ở độ tuổi này, hắn còn đang lắc lư ở cảnh giới Dưỡng Khí.
Người trẻ tuổi bây giờ, thật sự khó lường.
- Nếu như ta nhớ không lầm, vài ngày trước đó lúc gặp ngươi, ngươi vẫn là cảnh giới Hóa Khí tầng bốn? Không sai biệt lắm hơn ba tháng?
Âm thanh của Đại Hà mỗ mỗ truyền đến, vẻ mặt lão giả nhất thời kinh hãi, dùng một loại ánh mắt khó tin nhìn chằm chằm Từ Lạc.
Mấy tháng trước lần đầu tiên gặp Từ Lạc, hắn cũng không chú ý tu vi, giờ phút này nghe Đại Hà mỗ mỗ nhắc tới, thế mới biết thì ra lúc trước tiểu tử này vậy mà chỉ có tu vi Hóa Khí tầng bốn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận