Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 475 - Sống mái với nhau



Chương 475 - Sống mái với nhau




- Tiên tử! Ngươi nhận nhầm người rồi?
Từ Lạc quan sát bốn phía, càng cảm thấy pháp tướng của Tuyết Vân Nghê quá mức quỷ dị. Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ không ngừng giảm xuống, giống như rơi vào hầm băng, gió lạnh thấu xương. Mặc dù hắn tu luyện là Thiên Ma Pháp Thân, hiện tại cả người bốc lên u hỏa, bốc khói đen, đều có thể cảm nhận được loại rét lạnh phô thiên địa này.
- Nam nhân thối! Dù ngươi hóa thành tro, ta cũng nhận ra ngươi!
Phát hiện Từ Lạc cho tới bây giờ đến chết không thừa nhận, Tuyết Vân Nghê tức giận không nhỏ, rốt cuộc không thể kiềm chế lửa giận trong lòng, trực tiếp ra tay, thế phải chém Từ Lạc thành muôn mảnh.
Vèo...
Từ Lạc tay mắt lanh lẹ, trực tiếp nhảy lên, một đường chạy trốn.
Hiện tại Nhân Sâm Quả đã tới tay, không cần thiết phải liều chết với Tuyết Vân Nghê.
Hắn nghĩ phải rời đi mới tốt.
Ầm!...
Hắn lao ra khỏi gốc cây, xông ra ngoài cây cổ thụ. Hắn định liều mạng với Tuyết Vân Nghê, thăm dò xong mới định đoạt.
- Tiên tử, ta không oán không thù, ngươi cần gì phải hùng hổ dọa người như vậy!
- Vương bát đản! Sao ngươi không chết đi!
- Nếu như tiên tử không chịu giản hòa, chớ trách ta ra tay vô tình!
- Đi chết đi!
Đại chiến một khi xúc động thì không dừng được.
Từ Lạc gầm lên một tiếng, bật hết hỏa lực, pháp tuyền phun trào trong cơ thể, sáu khiếu cung chấn động, mấy ngàn khiếu huyệt mở ra, trong tay cầm bạch cốt đại kiếm. Hắn đánh ra một kiếm, biến thành một dòng sông bạch ngọc, uy thế mênh mông cuồn cuộn theo quét qua như bẻ gãy cành khô.
Cùng lúc đó.
Tiên đồ phía trên đỉnh đầu Tuyết Vân Nghê ngọc hóa thành một đóa băng hoa, nhìn giống như một đóa tuyết liên nở rộ trên tiên sơn, lúc nở rộ, băng tuyết đầy trời.
Một kiếm chém xuống.
Cho dù uy lực của ma kiếm quay cuồn, chấn động tiên đồ run rẩy, chấn động thì chấn động, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi.
Từ Lạc chém liên tục ba kiếm, đều không thể chém phá Pháp Tướng tiên đồ của Tuyết Vân Nghê.
Hắn biết pháp tướng Tuyết Vân Nghê rất tà dị, cũng cực kỳ cường đại, nhưng cũng không nghĩ tới lại cường đại đến trình độ này. Mình dốc toàn lực một kiếm, uy lực ma kiếm đủ để chém giết tất cả tu sĩ Pháp Thân, cho dù là đại tu Trúc Cơ cũng không dám cứng rắn chống đỡ.
Bây giờ lại không thể chém nát Pháp Tướng tiên đồ của Tuyết Vân Nghê.
Càng kỳ quái hơn chính là hắn phát hiện lúc bản thân dùng toàn lực tấn công, dường như công kích đã bị đóng băng, uy lực của kiếm trở nên chậm chạp, uy lực cũng giảm đi rất nhiều.
- Nữ nhân Tuyết Vân Nghê này thật sự là không thể tin được!
Từ Lạc vừa khống chế ba mươi sáu trận kỳ, vừa cầm bạch cốt đại kiếm trong tay, không ngừng vung chém.
Uy lực của ma kiếm không thể phát huy ra thì thôi đi, ba mươi sáu lá cờ cũng bị băng tuyết do Tuyết Vân Nghê chế tạo hạn chế.
Pháp Thân tu luyện Tuyết Vân Nghê cũng thần kỳ, thiên biến vạn hóa, cực kỳ tà dị. Càng đáng sợ chính là gió lạnh thấu xương, tuyết bay mù mịt, từng chiêu từng thức đều là gió lạnh cuốn tuyết bay khắp nơi. Thật sự quỷ dị.
Từ Lạc càng đánh càng khiếp sợ, càng đánh càng hoảng sợ.
Nhưng mà.
Trong lòng Tuyết Vân Nghê khiếp sợ không nhỏ, hoảng sợ còn gấp trăm lần Từ Lạc.
Lúc trước ý thức được người trước mắt chính là gia hỏa đáng giận mà bản thân đang tìm, nàng mất đi lý trí.
Bây giờ bình tĩnh lại, trong lòng đã sớm sinh ra hoảng hốt.
Nàng còn nhớ rõ lúc trước ở đăng môn đại điển, hắn vừa mới bước vào cảnh giới Pháp Thân, bây giờ đã tu thành Pháp Thân tầng sáu.
Trong một năm ngắn ngủi, tại sao tu vi của hắn tiến bộ nhanh như vậy?
Nếu Từ Lạc chỉ tu luyện Pháp Thân bình thường còn không đến mức khiến Tuyết Vân Nghê ngạc nhiên như vậy.
Dù nàng không biết rốt cuộc Từ Lạc tu luyện Pháp Thân bực nào, nhưng cũng có thể phát hiện ra, Pháp Thân này tuyệt đối không giống bình thường, thậm chí vượt qua tưởng tượng.
Tuyết Vân Nghê có Tiên Thiên pháp tướng, vả lại ẩn chứa uy thế mạnh mẽ.
Uy thế vừa mở, Pháp Thân bình thường ngay cả đứng cũng không vững trước mặt nàng, trong nháy mắt sẽ bị đóng băng.
Khiến cho tất cả mọi người cảm thấy khó có thể tin được là dưới uy thế của pháp tướng của nàng, Từ Lạc giống như là không chịu ảnh hưởng chút nào, không những không chịu ảnh hưởng, cỗ sát khí ma diễm lao lên trời trên người Từ Lạc kia dường như càng mạnh mẽ hơn, áp chế pháp tướng của nàng.
- Cố gắng hết sức!
- Ngươi rốt cuộc là ai!
Hơn một năm trôi qua, không chỉ tu luyện đến Pháp Thân tầng sáu.
Vậy mà cũng tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh đến tầng hai mươi bảy!
Thời gian hơn một năm?
Làm sao có thể chứ!
Điều làm cho Tuyết Vân Nghê cảm thấy da đầu tê dại nhất chính là ba mươi sáu trận kỳ.
Nàng chưa từng thấy có người tế luyện ba mươi sáu trận kỳ.
Đúng vậy.
Không có!
Không nói gặp qua, thậm chí còn chưa từng nghe nói qua.
Phần lớn mọi người đều biết.
Phàm là pháp khí, không chỉ cần luyện luyện lâu dài, khi nắm trong tay càng cần thần thức.



Bạn cần đăng nhập để bình luận