Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 714 - Thần thoại Bất Chu Sơn (2)



Chương 714 - Thần thoại Bất Chu Sơn (2)




Từ Lạc không nói nên lời.
Nữ nhân này nhìn có vẻ không bình thường, cũng không biết nói thật lòng hay là đang đùa giỡn.
Hắn chỉ đứng ở cửa cười ngây ngô, cố gắng làm ra dáng vẻ lão liếm cẩu người vật vô hại.
Sở Kiều Hồng khôi phục lại, tiếp tục kết động thần phù văn lộ, diễn hóa thần tượng huyền diệu, vừa câu được câu không nói xàm với Từ Lạc.
Từ Lạc không biết Sở Kiều Hồng đang diễn hóa thần tượng gì, cũng không biết tòa mộ lớn này có bí mật gì, hắn cũng không dám nói nhiều.
Tòa mộ thất này rất lớn, hơn nữa khác với mộ thất khác.
Những mộ thất khác đều ngay ngắn vuông vức, tòa mộ thất này lại hình tròn. Lúc mới vừa đứng trước ở cửa không cẩn thận nhìn kỹ. Sau khi đi vào mới phát hiện trên vách tường bốn phía cũng có một bức tượng thần cổ xưa.
Bức thần tượng này gần như bao phủ cả ngôi mộ. Hơn nữa thần tượng có chút quỷ dị, cho người ta cảm giác không phải thần tượng gì, mà càng giống một bản đồ.
Đúng vậy!
Chính là bản đồ khổng lồ, núi sông đại địa có khí thế hùng vĩ, cũng có mênh mông vô ngần.
Trong đó có một ngọn núi lớn cô đơn, càng có thể xuyên thủng trời và đất, cứ như nối liền trời cao và mặt đất với nhau.
Thứ này gọi là gì?
- Hồng tỷ.
Từ Lạc thuận miệng hỏi:
- Thần tượng trên vách tường bốn phía là gì?
- Thần tượng gì?
Sở Kiều Hồng nói:
- Ánh mắt của ngươi bị sao thế, thần tượng nào?
- Đây không phải thần tượng thì là gì?
- Chẳng qua chỉ là một bức bích họa mà thôi, vừa nhìn đã biết là lão gia hỏa nào đó nhớ quê nên tiện tay vẽ lên.
Vẽ?
Vẽ xấu?
Nhớ quê?
Từ Lạc càng nghe càng mê hoặc, tiếp tục truy hỏi:
- Ý của Hồng tỷ, bức tranh này là chủ nhân ngôi mộ vẽ, trong bức vẽ là quê của hắn?
- Không khác lắm, hẳn là như vậy, ít nhất ta nhận định là thế.
- Chủ nhân tòa mộ lớn này là tiền bối thế giới Thần đạo đúng không? Nói cách khác, lão nhân gia hắn vẽ chính là thế giới Thần đạo?
Từ Lạc bước vào thế giới Thần đạo, thế giới Thần đạo sau khi sụp đổ giống như vũ trụ hoang vu, khắp nơi đều phủ đầy cát bụi. Hắn nhìn bức tranh trên tường trong mộ thất, chẳng lẽ... Thế giới Thần đạo không có trước khi sụp đổ có hình dạng gì, có khác gì thế giới phàm tục hay không?
Trong ảo tưởng của hắn ta vẫn luôn nhận định rằng thế giới Thần đạo có thể giống với tiên đình, lầu xanh ngọc bích, tiên khí huy hoàng.
Lại nhìn phong cảnh trong bức tranh, nào có nửa phần tiên khí, càng giống man hoang.
- Ai nói cho ngươi biết đây là thế giới Thần đạo?
- ???
Từ Lạc không hiểu.
Sở Kiều Hồng chỉ vào một ngọn núi cô độc nối trời đất trong bức tranh kia, nói:
- Biết đây là núi gì hay không?
Từ Lạc lắc đầu, hắn cảm thấy thứ này không giống núi, càng như một cây cột chống trời.
- Bên ngoài tây bắc, góc đại hoang có núi mà không hợp. Tên gọi Bất Chu, những lời này, ngươi có nghe nói qua không?
Từ Lạc cảm thấy hơi quen tai, cẩn thận suy nghĩ:
- Nếu ta nhớ không lầm, hình như đây là ghi chép về Bất Chu sơn trong Sơn Hải Kinh, đúng không?
- Ồ.
Sở Kiều Hồng chớp đôi mắt mê người, ngạc nhiên nhìn về phía Từ Lạc:
- Thời đại tận thế còn biết Sơn Hải Kinh, đã ít càng thêm ít, Tiểu Ma Tử, không tệ nha, có thể, chẳng những biết Sơn Hải Kinh, thậm chí ngay cả Bất Chu Sơn cũng biết.
Mặc dù trình độ văn hóa của Từ Lạc không cao lắm, nhưng hiểu biết về Sơn Hải Kinh vẫn rất tốt.
Nhưng mà.
Điều khiến cho hắn không thể hiểu được là, bức bích họa trong mộ này có liên quan gì tới Bất Chu Sơn trong Sơn Hải Kinh.
- Đây chính là Bất Chu Sơn ghi chép trong Sơn Hải Kinh.
Ầm!
Sở Kiều Hồng nói một câu đơn giản, truyền vào trong tai Từ Lạc, giống như sấm sét giữa trời quang, chấn đầu óc trống rỗng.
Ước chừng qua một hồi lâu mới dần dần khôi phục tinh thần.
Sơn Hải Kinh?
Bất Chu Sơn?
Ngươi... Thật hay giả?
Chuyện này có thể sao?
Ngươi đang lừa ta?
- Hồng tỷ, ta là người đọc sách ít, văn hóa không cao, đọc sách không nhiều, kiến thức cũng không nhiều. Ngươi... Ngươi đang đùa giỡn ta? Sao có thể là Bất Chu Sơn.
- Vì sao không thể nào?
- Không phải...
Từ Lạc cảm thấy đầu óc hơi loạn:
- Không phải vừa nãy ngươi mới nói bức bích họa này chủ nhân ngôi mộ tùy ý vẽ xấu hay sao? Còn nói cái gì mà nhớ quê?
- Cho nên?
- Hiện tại ngươi lại nói bức tranh này là Bất Chu Sơn trong Sơn Hải Kinh?
- Ha ha... Tiểu Ma Tử, văn minh Thần đạo ngươi biết bao nhiêu. Hôm nay ta không ngại phổ cập giáo dục cho ngươi. Nói cho ngươi biết, trước khi thế giới Thần đạo sụp đổ chính là thế giới như thế nào.
- Nói cách khác, Sơn Hải Kinh ghi lại chính là thế giới Thần đạo?
- Không.
Mới vừa rồi Sở Kiều Hồng còn nói đây là dáng vẻ trước khi thế giới Thần đạo sụp đổ. Hiện tại lại nói trong Sơn Hải Kinh ghi lại không phải thế giới Thần đạo, trước sau mâu thuẫn, Từ Lạc không rõ cho lắm.
- Thế giới ghi lại trong Sơn Hải Kinh cũng là thế giới Thần đạo.
Lần này, Từ Lạc càng thêm ngơ ngác.



Bạn cần đăng nhập để bình luận