Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 782 - Chiến trường Thượng Cổ, cấm địa hoang nguyên! (3)



Chương 782 - Chiến trường Thượng Cổ, cấm địa hoang nguyên! (3)




Chương 782: Chiến trường Thượng Cổ, cấm địa hoang nguyên! (3)
- Từ xưa đến nay, mỗi lần Lâm Lang Động Thiên mở ra, tu sĩ chết không đếm xuể, các thiên kiêu cũng thế, nghe một số tiền bối nói, dưới chân Lâm Lang Sơn đầy thi cốt, là của nhiều đời thiêu kiêu Tiên Ma.
Lão hầu tử cảm khái nói:
- Leo lên Lâm Lang Sơn, sinh tử không do người quyết định. Khi Lâm Lang Động Thiên mở ra, có thiên kiếu tuấn kiệt trúc căn cơ đại đạo siêu phàm, một bước lên tiên, từ đâu mở ra tiên lộ huy hoàng, cũng không ít người chết đi, hoặc còn sống nhưng Trúc Cơ không thành, tiên lộ tự đoạn, vẫn lạc từ đây, không gượng dậy nổi, uất ức mà chết.
Từ Lạc có chút lo phát hoảng, hỏi vấn đề hắn lo lắng nhất:
- Lão tổ của các đại tông môn thế gia thế nào?
- Liên quan moẹ gì tới các lão tổ.
- Sau khi Lâm Lang Động Thiên mở ra, bọn họ không đi vào cùng các thiên kiêu nhà mình, dựng trận hộ đạo gì đó à?
- Dựng trận? Hộ đạo? Ta nói này lão đệ, đúng là ngươi chẳng biết gì! Chẳng lẽ ngươi không biết trong Lâm Lang Động Thiên có đầy rẫy cấm chế đại đạo à?
- Ngươi nói cái gì?
Từ Lạc kích động, hai mắt sáng lên:
- Trong đó có cấm chế đại đạo?
- Đương nhiên!
Lão hầu tử trợn trắng mắt:
- Dựng trận, hộ đạo? Hừ! Bọn họ cũng muốn đấy, nhưng lão tổ nhà ai có bản lĩnh, năng lực chống được cấm chế đại đạo, chấp nhận nguy cơ sụp đổ căn cơ đại đạo, để hộ đạo cho những thiên kiêu đó?
Moẹ nó! Tim Từ Lạc đập thình thịch. Hắn biết, còn từng gặp cấm chế đại đạo.
Cách đây ít năm, ở Lão Kim Câu, xâm nhập kết giới Thượng Cổ, cũng có cấm chế đại đạo đầy trời.
Một khi tu sĩ Trúc Cơ đi vào, căn cơ đại đạo sẽ bị trấn áp, không dám nhúc nhích, chỉ cần động một cái, căn cơ sụp đổ, chết bất đắc kỳ tử ngay.
- Đúng là trời giúp ta! Nếu trong Lâm Lang Động Thiên có cấm chế đại đạo đầy trời, lão tử còn phải sợ gì chứ?
Từ Lạc nghĩ, với thực lực tu vi của mình bây giờ, là vô địch dưới Trúc Cơ, thiên kiêu cự tử, kỳ tài ngút trời, Thiên Mệnh Đại Đạo Chi Tử, hắn cũng có lòng tin đánh cho không kịp chạy! Quá vui.
Đột nhiên, Từ Lạc nghĩ đến một vấn đề không được hợp lý.
- Lão hầu tử, nếu Lâm Lang Động Thiên có cấm chế đại đạo, tu sĩ Pháp Thân trúc căn cơ đại đạo thế nào? Có cấm chế trấn áp, chỉ sợ thần tiên hạ phàm cũng không thể thuận lợi dựng thành căn cơ đại đạo?
- Chậc chậc chậc! Nói ngươi ngây thơ, không biết gì cũng chẳng sai nhỉ? Sở dĩ Lâm Lang Động Thiên được xưng là thánh địa Trúc Cơ, dù có cấm chế đại đạo đầy trời, đặc biệt là Lâm Lang Sơn, vẫn tuyệt không thể tả!
Lão hầu tử nói nhăng nói cuội, lải nhải cả ngày, vẫn không thể giải thích được Lâm Lang Động Thiên huyền diệu thế nào, Lâm Lang Sơn tuyệt không thể tả cỡ nào.
Từ Lạc càng nghe càng như lọt vào sương mù, hoang mang tột độ. cuối cùng hắn cũng hiểu, nói đến mấy chuyện tào lao, lão hầu tử sẽ thao thao bất tuyệt, nhưng đến vấn đề sâu sắc, lão không nói được ba bốn phần.
Nói cho cùng, lão hầu tử cũng chỉ là tu sĩ Pháp Thân, chưa dựng thành căn cơ đại đạo, tu luyện năm tháng dài hơn, kinh lịch nhiều hơn chút, nhưng tầm mắt có hạn, rất nhiều thứ, hắn cũng không thể lý giải được.
Lão hầu tử ỷ vào sống gần hai trăm năm, tốt xấu gì cũng đã trải qua không ít chuyện, Từ Lạc đầu thai chuyển thế ở thế giới này, tính toán mới được chừng hai mươi năm, loại như Lâm Lang Động Thiên, ít thì mấy chục năm, nhiều phải trăm năm mới có thể mở ra một lần, căn bản không có cơ hội kinh lịch, lần này xem như vận khí tốt, vừa kịp.
- Mau nhìn! Đó chính là Lâm Lang Động Thiên!
Lão hầu tử kích động kêu to, rốt cuộc Từ Lạc cũng nhìn thấy Lâm Lang Động Thiên trong truyền thuyết.
Trên nền trời phương xa, mây khói tràn ngập, lưu quang lấp lánh, cầu vồng khắp nơi.
Giương mắt lại, chỉ mơ hồ thấy một bia đá cao ngất lẫn trong mây, còn có một môn đình khổng lồ như ẩn như hiện.
Trên bia đá còn sót lại có khắc ba chữ rồng bay phượng múa: Lang Động Thiên. Từ Lạc đoán ở phần mất đi, hẳn là còn một chữ Lâm.
Lại nhìn môn đình khổng lồ, như lơ lửng giữa không trung, giống một toà thiên sơn huy hoàng, chiếm cứ chân trời.
Để hắn cảm thấy ngạc nhiên là, xuyên qua tầng mây khói, có thể lờ mờ thấy môn đình đã hoang tàn không chịu được, tường đổ ngói vỡ.
- Đây là môn đình của Lâm Lang Động Thiên?
Nói thật, khác hoàn toàn với tưởng tượng, chẳng biết có phải do chưa hiện thế không, môn đình Lâm Lang Động Thiên cho người ta cảm giác, hư vô mờ mịt, không quá chân thực như ảo ảnh.
Từ Lạc còn nhớ rõ, lần trước khi đi vào Lão Kim Câu, lúc kết giới Thượng Cổ hiện thế, không gian như nứt ra một khe hở, không biết thời điểm Lâm Lang Động Thiên hiện thế sẽ có dáng vẻ như nào.
Trong suy nghĩ của hắn, động thiên khác hẳn với kết giới.
Kết giới là một nơi, dùng rất nhiều trận pháp bao phủ, đóng lại, người ngoài không vào được, người trong không ra được, còn động thiên thì là một không gian riêng biệt, tự hình thành, hoặc có người mở ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận