Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 457 - Toàn quân bị diệt (2)



Chương 457 - Toàn quân bị diệt (2)




Ranh giới cuối cùng của hắn, dù thấp thì thấp nhưng không có nghĩa là không có.
Ít nhiều vẫn có một chút.
Ầm...
Một loạt tiếng nổ vang lên.
Từ Lạc ngẩng đầu nhìn, lập tức cảm thấy không ổn.
Vốn dĩ có khoảng ba mươi bốn vị tu sĩ liên thủ vây quét Lão Thụ Yêu, bây giờ lại chỉ còn lại bảy tám vị, chỉ có Khô Vinh, Tuyết Vân Nghê, Kiếm Thập Thất, Hoa Nam Đình vẫn đang khổ cực chống đỡ.
- Xong rồi! Xem dáng vẻ đám người Khô Vinh còn không phải đối thủ của Lão Thụ Yêu!
Thấy tình huống này.
Từ Lạc không có bất kỳ do dự nào, tâm niệm vừa động, tế ra bạch cốt đại kiếm, một đường chém giết phá vây, bắt đầu chạy trốn.
Chung quanh.
Những tu sĩ khác cũng ý thức được Khô Vinh lão gia không phải đối thủ của Lão Thụ Yêu, đều chuẩn bị chạy trốn.
Đánh đến bây giờ, rất nhiều tu sĩ càng suy yếu. Nhưng rắn rết và Thực Nhân Đằng không những không giảm bớt mà còn nhiều hơn lúc trước.
- Đều chết hết! Đều chết hết cho lão tổ! Ha ha ha!
Trong không trung.
Lão Thụ Yêu giống như một nam tử áo xanh phát ra tiếng cười ha ha:
- Phu nhân, ngươi sững sờ làm gì, mau ra tay giết bọn chúng đi...
Phu nhân?
Gọi cái quỷ gì thế?
Chẳng lẽ không chỉ có một Lão Thụ Yêu?
- Ha ha ha... Ta còn cho rằng một mình phu quân có thể đối phó bọn chúng đấy, xem ra... vẫn cần ta xuất mã.
Không thấy bóng người, chỉ nghe thấy tiếng cười.
Từng đóa hoa kỳ dị nở rộ. Lúc đóa hoa nở rộ sẽ lộ ra ánh sáng diêm dúa, phát ra âm thanh dễ nghe.
Âm thanh truyền vào trong tai, mê hoặc tâm trí, đóa hoa nở rộ, càng khiến người ta choáng váng.
Đây là Kỳ Dị Tảo!
Là kỳ dị mê hoặc tâm trí.
Ma âm không ngừng rót vào trong tai.
Cái này.
Vốn dĩ các tu sĩ pháp lực suy yếu lập tức lắc lư muốn rơi xuống. Không ít người tâm trí đã bị mê hoặc, ý thức dần dần mơ hồ, mà bị vô số Xà Hạt Thảo bò khắp toàn thân.
Có lẽ ý thức được hai Lão Thụ Yêu một nam một nữ đã tới, Khô Vinh lão gia tiện tay ném ra một đạo phù lục rồi nhanh chân bỏ chạy.
Cùng lúc đó, Tuyết Vân Nghê, Kiếm Thập Thất, Hoa Nam Đình cũng không chần chừ mà lập tức chạy trốn.
- Muốn đến thì đến, muốn chạy thì chạy, cho rằng Bổng Chùy lão lâm là khách sạn hay sao? Ha ha ha ha! Lão tổ đã nói, hôm nay các ngươi đều phải chết!
Nam tử áo xanh lắc người một cái. Chỉ chốc lát, từng sợi dây leo vặn vẹo đan xen vào nhau tạo thành một tấm lưới trời.
- Phu quân, chàng đối phó với lão gia hỏa kia, giao ba tiểu tử này cho ta!
- Ha ha ha! Phu nhân, còn có hòa thượng mập kia, đừng để cho hắn chạy!
Nghe thấy còn có bản thân mình nữa.
Bất Tứ hòa thượng giật mình, khoác tấm vải rách lên người, máu chảy ra, nó hóa thành một chiếc áo cà sa màu máu. Chỉ thấy hắn chắp hai tay, tung người nhảy lên hóa thành một cột máu, trực tiếp xé rách bầu trời.
- Quá nguy hiểm, quá hung dữ...
Từ Lạc cầm bạch cốt đại kiếm trong tay điên cuồng chém giết, đột phá vòng vây. Hắn xông ra khỏi vòng vây của Xà Hạt Thảo và Thực Nhân Đằng, sau đó thi triển Thiên Ma Truy Ảnh Bộ, chạy như điên.
Không biết đã chạy bao lâu, cho đến khi xung quanh không còn Xà Hạt Thảo và Thực Nhân Đằng nào nữa, xác định đã trốn thoát một cách an toàn. Lúc này mới chậm rãi thở ra một hơi.
Từ khi tới Lão Kim Câu.
Đã là lần thứ ba đụng phải loại nguy hiểm sinh tử khó đoán này.
Lần đầu tiên là ở trong sơn cốc, vì muốn cướp đoạt Tiểu Kim Quả, bị trăm vị cao thủ Pháp Thân vây quét.
Lần thứ hai là ở Kim Sơn, đụng phải một con hỏa diễm thạch linh.
Lần này ở Hắc Chiểu Trạch, trực tiếp gặp phải hai Lão Thụ Yêu.
- Trách không được chưởng quầy béo nói đến Lão Kim Câu kiếm tiền, có thể nói là cửu tử nhất sinh, xem ra đúng là như vậy...
Từ Lạc quay đầu lại nhìn, chung quanh trống rỗng, không có một ai.
Lúc đến đã giết gần hai trăm tu sĩ, lần này không biết bao nhiêu người chết, đoán chừng có hơn phân nửa mất mạng tại đây.
- Ai!
Từ Lạc lấy ra một vò rượu ngon, uống hai ngụm, áp chế kinh ngạc.
Trước kia.
Cứ nghe người ta nói, tu hành không dễ.
Có lẽ do tài nguyên âm hồn vô hạn ở thế giới tận thế.
Từ Lạc cũng không cảm thấy khó khăn gì.
Chuyến đi Lão Kim Câu lần này, xem như thể nghiệm mới.
Như những tu sĩ làm công ở Đan Đỉnh Sơn.
Nếu thành thật ở trong Xích Luyện Tông, an toàn thì an toàn, vấn đề là tu luyện Ma đạo, dựa vào tài nguyên.
Không có tài nguyên, nửa bước khó đi, nhất là bước vào cảnh giới Pháp Thân, càng cần rất nhiều tài nguyên nện vào trong đó.
Làm sao bây giờ?
Chỉ có thể ra ngoài mạo hiểm.
Muốn làm công cho Đan Đỉnh Sơn, mặc dù kiếm được ít tài nguyên, nhưng so sánh mà nói, ổn thỏa hơn một chút.
Dù sao thì nơi đó có cao thủ tọa trấn, người cũng nhiều.
Nào ngờ.
Tới cuối cùng, vẫn công dã tràng.
Một xu không kiếm được còn mất mạng. Một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngươi vĩnh viễn không thấy mặt trời ngày mai.



Bạn cần đăng nhập để bình luận